Chiến Lật Cao Không

Chương 345: Phân thân xà bông siêu cấp

Chương Trước Chương Tiếp

“Mẹ nó! “

“Dạng này không tốt lắm.”

“Mình sẽ biến thành một động vật không có tình cảm. “

“Ai......”

“Quả nhiên là giới nghệ sĩ không phải chỗ gì tốt.”

“Bị gọi là “tiền bối”, quả nhiên không phải chuyện tốt.”

Một lát sau, Lý Đằng cảm giác có chút không đúng.

“Có phải cô bị người ta bỏ thuốc hay không?” Lý Đằng cố gắng đẩy Lưu Thi Na ra xa.

“Hình như là vậy.” Lưu Thi Na mặt đỏ như sắp chảy nước, thân thể cũng gần như loạng choạng, giống như con rối không có gì chống đỡ, hoàn toàn dựa vào Lý Đằng mới đứng được.

“Nhà của cô ở đâu?” Lý Đằng cũng không phải là loại tiểu nhân thấy người cháy nhà mà hôi của.

Mặc dù vừa rồi hắn muốn đè cô nàng này ra đường quất ngay, nhưng khi phát hiện Lưu Thi Na có thể bị trúng xuân dược, mới quyết đoán vứt bỏ quy tắc ngầm người mới đối với tiền bối.

(chú thích: giới nghệ sĩ bên trung quốc có một quy tắc ngầm là diễn viên nữ mới vào nghề phải ngủ với tiền bối, ám chỉ đối tác hoặc đạo diễn gì đó.)

Đã đến một bước này, rất khó nhịn, nhưng càng phải nhịn.

Ít nhất là đối phương phải tỉnh táo, hoặc là hai bên tự nguyện? Đây là điểm mấu chốt khi làm người.

“Không nhớ rõ.” Lưu Thi Na hoa mắt chóng mặt, chỉ muốn ngã vào vòng tay của Lý Đằng.

Có phải bị trúng thuốc hay không, chính cô ta cũng không chắc, dù sao đó là cái cớ rất tốt để dựa vào người hắn.

Ngày mai tỉnh lại, lỡ như xảy ra chuyện gì, cũng có thể làm bộ mình là người bị hại, đổ lỗi cho số thuốc kia, sau đó khóc lên vài tiếng oa oa oa để không để người khác xem thường.

Lý Đằng nhịn đến cả người bứt rứt, nàng cũng khó chịu...!

“Không nhớ nhà ở đâu sao? “ Lý Đằng đau đầu.

Lưu Thi Na dứt khoát tiếp tục giả vờ, sau đó làm bộ tác dụng thuốc rất mạnh, nàng khắc chế không được tác dụng của thuốc mà nhào vào Lý Đằng, động tác trên tay càng ngày càng không thành thật một chút, còn thiếu nghiêm túc hơn chuyện Lý Đằng sờ mó Anna......

“Uy uy này! Tôi cảnh cáo cô đừng làm bậy...! “ Lý Đằng hoảng hồn, tiếp tục như này, hắn nhịn hết nổi.

Sau khi suy nghĩ một chút, Lý Đằng thò tay bắt một chiếc xe, ôm Lưu Thi Na bỏ vào trong xe, chuẩn bị đưa nàng tới khách sạn.

Trên xe Lưu Thi Na tiếp tục giả điên, điên cuồng lao vào Lý Đằng, xem đầu Lý Đằng như dưa hấu mà sáp vào, xem miệng Lý Đằng như thịt dưa hấu, còn là loại ăn dưa không nhả hạt.

Làm hại bác tài xế nhiều lần nhìn kính chiệu hậu suýt gây tai nạn.

“Tôi cảnh cáo cô phải có chừng mực...! Đừng quá đáng...! “ Lý Đằng càng không ngừng răn đe Lưu Thi Na, sau đó mỗi lần muốn nói lại bị môi nàng lấp kín.

Lão tài xế phía trước lộ ra sắc mặt khinh bỉ, tên tra nam cậu ngồi ở ghế sau còn giả bộ đứng đắn, cậu muốn từ chối thì từ chối, không muốn thì quất, chẳng lẽ cô gái kia còn có thể bắt ép cậu? Thái độ vừa muốn vừa không này, cậu xem mình là vợ lẽ đi động phòng sao...? Thật đúng là khiến người xem thường!

Hơn nữa thời gian lái xe quý giá như vậy, tốt xấu gì các người cũng diễn tuồng kịch này đến nơi đến chốn, để cho tôi cam tâm.

Cái này úp úp mở mở, phía sau tôi còn lái xe thế nào được...?

Mặc dù lão tài xế taxi rất không tình nguyện, đánh lái vài vòng rốt cuộc cũng dừng tại cửa khách sạn.

Lão tài xế cũng phát hiện, hai người giả bộ đóng kịch kia, không có ai nghiêm túc, chỉ sợ rất khó tiến vào giai đoạn cuối.

Được rồi, vẫn là ném bọn hắn xuống xe, còn mình thì cầm lấy giấy vệ sinh đi tìm nhà vệ sinh công cộng nào đó tự xử mới được.

Lý Đằng xuống xe taxi, ôm Lưu Thi Na bước vào đại sảnh khách sạn, rốt cuộc Lưu Thi Na đã kiềm chế lại, dù sao thì nàng ta nằm xụi lơ trong tay Lý Đằng. Lý Đằng tìm lễ tân khách sạn mướn phòng, ôm Lưu Thi Na bước vào thang máy, tìm lấy số phòng.

