Diệp Đông đặt chén súp thịt gấu trước mặt Mai Kiếm Thu, nhưng ngay lúc Diệp Đông rụt tay về, chén kia súp lại bị hai tay Diệp Đông giơ lên, đột nhiên hất thẳng vào mặt Mai Kiếm Thu.
Phía trên chén súp bốc khói nghi ngút, chắc chắc rất nóng, lập tức khiến gương mặt Mai Kiếm Thu bỏng đến phồng rộp, hắn liền gào thét thảm thiết.
“Thực xin lỗi! Thực xin lỗi! Đạo diễn Mai! Không phải tôi cố ý!” Diệp Đông sợ hết hồn.
“Tại sao cậu lại bất cẩn tới vậy...? Đau chết tôi mất!” Mai Kiếm Thu tiếp tục kêu thảm thiết.
Diệp Đông vội vàng gọi người giúp đỡ, sau đó đỡ Mai Kiếm Thu rời khỏi bữa tiệc, tìm chỗ chữa trị.
Anna liếc mắt nhìn Lý Đằng, nàng cảm giác, chuyện xảy ra vừa nãy có chút kỳ lạ.
Thế nhưng, Lý Đằng vẫn cắm đầu ăn...! Lại đang húp một chén súp thịt gấu, chuyện này tuyệt đối không thể do hắn làm?
Phải biết rằng Lý Đằng làm chuyện gì đều rất chăm chú, chính là lúc ăn, cũng tuyệt đối rất chú tâm.
“Tại sao hôm nay lại tà môn như vậy? Mai đạo cùng Diệp Đông là sao?” Hoắc Bưu vừa lẩm bẩm vừa múc chén súp, đây chính là thứ tốt, không thể để một mình Lý Đằng quất sạch.
Sau khi múc xong một chén, Hoắc Bưu đưa chén tới miệng, chuẩn bị nhấm nháp chút mùi vị.
Đương nhiên, chủ yếu là quá nóng, cũng không thể uống như nước được.
Ngay lúc Hoắc Bưu cầm chén tới gần miệng, đã xảy ra một màn kỳ quái.
Chén súp của hắn đột nhiên bị nhấc bỗng, giống như có ai đó đang cầm, sau đó dội thẳng vào miệng Hoắc Bưu, lập tức khiến cho cặp môi Hoắc Bưu bị phỏng nổi rộp, đau đến mức Hoắc Bưu kêu gào thảm thiết.
Hắn đứng dậy vội vàng chạy theo bóng lưng Diệp Đông, Mai Kiếm Thu, chuẩn bị cùng nhau chữa trị vết bỏng.
Những người còn lại đều hoảng sợ.
Súp thịt gấu này có quỷ à...? Tại sao ai ăn cũng bị phỏng?
Hình Đạt vốn chuẩn bị húp một cái, vội vàng bỏ thìa trở lại.
Anna đang cầm đũa đột nhiên đá một cái vào chân Lý Đằng dưới bàn, lại liếc mắt nhìn hắn.
Lý Đằng lộ vẻ mặt vô tội, tiếp tục ăn uống.
Lại có nhân vật nổi tiếng bước tới bàn bọn họ, Mai Kiếm Thu không ở đây, các học viên vội vàng đứng dậy cầm ly rượu nghênh đón.
Vừa ngồi trở lại xuống ghế, Anna cầm đũa ăn vài món, sau đó lại ngậm lấy chiếc đũa, không biết đang lẩm bẩm cái gì.
Dường như nàng có thói quen ngậm đũa.
Sắc mặt Lý Đằng có chút quái dị......
Nếu như Anna biết rõ chiếc đũa này là do xà bông thơm biến thành, hơn nữa còn là xà bông thơm bị mấy cô gái dùng qua, khẳng định sẽ nôn thốc nôn tháo.
Sau một lát, Anna đột nhiên dùng răng cắn chiếc đũa.
Đây cũng là thói quen của nàng.
“A...! “ Lý Đằng kêu thảm một tiếng.
“Làm sao vậy?” Anna đặt đũa xuống liếc nhìn Lý Đằng.
“Không có, không có gì.”
......
“Con trai hiệu trưởng Vương lúc nào mới tới...? “
Có sinh viên bàn bên cạnh nói chuyện.
“Nhanh thôi?”
“Ai, nếu có thể tiến vào vòng tròn quan hệ của Vương Côn Mân thì tốt biết bao! Không cần lo lắng tại thành phố điện ảnh.”
“Nói nhảm, hai cha con này là nhân vật có thực quyền tại khu chúng ta, thậm chí rất nhiều người muốn nịnh nọt bọn hắn, móc nối quan hệ với bọn hắn!”
“Đúng vậy! Đây là chỗ dựa lớn trong thành phố điện ảnh. “
Đúng vào lúc này, chỗ cửa vào khách sạn truyền đến một hồi bạo động.
Rất nhiều đạo diễn dẫn đội lao tới chỗ cửa ra vào.
Đám học viên thì chạy theo sau.
Là nhân vật chính bữa tiệc đêm nay, Vương Côn Mân đã tới.
