Chiến Lật Cao Không

Chương 349: Đổi trắng thay đen

Chương Trước Chương Tiếp

“Lý Đằng! Còn không mau đứng dậy gọi Vương công tử? Cậu đang phách lối với ai vậy?” Mai Kiếm Thu lớn tiếng mắng chửi Lý Đằng.

Vương Côn Mân cũng tức giận liếc nhìn Lý Đằng, hắn đang cho Lý Đằng một cơ hội, muốn Lý Đằng chủ động thừa nhận sai lầm trước mặt mọi người, công khai xin lỗi Vương Côn Mân hắn.

Không ngờ tới cái tên Lý Đằng này chính là lợn chết không sợ nước sôi, lại dám ngó lơ hắn.

Nhìn thấy bộ dạng tức xì khói của Vương Côn Mân, tất cả mọi người đều biết rõ Lý Đằng gây chuyện rồi.

“Người này quá kiêu ngạo ! Ngang nhiên mắng hiệu trưởng Vương, bây giờ còn không đặt công tử ngài vào mắt, quả thực quá láo!” Cô gái khoác tay Vương Côn Mân, tên là Phan Mỹ Mỹ đã mở miệng.

Rất hiển nhiên nàng đã nghe được từ lời kể của Vương Côn Mân về chuyện ác của Lý Đằng, lúc này nên mở miệng, cũng là muốn xả giận thay cha con Vương gia.

“Vua ăn bám! Đây là tiệc sinh nhật của tôi, cậu nằm trong danh sách cấm vào, mời lập tức cút ra ngoài!” Vương Côn Mân thấy Lý Đằng chẳng biết điều chút nào, bị chọc giận triệt để, bắt đầu dùng thân phận chủ bữa tiệc trục xuất Lý Đằng.

Lý Đằng tiếp tục ngồi yên, cười ha ha, uống một chút, giống như Vương Côn Mân đang nói chuyện với không khí, chẳng liên quan gì tới mình.

Phan Mỹ Mỹ thấy Vương Côn Mân nổi giận thật rồi, nàng cũng khó nhịn, trực tiếp đi qua, cầm một ly rượu vang đặt trên bàn, trực tiếp đổ lên đầu Lý Đằng.

Hiện trường toàn là tiếng ủng hộ.

Theo như quy tắc, Phan Mỹ Mỹ làm như vậy, cũng được xem là hành vi tấn công diên viên khác.

Nhưng Phan Mỹ Mỹ không quan tâm, loại công kích này không có sát thương, hơn nữa chỉ có hiệu quả sỉ nhục, cha con Vương thị rất dễ dàng giúp nàng thoát tội.

Anna thở dài.

Nàng dự cảm được đêm nay, hẳn là không thể nào kết thúc êm đẹp được rồi.

Vốn nàng không muốn để Lý Đằng tới tham gia bữa tiệc này, cả ngày hôm nay Lý Đằng cũng không tới học viện quân sự, nàng cho rằng mọi chuyện sẽ xong.

Ai biết ngay lúc hơn 4 giờ chiều, Lý Đằng đột nhiên xuất hiện ở học viện quân sự.

Hôm nay Lý Đằng rất nghe lời, một mực khiêm tốn.

Thế nhưng, những người này không chịu tha cho hắn.

Một mực châm chọc khiêu khích, hiện tại còn bắt đầu khi dễ người!

Đặc biệt là Phan Mỹ Mỹ, trước mặt nhiều người như vậy đổ rượu lên đầu Lý Đằng, quả thực quá đáng lắm rồi!

“Lý Đằng cậu vẫn còn ngồi đó? Còn không chịu đứng dậy xin lỗi Vương công tử?” Mai Kiếm Thu lại mắng Lý Đằng.

“Mau chóng quỳ xuống xin lỗi Vương công tử! Có lẽ Vương công tử sẽ rộng lòng tha thứ cho cậu lần này.” Những người khác cũng hùa theo.

Anna lại thở dài.

Đây là người đẩy tường đổ...! Mặc kệ trước kia xảy ra chuyện gì, thì hôm nay rất rõ ràng, là do Vương Côn Mân khiêu khích trước, ở nơi công cộng gọi Lý Đằng là vua ăn bám.

Lý Đằng nhường nhịn không chấp.

Sau đó bọn họ được đằng chân lên đằng đầu, đổ rượu vang lên đầu người ta, tiến hành chà đạp tôn nghiêm cuối cùng của Lý Đằng.

Những thứ này còn chưa đủ.

Rõ ràng còn đổi trắng thay đen, bảo Lý Đằng quỳ xuống xin lỗi Vương Côn Mân!

Còn có...thiên lý hay không?

Tượng đất còn có ba phần tức giận!

Rốt cục Lý Đằng đã ngẩng đầu lên.

Nhìn về phía Anna.

“Không phải tôi không nghe cô, tôi đúng là rất điệu thấp, cô nói hiện tại tôi nên làm gì?” Lý Đằng hỏi Anna một tiếng.

“Tùy anh.” Anna cũng không biết nói gì cho phải.

Cơn tức này, đừng nói là Lý Đằng, ngay cả nàng cũng nuốt không trôi.

“Mày là Vương Côn Mân à?” Lý Đằng hắn giọng hỏi Vương Côn Mân.

