Chiến Lật Cao Không

Chương 343: Hợp tác

Chương Trước Chương Tiếp

“Chuyện hôm nay, là bọn họ sờ mông của cô ta trước, sau đó cô ta ăn nói ngông cuồng chọc giận bọn họ, tôi lại không rõ tình huống mà nói mấy câu ngu xuẩn, xin đứng tại đây bồi tồi trước Lỗ gia và các vị anh em! Lỗ gia là người lớn có đại lượng, có lẽ sẽ chẳng muốn so đo với loại con cháu vô tri như chúng tôi.” Hứa Dương Thụy vội vàng nói thêm, ý đồ muốn dàn xếp ổn thỏa.

“Theo ý của cậu, vẫn là trách chúng ta? Nói chúng ta đến Hứa gia các ngươi gây chuyện?” Lỗ Vĩnh Kim chính là tới gây sự, làm sao có thể cho Hứa Dương Thụy dễ dàng thoát tội?

“Tôi không có ý này! Lỗ gia! Đừng nói là sờ mông của cô ta, tất cả mông của người ở đây, Lỗ gia cùng các vị đại ca đều có thể sờ! Tôi tuyệt đối không dám nói gì!” Hứa Dương Thụy vội vàng giải thích vài câu.

Một gã đàn ông đi tới, nói nhỏ vài câu vào lỗ tai Lỗ Vĩnh Kim.

“Cha cậu Hứa Bính Tường đã tới, chuyện tối nay à, tôi không nói với cậu, miễn cho người khác nói tôi ăn hiếp con nít ranh, tôi sẽ trò chuyện với cha cậu, xem ông ta muốn giải quyết thế nào! Kêu ông ta vào đây!” Lỗ Vĩnh Kim lớn tiếng hô ra bên ngoài cửa.

“Vâng thưa Lỗ gia!” Cạnh cửa truyền lời, một gã đàn ông trung niên áo vest giày tây vội vàng bước vào, đứng cúi đầu khom lưng trước mặt Lỗ Vĩnh Kim.

Gã đàn ông mới vào là Hứa Bính Tường, cha của Hứa Dương Thụy.

Vừa nhìn bộ dạng này của hắn, đã biết rõ hắn và Lỗ Vĩnh Kim không cùng đẳng cấp.

“Tên nhóc con của anh, nói muốn chặt tay anh em của tôi, chuyện này khiến tôi rất khó nghĩ...! Có vẻ như chuyện giáo dục con cái ở Hứa gia không tốt lắm.” Lỗ Vĩnh Kim mỉm cười, nói vài câu với Hứa Bính Tường.

Vài tên sinh viên nghe thấy tên người kia, cũng biết thân phận của hắn.

Thì ra là ông chủ hội quán Long Đằng, Hứa Dương Thụy cha của Hứa Bính Tường...!

Lúc trước trong đầu bọn hắn, ông chủ của hội quán Long Đằng, Hứa Dương Thụy có người cha uy phong cỡ nào!

Không nghĩ tới đứng trước mặt Lỗ Vĩnh Kim, ngay cả tư cách ngồi xuống cũng chẳng có.

Vị Lỗ gia Lỗ Vĩnh Kim này, chính là đại lão khủng bố tới mức nào...?

“Tên nhóc vô tri! Tôi thay mặt nó xin lỗi Lỗ gia! Đều là tôi không biết dạy con! Tôi nên đánh! Nên đánh! “ Hứa Bính Tường tự tát vào mặt mình, trong phòng yên tĩnh vang lên mấy chục cái bốp, rất vang dội.

Lỗ gia nói một câu, ông chủ hội quán Long Đằng, cha Hứa Dương Thụy còn tự vã mặt mình!

“Hắn muốn chặt tay anh em của tôi, ông chỉ tát mặt vài chục cái, cái thái độ này, không khỏi quá sơ sài.” Lỗ Vĩnh Kim bẻ khớp ngón tay, trên mặt lộ vẻ không vui.

Hứa Bính Tường do dự một lát, hắn đi đến gần một gã đàn ông bặm trợn, rút từ trên eo hắn ra một thanh dao găm.

Sau khi trở về bàn, hắn giơ dao lên, đột nhiên chém về phía bàn tay của mình.

“Lỗ gia! Con tôi vô tri, kính xin Lỗ gia người lớn không chấp nhỏ! Tha cho nó lần này!” Hứa Bính Tường cố nén cơn đau chặt tay rồi xin lỗi Lỗ Vĩnh Kim.

Trên mặt đám người Hứa Dương Thụy ở đây không còn chút máu, những sinh viên kia gần như ướt cả quần.

“Lời là do cậu ta nói, ông chém tay của mình có tác dụng gì?” Lỗ Vĩnh Kim thừa thế không tha.

Hai mắt Hứa Bính Tường rưng rưng, đi qua kéo tay Hứa Dương Thụy.

“Đừng mà...! Đừng mà cha...! “ Hứa Dương Thụy sợ tới mức gần chết, hai chân đều mềm nhũn.

“Thằng nhãi ranh! Nếu như gây ra đại hoạ, thì phải có gan gánh trách nhiệm!” Hứa Bính Tường tát mạnh vào mặt Hứa Dương Thụy mấy chục cái, sau đó thừa dịp Hứa Dương Thụy vẫn đang choáng váng, một đao chém vào tay Hứa Dương Thụy.

