Di động của Lý Đằng đổ chuông.
Là thư ký Chu gọi.
“Đại tướng quân, có một tin tức rất quan trọng, tôi gửi vào di động của ngài, ngài tìm chỗ thích hợp mà ngó qua.”
Lý Đằng vừa nghe liền hiểu, đại khái chính là tin tức do quân phản kháng gửi tới.
Công tác thẩm thấu của quân phản kháng đúng là không tệ...! Thư ký bên người hộ quốc đại tướng quân cũng bị mua chuộc.
Bất quá Lý Đằng chẳng có tâm tình phe nào là phe nào, ai là nhân viên của thành phố điện ảnh.
Đoán chừng cũng chẳng phải loại tốt lành gì.
Bọn họ tìm mình, hơn phân nửa là muốn lợi dụng mình mà thôi.
Dùng sức mạnh hiện tại của Lý Đằng, còn chưa đủ chống lại những tổ chức này.
Chuyện mà hắn có thể làm, chính là lợi dụng đám người này giành lấy lợi ích tối đa cho bản thân.
Tìm nơi thích hợp xem tin tức, kỳ thật chính là không để lại dấu vết.
Liền giống lần như Lưu Thích Nguyên tìm hắn, hai người trốn vào trong phòng tắm hơi để nói chuyện.
Rất đơn giản.
Lưu Thi Na đang tắm rửa, bên ngoài không ai, Lý Đằng cởi hết quần áo trên người, thành phố điện ảnh sẽ tự động đóng máy ghi hình, hắn có thể an toàn mà xem tin tức.
Rất nhanh Lý Đằng đã nhìn thấy tin tức trong điện thoại.
“Tổ chức quân phản kháng đã thành công phá hủy vài chỗ nối tiếp dữ liệu tầng chót quan trọng trong kịch bản.
“Thành phố điện ảnh đã không thể tiến hành theo dõi trực tiếp đối với thế giới kịch bản, cũng không cách nào lưu lại video ghi hình.
“Ở bên trong thế giới kịch bản mừng năm mới, diễn viên hoặc nhân viên thành phố điện ảnh bị chết sẽ thật sự tử vong, không thể trở về thành phố điện ảnh.
“Chúng tôi có thể giúp ngài mở ra một cổng dữ liệu đặc biệt, có thể dùng cổng dữ liệu đặc biệt này, tiến hành hoán đổi thuộc tính của ngài thành NPC.
“Chúc ngài trang bức vui vẻ.”
Nhìn xem tin tức trong di động, Lý Đằng cảm thấy......Nếu như những tin tức này là thật, thì mình cởi đồ đúng là chuyện dư thừa.
Nếu như thành phố điện ảnh không thể nào giám sát trực tiếp thế giới kịch bản mừng năm mới, cũng không thể lưu lại video ghi hình, tất nhiên sẽ không thể nhìn thấy hắn đang làm gì.
Sau khi mặc quần áo tử tế, Lý Đằng bắt đầu suy nghĩ.
Thế giới kịch bản mừng năm mới lần này, có vẻ rất nguy hiểm...!
Tổ chức quân phản kháng mưu đồ đã lâu, đột nhiên phát động tấn công.
Tựa hồ thành phố điện ảnh rơi vào thế yếu, xuất hiện đủ loại vấn đề.
Như trong tin tức này là thật, thì đây chính là nguy hiểm chết người đối với thế giới kịch bản.
Không biết có ai biết tin tức này chưa, môt khi lan rộng ra ngoài, rất nhanh thế giới kịch bản này sẽ rơi vào một mảnh hỗn loạn, giống như tận thế.
Tổ chức quân phản kháng gửi tin tức này cho mình là muốn gì? Còn cấp cho mình quyền hạn hoán đổi thân phận NPC.
Là muốn mượn tay mình giết chết nhân viên của thành phố điện ảnh đã tiến vào thế giới kịch bản?
Nếu như Lý Đằng dùng thân phận diễn viên, lúc hắn tấn công diễn viên khác, sẽ bị thế giới kịch bản trói buộc, có thể sẽ bị ngăn cản, cũng có thể có thể sẽ bị khấu trừ điểm rồi loại bỏ.
Nếu như hắn có thể thay đổi thành thân phận NPC mà nói, hắn có thể tự do tấn công diễn viên khác, lại phối hợp thêm mấy chuyện kia, quả thực hắn sẽ trở thành một cỗ máy giết chóc do tổ chức quân phản kháng tạo ra.
Đương nhiên Lý Đằng sẽ không ngu ngốc để cho bọn này lợi dụng.
Nhưng nếu như kiếm được chỗ tốt mà nói, hắn vẫn có thể ra tay.
......
Lưu Thi Na tắm ở bên trong vài tiếng.
Cuối cùng hôn mê trong đó.
Lý Đằng cũng hết cách, chỉ đành biến xà bông thành khăn mặt, sau khi lau khô nàng ta rồi ném lên trên giường.
Nghe thử hơi thở của nàng, chẳng qua là mệt nhọc quá độ, ngủ một giấc là tốt rồi.
Lý Đằng rời khỏi phòng, khăn lông kia biến thành quỷ giúp Lưu Thi Na khóa trái cửa, sau đó biến thành quỷ ảnh nhảy vào cơ thể Lý Đằng.