Hiện trường tất cả mọi người yên tĩnh trở lại.

Tên Lý Đằng này cũng quá ton gan? Dám gọi thẳng tên Vương Côn Mân! Phải biết rằng những người khác đều gọi hắn là Vương công tử.

“Tên ngu ngốc như mày muốn nói gì?” Vương Côn Mân không khách khí chút nào, mở miệng mắng lại.

“Mày là con trai của Vương Tuấn, Vương Côn Mân?” Lý Đằng lại mở miệng hỏi một câu.

“Là tao! Ông nội của mày ngồi không đổi tên, đi không đổi họ! Tao chính là Vương Côn Mân! Mày có ý kiến gì không?” Vương Côn Mân hất hàm trả lời Lý Đằng.

“Bảo cha mày tới đây, quỳ xuống xin lỗi tao! Bằng không thì, bữa tiệc sinh nhật của mày trực tiếp biến thành tang lễ.” Lý Đằng nhàn nhạt nói cho Vương Côn Mân nghe.

Tất cả mọi người đều sợ ngây người.

Bọn hắn đang tưởng mình nghe nhầm.

“Quá ác độc! Trên tiệc sinh nhật mà dám phun ra chữ lễ tang, quả thực là không biết lễ phép, đại nghịch bất đạo! “

“Vua ăn bám! Mày cho rằng mình là ai chứ...? Dám bắt hiệu trưởng Vương xin lỗi mày? Còn quỳ xuống đất xin lỗi?”

“Hiệu trưởng Vương xin lỗi, mày có gan nhận không?”

“Mày là cục cức gì? Cũng dám xuất khẩu cuồng ngôn như thế?”

“Mẹ mày thằng chó đẻ ăn bám, mày xứng sao?”

“Bữa tiệc này xong rồi, liền chuẩn bị tang lễ cho mày!”

Mọi người vây xem trực tiếp mắng chửi Lý Đằng.

Anna cũng rất có chút giật mình, nàng cho rằng sau khi Lý Đằng tức giận, sẽ mắng chửi Vương Côn Mân, miễn cưỡng giành lại chút mặt mũi, liền dẫn nàng rời khỏi nơi đây.

Không nghĩ tới, rõ ràng Lý Đằng trực tiếp vạch mặt cùng Vương Côn Mân, còn dính dáng tới hiệu trưởng Vương.

Chưa nói tới hiệu trưởng Vương quỳ xuống đất xin lỗi hắn, ấy thế mà còn nguyền rủa Vương Côn Mân trong tiệc sinh sinh, nói muốn biến tiệc sinh nhật thành tang lễ!

“Lý Đằng! Cái thứ không biết xấu hổ! Tao cho mày thêm một cơ hội cuối cùng! Quỳ xuống đất xin lỗi! Nếu không......” Ở trước mặt mọi người, Vương Côn Mân không thể bắt Lý Đằng nhận lỗi, còn bị Lý Đằng sỉ nhục mắng chửi, bắt cha hắn quỳ xuống xin lỗi Lý Đằng, còn nói muốn biến tiệc sinh nhật của hắn trở thành tang lễ!

Vương Côn Mân đã cực kỳ tức giận!

Lý Đằng đứng dậy, yên lặng liếc nhìn Vương Côn Mân, tựa như nhìn thấy một xác chết.

“Đánh chết mày đồ chó đẻ!” Vương Côn Mân đột nhiên xông tới một bước, vươn tay định tát mặt Lý Đằng.

Vương Côn Mân không phải diễn viên, là một gã giám sát, trong thành phố điện ảnh cũng không có quy định cấm giám sát đánh diễn viên.

Quốc khánh năm mới lần này tròn 100 năm, cùng không giống với trước kia, lần đầu tiên vô số nhân viên được tiến vào thế giới kịch bản, kết quả xuất hiện rất nhiều lỗ hổng quy tắc.

Đương nhiên, cho dù diễn viên phát hiện lỗ thủng, cũng không dám lợi dụng những lỗ hổng này đánh đạo diễn hoặc là giám sát, bởi vì đây là hành vi tìm chết, tự chặt đường lui.

Vương Côn Mân thân là giám sát thì khác hẳn, hắn có đánh Lý Đằng cũng chẳng bị gì, xem như lợi dụng quy tắc, cũng không cần lo lắng gây hậu quả.

Chẳng qua là, hắn không để ý tới một điểm

Người mà hắn muốn đánh lúc này, lại là Lý Đằng.

Một giây sau, Lý Đằng liền chụp lấy cổ tay Vương Côn Mân, thoáng dùng sức vặn nhẹ, xương cổ tay Vương Côn Mân liền vỡ vụn.

Sau đó Lý Đằng lại nhanh chóng đá vào bắp chân Vương Côn Mân.

Vương Côn Mân kêu thảm té quỵ trên đất, quỳ gối trước mặt Lý Đằng.

Người ở xung quanh đâu kịp phản ứng, Lý Đằng đã vòng ra sau lưng Phan Mỹ Mỹ, một cước đá vào chổ hiểm của nàng, Phan Mỹ Mỹ đau đến nhảy bắn lên, đầu gối cũng bị Lý Đằng tác động, sau đó Phan Mỹ Mỹ cũng quỳ xuống đất giống như Vương Côn Mân.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)