Hứa Dương Thụy lập tức kêu la thảm thiết.

“Thưởng ghế ngồi! Dâng trà!” Lỗ Vĩnh Kim nở nụ cười, ra dấu cho đàn em lấy ghế.

Vài tên đàn ông bặm trợn dời ghế ra trước mặt, để cho Hứa Bính Tường ngồi xuống.

Ra oai phủ đầu xong rồi, kế tiếp, đã tới lúc đàm phán vào việc.

Cũng chính là hội quán Long Đằng giao phí bảo hộ.

“Mấy em gái kia! Tới đây hầu rượu cho Lỗ gia!”

Gã lưng hùm vai gấu có tên là Chuỳ Tử ca, quát lớn với mấy cô gái trong phòng bao.

Không có ai nhúc nhích, đều sợ tới mức váng đầu.

“Có muốn Lỗ gia chặt tay của mấy người hay không?” Trên mặt Chuỳ Tử ca lộ vẻ hung ác, cố ý hù dọa vài nữ sinh viên.

Trương Huệ cắn răng, là người đầu tiên đi tới.

“Còn cô nữa! Ngồi ngu người chờ Lỗ gia đánh hay gì...? “ Chuỳ Tử ca đã sớm nhìn thấy Lưu Thi Na, nhận ra nàng là cô gái đẹp nhất trong phòng.

“Tôi không......” Cả người Lưu Thi Na run lẩy bẩy.

Lúc trước bị Hứa Dương Thụy đe dọa, mặc dù nàng sợ hãi, nhưng còn chưa tới mức độ này.

Bây giờ hoàn toàn bị doạ đơ người.

Còn khủng bố hơn trong phim ma.

Dù sao lúc diễn xuất, còn có thể dựa vào Lý Đằng.

Nhưng ở chỗ này, Lý Đằng cũng không đáng tin cậy! Nhiều người như vậy, dù hắn có dũng mãnh thế nào trong phim, ra tới đây cũng bị đánh bầm dập.

“Cô ấy là bạn gái tôi, ai cho phép bọn mày động tới nàng?”

Trong góc phòng tối thui, truyền đến giọng nói của một gã đàn ông.

Tất cả mọi người đều im thin thít.

Cùng nhau nhìn về trong góc phòng bao.

Là ai vậy...? Những lúc thế là ngại sống quá lâu..?

Ah, đúng rồi, là gã đàn ông tự nhận bạn trai Lưu Thi Na.

Lúc trước Hứa Dương Thụy đang muốn thiến hắn, trong phòng bao đột phát sinh sự cố, sau đó hắn một mực trốn trong gốc, tăng thêm ánh sàng lờ mờ trong phòng, khiến cho mọi người quên đi sự có mặt của hắn.

Không ngờ tới lúc này hắn lại dám chủ động đứng ra tìm cảm giác tồn tại.

Dạng này tìm chết cũng đáng.

“Bọn mày kéo thằng ngu kia tới đây! Quấy rầy nhã hứng của Lỗ gia, chán sống rồi?” Chuỳ Tử ca hô gọi đàn em.

Mấy gã đàn ông bặm trợn xông tới, chuẩn bị kéo tên trong góc ra cho Chuỳ Tử ca xử lý.

Nhưng bọn hắn vừa mới thò tay chụp vào người kia, liền kêu thảm một tiếng bay ngược trở ra.

Sau khi rơi xuống đất cổ tay hai người đều bị gãy, xương trắng lộ ra ngoài rất thê thảm.

Một màn này triệt để doạ sợ mọi người.

“Người đó là ai...? Là người hội quán các người?” Sắc mặt Lỗ Vĩnh Kim âm hàn về phía Hứa Bính Tường, đây là muốn gài hắn?

“Không phải!” Hứa Bính Tường vội vàng chạy tới vách tường bật công tắc đèn.

Trong phòng bao lập tức sáng chưng, từng góc tối đều sáng như ban ngày.

Tất cả mọi người cùng nhau nhìn về phía gã đàn ông ngồi trong góc.

Một gã đàn ông quần áo bình thường.

Lỗ Vĩnh Kim đột nhiên đứng dậy, bước nhanh bước về phía người kia.

“Lỗ gia tìm mày, còn mẹ nó còn ngồi? Muốn chết phải không?” Chuỳ Tử ca vội vàng đi theo, rống to chửi Lý Đằng.

“BA!” Một tiếng giòn vang, Lỗ Vĩnh Kim tát một cú cực mạnh lên mặt Chuỳ Tử ca.

Tất cả mọi người đều bối rối, kể cả Chuỳ Tử ca lúc trước chưa tới biệt thự Lý gia.

“Nô tài có mắt không tròng, không nhìn thấy ông chủ!”

“Nô tài mạo phạm ông chủ! “

“Tội của nô tài đáng chết vạn lần!”

Lỗ Vĩnh Kim đi tới trước mặt Lý Đằng, trực tiếp quỳ gối xuống đất, bắt đầu tự vã mặt mình “chát chát chát“.

Trong phòng bao yên tĩnh chỉ nghe tiếng chát chát.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)