Lý Đằng muốn ném Lưu Thi Na lên giường, sau đó định xoay người rời đi, kết quả bị Lưu Thi Na quấn lấy như bạch tuột, muốn chạy cũng không thoát.

Giờ phút này Lưu Thi Na rất tỉnh táo, nàng không biết đến tột cùng là mình bị cái gì kích thích, dù sao chính là không muốn để người này đi. Sau đó làm bộ thuốc phát huy quá mạnh, không cách nào khống chế được mình.

Cũng có thể là thật, ai mà biết được?

Lý Đằng đi không được, dứt khoát nằm xuống giường.

Hắn là một gã đàn ông, chỉ cần không cởi quần áo, nàng có thể làm gì hắn chứ?

Giữ chút ý tứ không làm tra nam, những thứ khác, mặc cho nàng ta làm gì cũng được.

......

Lý Đằng rất bội phục Lưu Thi Na.

Hơn nữa cũng rất kỳ quái rốt cuộc là nàng trúng thuốc gì.

Tác dụng vừa mạnh vừa lâu như vậy.

Suốt cả đêm hắn cũng không có chủ động đáp lại, quần áo cũng đều còn trên người, thế mà nàng ta dày vò hắn tới tận 4, 5 giờ sáng.

Nếu mà hắn đáp lại, thì nàng không cần giày vò lâu như vậy.

Nhưng hắn muốn lại điểm mấu chốt làm người

Trời sắp sáng, hai người mệt mỏi không chịu nổi nên ngủ thiếp.

Hơn 10 giờ sáng Lý Đằng mới tỉnh lại.

Khi...Tỉnh lại, Lưu Thi Na vẫn đang nằm trong ngực hắn rất ngon lành.

Đây là cái gì quỷ?

Cũng may là hắn không đè nàng ta, đợi nàng tỉnh có thể giải thích rõ ràng.

Một lát sau, hai mắt Lưu Thi Na thoáng mơ ra, nhưng lại nhắm.

Sau đó hừ hừ vài tiếng, giống như đang mộng du, lại xông tới.

“Mẹ nó! Thuốc còn chưa hết tác dụng?” Lý Đằng cố gắng né tránh, nhưng trốn không thoát.

Đáng tiếc là Hứa Dương Thụy đã chết, bằng không thì tra hỏi một phen, hỏi một chút xem hắn cho cô nàng uống thuốc gì mà mạnh quá vậy.

Giằng co suốt cả đêm, ngày hôm sau vẫn còn hiệu quả.

Trâu bò quá vậy.

Được rồi, loại chuyện này vẫn nên kiềm chế, tránh đánh mất nhân phẩm.

Lưu Thi Na vẫn chưa chịu thôi...!

Nàng đây là bệnh, cần phải chữa trị.

Như chữa thế nào?

Lý Đằng suy nghĩ cả buổi, cảm thấy thủ đoạn bình thường đã không thể trị cho nàng.

Được sử dụng thủ đoạn chính quy thì mới được.

Nhìn nhìn đồng hồ, Lý Đằng kinh ngạc phát hiện, vai diễn trước đó, kỹ năng quỷ mà hắn đổi bằng điểm sợ hãi, rõ ràng cũng biến thành một ứng dụng xuất hiện bên trong đồng hồ.

Đây là có ý gì?

Chẳng lẽ kịch bản mừng năm mới có liên quan tới tới quỷ, kịch bản kia cũng dính dáng tới quỷ, cho nên nối tiếp lẫn nhau?

Thừa dịp Lưu Thi Na vẫn còn điên cuồng mộng du, Lý Đằng mở ứng dụng lên.

Gọi ra quỷ lưỡi dài!

Quỷ đứng ở sau lưng Lưu Thi Na, nếu như Lưu Thi Na đột nhiên quay đầu lại, nhất định sẽ bị sợ ngất đi.

Hơn nữa Lý Đằng phát hiện hắn có thể cùng lúc khống chế cơ thể và con quỷ kia, đồng thời cũng cảm nhận được cơ thể và con quỷ kia.

Hoàn toàn chính là một phân thân mãnh quỷ siêu cấp...!

Nếu để con quỷ này đi hù doạ cô nàng này thì không đúng lắm.

Lý Đằng vẫn quyết định sử dụng cách nhẹ nhàng hơn.

“Đi tắm.” Lý Đằng đẩy Lưu Thi Na.

Lưu Thi Na làm bộ tỉnh lại từ trong mộng, bộ dáng vừa khủng hoảng vừa xấu hổ.

“Trên người rất bẩn! Nhanh đi tắm rửa!” Lý Đằng lại đẩy Lưu Thi Na.

“Tốt.” Lưu Thi Na nghe Lý Đằng nói như vậy, có chút xấu hổ, vội vàng đứng dậy chuẩn bị đi tắm.

“Cái này cho cô.” Lý Đằng đưa một cục xà bông cho Lưu Thi Na.

“Cái này......Vuốt thật mát...! “ Lúc trước ở bên trong kịch bản kia, Lưu Thi Na chưa từng dùng qua khối xà bông thơm này, cho nên không biết rõ tại sao Lý Đằng có thể biến ra cục xà bông.

“Do phương pháp bí truyền của nhà tôi chế tạo, chữa bách bệnh, không có bệnh cũng có thể dùng.” Lý Đằng thuận miệng giải thích vài câu.

“Tốt, tôi thử xem.” Lưu Thi Na rất vui mà cầm lấy xà bông thơm vào nhà tắm.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)