Tiếp đó hắn lặng lẽ rời khỏi khách sạn.
Ở bên đường kiếm gì đó ăn tạm, uống thêm chút rượu, còn vài phút nữa là đúng 4 giờ chiếu.
Thời gian một ngày, cứ lãng phí hết như vậy!
Lãng phí chính là sinh mệnh...!
......
Lý Đằng ở bên trong thế giới kịch bản, mặc dù ẩn núp thân phận là hộ quốc đại tướng quân, nhưng thân phận bên ngoài, vẫn là sinh viên của học viện quân sự.
Cho nên không có chuyện gì để làm, cũng không biết làm cách gì để đẩy nhanh nội dung chủ tuyến kịch bản, phần lớn thời gian các học viên vẫn sẽ trở lại học viện quân sự.
Nhìn xem thời gian, Lý Đằng đang muốn đi tới học viện quân sự, để tránh cho bản thân bỏ sót tin tức gì quan trọng.
Đương nhiên, Anna luôn có mặt ở học viện quân sự, nếu có tin tức gì quan trọng, dù Lý Đằng không có mặt ở đây, nàng cũng sẽ nhắn tin cho Lý Đằng.
Đi về sau, thật đúng là bỏ sót tin tức quan trọng.
Con trai hiệu trưởng học viện quân sự, đêm nay cử hành tiệc sinh nhật, đám nhân vật nổi tiếng trong thành Hoàng Hạc đều tham gia.
Còn phát thiệp mời cho toàn bộ sinh viên, kể cả Lý Đằng.
“Loại chuyện tốt này sao không báo sớm cho tôi?” Lý Đằng có chút buồn bực nên hỏi Anna.
“Đây là chuyện tốt sao? Dù sao thì tôi cũng cho rằng đây là tiệc rượu...không khác gì mấy, một khi anh tham gia thì có thể xảy ra náo loạn, cho nên......” Anna lộ vẻ xin lỗi giải thích cho Lý Đằng.
“Tôi làm người luôn rất khiêm tốn, làm sao sẽ phát sinh chuyện như vậy chứ?” Lý Đằng tỏ vẻ không phục.
“Khiêm tốn? Nếu có người đứng ra thách thức anh, anh có cam đoan là sẽ không gây chuyện hay không?” Anna chẳng hề tin câu nói khiêm tốn của Lý Đằng.
“Đương nhiên là được, từ trước tới giờ tôi luôn là người không thích gây chuyện.” Lý Đằng nói lời son sắt.
“Người khác chửi, mắng anh là vua ăn bám cũng được?” Anna lại hỏi.
“Tại sao phải gây chuyện? Tôi thích ăn bám đó được không.” Lý Đằng liếc nhìn Anna rồi nói.
“Cút! “
......
Khách sạn Lưu Vân.
Nằm gần bờ sông Lưu Vân, là một trong những khách sạn sang trọng nhất thành Hoàng Hạc.
Đêm nay con của hiệu trưởng là Vương Côn Mân tổ chức sinh nhật ở đây.
Hiệu trưởng Học Viện Quân Sự Hoàng Hạc là Vương Tuấn, cùng con của hắn Vương Côn Mân, đều là nhân viên công tác ở trong thành phố điện ảnh.
Vương Tuấn là một gã lãnh đạo tầm trung ở khu QF-153, Vương Côn Mân thì là một gã giám sát viên.
Công việc giám sát chủ yếu là phụ trách quản lý thành phố điện ảnh cùng cân đối công việc với đạo diễn, bình thường tại thành phố điện ảnh có địa vị cao hơn đạo diễn.
Sự kiện mừng năm mới lần này, có rất nhiều nhân viên công tác thành phố điện ảnh đều tiến vào.
Một là vì thả lỏng thể xác và tinh thần, xem như nghỉ phép, thứ hai, cũng mượn cơ hội mở rộng mối quan hệ xung quanh.
Ở bên trong thành phố điện ảnh, cũng không có cơ hội tổ chức bữa tiệc như này, gặp mặt giao lưu cùng đồng nghiệp chung khu, hoặc là khác khu.
Trong ngoài khách sạn Lưu Vân là một mảnh an bình.
Có vẻ như tin tức mà Lý Đằng nhận được từ tổ chức quân phản kháng, cũng chưa có lan truyền ra ngoài, cho nên cũng chưa tạo ra khủng hoảng trên phạm vi lớn.
Có lẽ quân phản kháng đang tiến hành kế hoạch và hành động lớn hơn cũng chưa biết chừng.
“Ơ! Đây không phải Anna ư? Là sinh viên được hộ quốc đại tướng quân chỉ mặt đi khách sạn...! “
“Người đi cạnh nàng, là vua ăn bám Lý Đằng à?”
“Là hắn chứ ai, vẫn luôn ăn bám Anna, ha ha......”
Quả nhiên, sau khi có người ở nhìn thấy Lý Đằng, lập tức bắt đầu đâm chọt.
Cũng không phải bởi vì Lý Đằng có thể chất dụ chúng chửi.
Mà là những người này vốn là thành viên liên minh tiêu diệt Lý Đằng.