Chiến Lật Cao Không

Chương 350: Tội chết

Chương Trước Chương Tiếp

“Lý Đằng cậu dám đánh Vương công tử!” Mai Kiếm Thu sợ ngây người.

Tất cả mọi người ở hiện trường đều sợ điếng người.

Lý Đằng không chỉ dám đánh Vương Côn Mân, còn phá luật đánh một diễn viên khác, đó là Phan Mỹ Mỹ cấp bậc vai phụ!

Thành phố điện ảnh không có pháp luật sao? Mặc cho tên này ra sức làm bậy?

Mặc dù Vương Côn Mân cùng Phan Mỹ Mỹ đau đến kêu rên thảm thiết, nhưng mà không thể chịu đựng bị Lý Đằng sỉ nhục trước mặt mọi người, hai người họ đang giãy dụa muốn đứng dậy, không có ngờ tới Lý Đằng cầm lấy đôi đũa trên bàn ăn, mỗi cây như định sắt đâm thủng bắp đùi của hai người bọn họ, hơn nữa chiếc đũa còn đóng sâu vào nền đất xi măng, ép chặt hai người quỳ trên đất, bất luận làm sao cũng không thể đứng dậy, chỉ có thể gào thóc thảm thiết!

Đương nhiên là đũa bình thường thì không tài nào làm được, nhưng chiếc đũa tăng thêm thuộc tính U Minh Hàn Băng thì lại khác.

“Cha! Cứu con! Mau kêu người tới hỗ trợ! Lý Đằng hắn muốn giết con! Đau chết mất! “ Vương Côn Mân móc điện thoại ra, bấm số Vương Tuấn cha hắn, gọi cho hiệu trưởng Vương của Học Viện Quân Sự Hoàng Hạc, nhờ cha hắn tới cứu.

Trong đám người có mặt, cũng có không ít người gọi điện thoại, gọi cho cục bảo an, thủ bị quân, gọi cho thành chủ......

Trong mắt bọn họ, Lý Đằng đã trở thành một gã côn đồ, hoàn toàn không đếm xỉa tới quy tắc thành phố điện ảnh, gặp phải loại tình huống này, nhất định phải nhờ cơ quan pháp luật thành Hoàng Hạc ra tay, sử dụng biện pháp mạnh trấn áp côn đồ.

Trong đám người ở đây, cũng không thiếu giới đứng đầu thành Hoàng Hạc, bọn hắn lợi dụng quyền lực trong tay, cùng nhau đè chết một gã côn đồ là chuyện rất dễ dàng.

Đây chính là trừ hại vì dân...!

“Vua ăn bám, mày xong đời rồi! Để xem tao chơi chết mày thế nào! Tao còn giết chết cả nhà mày! Đàn ông thì giết, phu nữ thì hiếp, một người cũng không buông tha!” Vương Côn Mân cũng rơi vào trạng thái điên cuồng, thậm chí còn dám nghĩ ra chuyện giết người cưỡng bức.

Nhưng trong đám người có mặt, cũng không có ai nghi ngờ hành động của Vương Côn Mân.

Ở trong mắt bọn hắn, Vương Côn Mân làm gì đối phó Lý Đằng, đều là chính nghĩa.

Bởi vì bọn họ đứng chung chí tuyến với Vương Côn Mân.

“Vương Côn Mân, hôm nay là sinh nhật mày hả?”

“Rất tốt.”

“Ngày này sang năm, sẽ là ngày giỗ của mày.”

“Tốt nhất là quý trọng thời gian vài phút cuối đời của mày. “

Lý Đằng nhàn nhạt nói vài câu cho Vương Côn Mân.

Đúng vào lúc này, chỗ yến hội truyền tới một tràng bạo động.

“Hiệu trưởng Vương! “

“Hiệu trưởng Vương, ngài đã tới? “

“Mau nhìn a...! Lý Đằng đang đánh con ngài!”

“Quá láo ! Mau nhanh chóng xử lý! Bắt hắn lại!”

“Tôi đã giúp mọi người gọi cục bảo an!”

“Mau nhìn xem con của ngài, bị thương rất nặng!”

Mọi người vây xem nhao nhao kêu gào, sau đó nhường ra một con đường cho Vương Tuấn.

Vương Tuấn vừa đi vào, cũng không nói lời nào, hắn trực tiếp đi tới gần bàn cầm lấy con dao gọt trái cây.

Sau đó trở lại trước mặt Lý Đằng cùng Vương Côn Mân.

Tất cả mọi người có chút ngơ ngác.

Vương hiệu trưởng đang muốn làm gì? Dùng dao trực tiếp giết Lý Đằng?

Mặc dù hả giận, thế nhưng không cần phải làm vậy...! Bỏ tù Lý Đằng trong nhà lao rồi từ từ hành hạ không tốt sao?

Ai cũng không nghĩ tới......

Dao trong tay Vương Tuấn không phải chém Lý Đằng.

Hắn trực tiếp ôm lấy đầu Vương Côn Mân, dứt khoát cứa cổ hắn.

Vương Côn Mân đâu ngờ cha hắn lại làm vậy, không hề phòng bị, trơ mắt nhìn vết thương từ cổ phun máu xối xả, sau đó ngã trên mặt đất.

Lý Đằng nói không sai, ngày này sang năm, là ngày giỗ của hắn.

Mấy phút sau liền ứng nghiệm.

