Tất cả mọi người trong phòng bao, vào giây phút này đều choáng váng.
Trong căn phòng bao này, thế mà lại có người khiến cho Lỗ Vĩnh Kim quỳ xuống!
“Là tiểu Lỗ sao...? Đệch con mợ! “
Lý Đằng mắng một tiếng.
Hắn đi ngang qua phòng bao, kết quả gặp Lưu Thi Na.
Lưu Thi Na mời hắn cùng trở về phòng bao.
Hắn từ chối.
Kết quả đụng phải hai thằng lưu manh mù mắt, đe doạ gặp hắn ở đâu là đánh ở đó.
Bị người trang bức vã mặt không thoải mái, vì vậy Lý Đằng bước vào căn phòng bao này chuẩn bị......Không, tìm lại thể diện.
Kết quả Hứa Dương Thụy tuyên bố muốn đàn em cắt chym Lý Đằng.
Chuyện này gợi lại một vài hồi ức xấu trong đầu Lý Đằng, khiến cho Lý Đằng nhớ lại đám kền kền khốn nạn, nhớ tới gã lang băm chó đẻ Lưu Hoảng, trái tim nhỏ bé của hắn bị bạo kích cả vạn lần.
Ngay lúc hắn chuẩn bị ra tay thiến sống Hứa Dương Thụy, thì người của Lỗ Vĩnh Kim xông vào.
Người này tiếp nối người kia, ở trước mặt hắn trang bức đủ kiểu.
Nguyên một đám nhảy nhót tung hô, hoàn toàn không đặt Bức Vương Chi Vương như hắn vào mắt.
Cho nên lúc Lý Đằng nhìn thấy Lỗ Vĩnh Kim quỳ xuống, nhịn không được mắng chửi......
Đậu moá! Còn không để cho tao trang bức một lần?
“Đều tới đây! Quỳ xuống!” Trong lòng Lỗ Vĩnh Kim hốt hoảng, hoàn toàn không hiểu một câu “đậu moá” của Lý Đằng có ý gì.
Cảm giác nhất định là tức giận.
Có người động vào phụ nữ của hắn, hắn không tức giận làm sao được?
Lỗ Vĩnh Kim lên tiếng, hơn mấy chục đàn em cả trong lẫn ngoài đều quỳ.
“Tự bạt tai! Đại Chuỳ chỉ huy!” Lỗ Vĩnh Kim quát to cho mấy gã đàn em.
“Một, hai! Một, hai! Một, hai!”
Gã đàn ông lưng hùm vai gấu tên Chuỳ Tử ca kia, nghe thấy Lỗ Vĩnh Kim ra lệnh, lập tức hô hào khẩu lệnh.
dưới sự chỉ huy của Lỗ Vĩnh Kim, mấy chục người đều phối hợp tát vào mặt rất nhịp nhàng.
Khoan hãy nói, bất cứ chuyện gì chỉ cần làm theo tiết tấu, đều khiến cho người ta cảm giác rất rung động.
Kể cả loại tiết tấu cùng nhau vã mặt như này.
Hai cha con Hứa Bính Tường, Hứa Dương Thụy lúc này cũng sợ đến vãi đái ra quần.
Đặc biệt là Hứa Dương Thụy, lúc trước hắn cho rằng đắc tội Lỗ Vĩnh Kim, cho rằng Hứa gia chọc phải đại sát tinh.
Hiện tại hắn mới phát hiện, đắc tội Lỗ Vĩnh Kim kỳ thật chẳng là cái gì.
Nhiều lắm cũng bị chặt một ngón tay mà thôi.
Thế nhưng, hắn lại dám đắc tội người mà Lỗ Vĩnh Kim đang quỳ...!
Chuyện này không giống như chọc phải đại sát tinh, mà chính là gây chuyện mang tầm vóc vũ trụ con mẹ rồi!
Hai mắt Lưu Thi Na đẫm lệ mông lung liếc nhìn Lý Đằng.
Nàng phát hiện bản thân vẫn đánh giá Lý Đằng quá thấp.
Người đàn ông này, không chỉ tung hoành ngang dọc trong phim ma, mà còn tung hoành ở trong thế này kịch bản này...!
Lý Đằng nhìn thấy đôi mắt ướt át của Lưu Thi Na nhìn về phía mình, vì vậy vẫy tay bảo Lưu Thi Na.
Lưu Thi Na vội vàng bước tới, giống như mèo con nhìn thấy chủ chân, trực tiếp khóc lóc ngã vào trong ngực Lý Đằng.
Lý Đằng ôm eo Lưu Thi Na, đưa mắt ra dấu cho Lỗ Vĩnh Kim.
“Bà mẹ nó!” Lý Đằng mắng một câu.
“Ngừng! Xin ông chủ ra lệnh!” Lỗ Vĩnh Kim cảm giác mình làm sai rồi, vội vàng gọi mọi người dừng lại.
“Ông làm gì sai? Làm gì kêu một đám người tự đánh mình?” Lý Đằng hỏi Lỗ Vĩnh Kim.
“Nô tài có mắt không tròng, không nhìn thấy ông chủ!”
“Nô tài mạo phạm ông chủ!”
“Tội nô tài đáng chết vạn lần! “
Lỗ Vĩnh Kim vội vàng chơi chiêu cũ.