Hắn còn khoác tay một cô gái xinh đẹp, là một diễn viên nữ xuất sắc cấp bậc vai phụ tại thành phố điện ảnh!
Phải biết rằng hiện tại Long Uy tướng quân Cường đầu trọc cũng chỉ là vai phụ.
Không ngờ tới Vương Côn Mân tìm ra một bạn gái cao cấp tới vậy.
Bất quá cũng không lạ gì, Vương gia có tài nguyên trong thành phố điện ảnh, nếu muốn bồi dưỡng một người, rất nhanh có thể tăng cấp cho một diễn viên.
Cô diễn viên này đoán chừng là làm theo quy tắc ngầm của Vương gia.
“Vương công tử có nhớ tôi không? Tôi là tiểu Triệu...! Lần trước là nhờ ngài chỉ đạo đoàn phim của tôi!” Một gã đạo diễn nam trẻ tuổi chen tới gần Vương Côn Mân.
“Tiểu Triệu à? Nhớ rõ.” Vương Côn Mân vừa vẫy tay, vừa khẽ gật đầu.
“Ha ha ha ha, tôi nói mình quen với Vương công tử, các người có thấy chưa?” Tên đạo diễn nam kia rất đắc ý nhìn về mấy người khác.
Những học viên và đạo diễn còn lại đều lộ vẻ hâm mộ.
Trên đường Vương Côn Mân tới đây, không ngừng diễn ra cảnh tượng thế này.
Rất hiển nhiên, tất cả mọi người ở đây rất vui sướng khi lọt vào tầm mắt cha con Vương gia, dùng chuyện này để khoe khoang với đồng nghiệp.
Ở thành phố điện ảnh cái gì quan trọng nhất? Chính là tài nguyên!
Làm cách nào đạt được nhiều tài nguyên?
Là mối quan hệ...!
Vương Côn Mân tiếp tục phất tay chào mọi người, vừa đi lên phía trước.
Lúc đi ngang qua bàn Lý Đằng, đột nhiên ngừng lại.
Đám diễn viên Hình Đạt vội vàng đứng dậy, vẻ mặt nịnh nọt nghênh đón Vương Côn Mân.
“Vua ăn bám?” Vương Côn Mân chẳng có hứng thú với mấy người khác, mà là gọi biệt danh Lý Đằng.
Tất cả mọi người cùng cười phá lên, mục tiêu toàn trường đều nhằm vào trên người Lý Đằng.
Thoạt nhìn, vị vua ăn bám này cũng có chút đụng chạm với Vương công tử?
Lý Đằng có chút bó tay liếc nhìn Anna......
Cô nhìn đi, tôi vẫn luôn khiêm tốn mà ăn uống, chính là không muốn ai chú ý tới mình. Thế nhưng, ngay cả Vương công tử cũng không buông tha tôi.
Trái lại Anna đã đoán được tại sao Vương Côn Mân lại nhằm vào Lý Đằng.
Ngày đầu vừa tiến vào thế giới kịch bản, Diệp Đông cùng Hoắc Bưu tìm thấy nàng ở sau núi, dùng tên tuổi Vương hiệu trưởng đe dọa Lý Đằng, ép Lý Đằng dẫn Anna tham gia bữa tiệc.
Lúc ấy Lý Đằng nói cái gì ?
“Vương hiệu trưởng? Hừ! Ông ta còn không xứng xách dép cho tôi! Hai người cút xa một chút!”
Nhất định Diệp Đông cùng Hoắc Bưu sẽ báo cáo chuyện này lại cho Mai Kiếm Thu, chắc chắn Mai Kiếm Thu sẽ không bỏ qua cơ hội này tố cáo Vương hiệu trưởng. Nhưng mà không thể nói thẳng mặt cho Vương hiệu trưởng nghe, quá nửa là Mai Kiếm Thu nói lại mấy lời này cho Vương Côn Mân.
Cha của mình bị người khác khinh thường, khẳng định trong lòng Vương Côn Mân sẽ khó chịu.
Yến hội lần này, không nghĩ tới trong lúc đi ngang, rõ ràng nhìn thấy Lý Đằng, hắn nhịn không được liền dời mục tiêu sang Lý Đằng.
Anna âm thầm đá chân Lý Đằng dưới mặt bàn.
Lý Đằng biết rõ Anna đang nhắc nhở hắn nhịn nhục, không nên gây chuyện, ý bảo hắn đừng gây chuyện với Vương Côn Mân, làm bộ tiếp tục ăn súp gấu.
“Cẩu nam nữ! Vương công tử gọi các người đó! Còn không mau đứng dậy chào hỏi?” Trong đám người có giọng nói khó chịu trước thái độ của Lý Đằng.
Trên mặt Anna lộ vẻ tức giận, nhưng mà nhịn được.
Hai cha con Vương Côn Mân, là nhân vật mà nàng và Lý Đằng không thể chọc vào.
Trêu chọc hai người kia, sau khi quay về thành phố điện ảnh, thứ dành cho bọn họ sẽ là giày vò vô tận, cùng với hành trình đi đến địa ngục.
Mai Kiếm Thu băng bó mặt xong đã trở về, vừa hay nhìn thấy một màn này.