Vương Tuấn làm xong tất cả mọi chuyện, liền vội vã chạy khỏi sảnh bữa tiệc, chạy khỏi khách sạn Lưu Vân, biến mất không thấy ở cuối đường.

Tất cả mọi người không thể tin được những gì đang diễn ra.

Phan Mỹ Mỹ trực tiếp sợ té đái trong quần.

Hành vi của Vương Tuấn cũng quá quỷ dị ?

Không nói tiếng nào, không một câu nói, Đại lão chạy từ xa tới đây, chỉ vì giết chết con của hắn?

Thật khó mà tin nổi! Cũng chẳng có lời nào giải thích...!

Người bên trong sảnh bữa tiệc đâu nào biết, lúc này hiệu trưởng Vương chính gốc, Vương Tuấn mới dẫn người bước vào cửa khách sạn Lưu Vân.

Vừa mới xuống xe, Vương Tuấn liền nhìn thấy Vương Côn Mân đứng ở cửa khách sạn nhìn quanh.

Vương Tuấn đi qua, đang muốn hỏi han xem trong bữa tiệc xảy ra chuyện gì.

Kết quả Vương Côn Mân không nói một lời, moc ra cây dao trực tiếp đâm hắn.

Vương Tuấn mờ hồ ngã trên mặt đất, mở to hai mắt không hiểu tại sao con trai Vương Côn Mân lại làm vậy.

Bọn hắn cho đến lúc chết cũng không hiểu, người giết bọn họ, không phải là người thật.

Mà là một con quỷ.

Một con quỷ có được kỹ năng giả mạo người khác.

......

Thống lĩnh cục bảo an đã dẫn người tới, bao vây xung quanh khách sạn.

Thống lĩnh quân thủ bị cũng dẫn người tới, chia nhau bao vây tất cả.

Quản lý phủ thành chủ thành Hoàng Hạc cũng dẫn người tới, người đi chật kín đường.

Mấy người dẫn đầu tụ họp một chỗ, sau khi bàn bạc một hồi, lúc này mới dẫn theo vài người tinh nhuệ tiến vào hội trường.

Ba người đều có khí tức mạnh mẽ, sau khi bước vào sảnh tiệc thì mọi người nhao nhao né tránh, nhường cho bọn họ 1 con đường.

Ba người trực tiếp đi tới chỗ Lý Đằng.

“Mau bắt hắn lại! Hắn là hung phạm!”

Mặc dù những người này tận mắt thấy Vương Tuấn giết chết Vương Côn Mân, nhưng cũng không ảnh hưởng bọn họ ngậm máu phun Lý Đằng.

“Ngài có bị gì không ?” Quản lý phủ thành chủ thành Hoàng Hạc là người đi tới trước tiên, ân cần thăm hỏi Lý Đằng một tiếng.

“Bị người rót rượu lên đầu, cũng may là không bị thương.” Lý Đằng lắc đầu.

“Ai làm ? Ai dám xối rượu? “ Quản lý phủ thành chủ lại gầm to một tiếng.

“Nàng ta.” Anna chỉ chỉ Phan Mỹ Mỹ.

“Bắt người! Chém đầu!” Quản lý phủ thành chủ ra lệnh một tiếng, hai gã vệ binh phủ thành chủ đi tới bắt lấy Phan Mỹ Mỹ, xách nàng mang đi.

Phan Mỹ Mỹ bị đũa đóng đinh trên đất, vệ binh kéo một cái, nàng lập tức đau đớn khôn xiết.

Vệ binh cho rằng nàng cố ý không đứng dậy, vì vậy lại dùng sức nhấc người, cuối cùng kéo Phan Mỹ Mỹ đứng dậy, Phan Mỹ Mỹ đau đớn như heo bị chọc tiết.

“Các người không có quyền giết tôi! Tôi là diễn viên! Tôi là diễn viên cấp bậc vai phụ! Các ngươi......Hừ! Chờ tôi trở lại thành phố điện ảnh, tôi sẽ không bỏ qua các ngươi!” Phan Mỹ Mỹ bị xách đi liên tục kêu la thảm thiết.

“Ngài không sao chứ? Tôi tới quá chậm! Thật sự xấu hổ!” Trương Trí Hoành đi đến trước mặt Lý Đằng, chắp tay hành lễ Lý Đằng.

Mọi người có mặt nghe thấy Trương Trí Hoành nói, không khỏi có xúc động muốn phụt máu.

Những NPC này cũng quá ngu đi? Tại sao lại cung kính trước Lý Đằng như vậy? Chẳng lẽ hắn đã bán Anna cho hộ quốc đại tướng quân, thành công ăn bám được, móc nối quan hệ với hộ quốc đại tướng quân?

Bằng không thì khó mà giải thích...!

“Ông tới rất đúng lúc, tôi có việc bận, có chuyện lớn! Rất nhiều người ở đây đều mắng tôi, mắng rất khó nghe! Ông cảm thấy bọn chúng mắng tôi sẽ phạm phải tội gì?” Lý Đằng cười cười mà nhìn về Trương Trí Hoành, sau đó nhìn một vòng quanh hội trường.

Đa số thành viên liên minh tiêu diệt Lý Đằng, dường như đều tập trung ở nơi này, cũng không cần hắn đi tìm kiếm làm gì.

“Tội chết!” Trương Trí Hoành lớn tiếng trả lời Lý Đằng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)