“Tôi không có giận ông, tôi tới đây cũng không phải tìm ông tính sổ, ông đột nhiên chạy tới tự vã mặt mình liên tiếp, ầm ĩ chết người, có để cho tôi nói chuyện hay không?” Lý Đằng lộ vẻ rất buồn bực.
“Ông chủ......Là muốn tìm ai tính sổ?” Lỗ Vĩnh Kim tựa hồ ý thức được cái gì, quay đầu nhìn về phía Hứa Dương Thụy.
Hứa Dương Thụy trực tiếp ngồi xụi lơ ra đất, quần ướt một mảng lớn.
Hứa Bính Tường cũng ngó qua Hứa Dương Thụy.
Đứa con này của hắn, đừng nói là trêu chọc người này?
“Hắn, muốn nện phụ nữ của tôi, còn muốn cắt đồ chơi của tôi. Tôi đang suy nghĩ, thằng nhóc này tâm tư quá ác độc...! Là muốn tôi đoạn tử tuyệt tôn?” Quả nhiên Lý Đằng đưa tay chỉ Hứa Dương Thụy.
“Thằng chó nghịch tử này...! “ Hứa Bính Tường nhìn về Hứa Dương Thụy bên cạnh, toàn thân lạnh buốt. Ngày bình thường luôn dạy hắn phải khiêm tốn, đừng quá ham mê nữ sắc, chính là không nghe. Mẹ nó ngay cả phụ nữ của đại lão cũng dám sờ! Thật sự là chán sống...!
“Còn có hai thằng này, nói nhìn thấy tôi lần nào là đánh lần đó. Khục......Lời này trước nay chỉ có tôi nói cho người khác nghe, lần đầu tiên bị người khác đe doạ.” Lý Đằng lại chỉ tay về hai gã côn đồ nhuộm tóc.
“Tội chết...! Không hết tội...! “ Hứa Bính Tường quỳ sấp xuống lạy Lý Đằng, mặc dù hắn không biết Lý Đằng, nhưng có thể khiến Lỗ Vĩnh Kim trực tiếp quỳ gối, tự xưng nô tài, còn bắt đàn em tự vã mặt, hắn không dám đoán người này có lai lịch gì.
Hứa gia, đây là họa diệt môn !
“Cắt chym mấy thằng này cho tao.” Lỗ Vĩnh Kim phất tay cho đàn em, ông chủ đã nói ra mặt, nô tài như hắn chẳng lẽ không biết làm gì?
Một đám người bặm trợn bước tới chỗ Hứa Dương Thụy cùng với mấy gã côn đồ nhuộm tóc.
Như xách một con gà, ném ra giữa phòng.
Dao bầu giơ lên cao.
Trong phòng bao vang lên từng tràng tiếng kêu thảm thiết như heo bị chọc tiết.
Đám sinh viên trong phòng, gần như ai nấy đều vãi đái ra quần.
Xã hội dạy bọn họ một bài học, bài học khó quên trong đời.
Không có bản lãnh thì đứng có mà trang bức.
Không bị sét đánh, thế nhưng sẽ bị người chém.
Cho dù là đàn ông, cũng phải trực tiếp dùng dao mà trang bức.
“Những thứ rác rưởi này, tôi không muốn... nhìn thấy lần nào nữa.” Lý Đằng đứng người lên, một tay ôm lấy Lưu Thi Na, tay kia sờ lên đầu Lỗ Vĩnh Kim, sau đó sải bước rời khỏi phòng bao.
“Nô tài tuân lệnh!” Lỗ Vĩnh Kim dập đầu trước bóng lưng của Lý Đằng, đợi đến lúc Lý Đằng rời khỏi phòng bao, lúc này mới đứng lên.
“Lỗ gia tha mạng...! “ Hứa Bính Tường mất hết can đảm.
“Đi địa ngục mà sám hối! Nhớ rõ lần sau đầu thai, dạy con ông cách làm người, không có chuyện thì đừng trang bức khắp nơi.” Lỗ Vĩnh Kim rất thương cảm liếc nhìn Hứa Bính Tường, sau đó giơ tay lên, làm ra động tác chém người.
......
“Tôi bị bạn học lừa tới đây, vừa rồi bảo anh cút, chính là sợ bọn họ hại anh.”
Sau khi rời khỏi hội quán, Lưu Thi Na sợ sệt giải thích cho Lý Đằng.
Nàng đoán được tại sao Lý Đằng nhìn thấy mình là chán ghét.
Hứa Dương Thụy, Chuỳ Tử ca, Hứa Bính Tường, Lỗ Vĩnh Kim, người nào mà chẳng hung ác.
Nhưng bọn họ nhìn thấy Lý Đằng đều phải quỳ.
Lý Đằng nói đại một câu, những người kia đều bị chặt mấy vài thứ.
Người bên cạnh nàng, mới đúng là đại lão...!
Nàng đắc tội vị đại lão này, trên người có thể bị chặt bỏ thứ gì đó hay không?
Lý Đằng đưa mắt nhìn Lưu Thi Na từ trên xuống dưới, nhìn cho hai chân Lưu Thi Na phát run......Thật sự chặt sao...?
“Được rồi, Anna cứ mắng tôi là tra nam.”
Lý Đằng cưỡng ép đè xuống lửa dục.
Nhìn thấy ánh mắt Lý Đằng trở nên dịu dàng, còn có vài phần ý tứ kia, Lưu Thi Na vừa tỉnh lại, nhưng mà thuốc trong rượu lại bắt đầu có tác dụng.