“Đại ca, đều là dân xã hội đen với nhau, cho chút mặt mũi đi. “ Hứa Dương Thụy đã biết gặp phải tảng đá cứng, thế nhưng, đây là địa bàn của hắn...!
Có vẻ như bảo vệ Hứa gia ở bên ngoài còn chưa biết chuyện, cho nên không có ai tới đây cứu viện.
Hảo hán không chịu thiệt thòi trước mắt, trước tiên cứ giả bộ sợ sệt.
Mấy sinh viên tham gia họp lớp, lúc này cũng sợ cho suýt té đái.
Mặc dù Hứa Dương Thụy là kẻ xấu, nhưng đêm nay hắn chỉ cảm thấy hứng thú đối với Lưu Thi Na, đối với những người bọn họ đều rất khách khí, nhưng hiện tại đám người này là ai chứ...? Nếu như Hứa công tử ngăn không được mà nói, chẳng phải bọn họ đều gặp chuyện không may?
Có người vô thức quét mắt tới gã đàn ông tự nhận là bạn trai Lưu Thi Na.
Không nghĩ tới lúc trước vị thanh niên này rất kiêu ngạo, ngang nhiên khiêu khích Hứa Dương Thụy, lúc này đã sớm trốn vào một góc tối, ngồi ở chỗ tối tăm không nói một lời.
Chắc là bị doạ sợ tới mức trứng dái đánh lô tô rồi?
Lưu Thi Na có chút choáng váng, nàng cũng nhìn thấy Lý Đằng ngồi ở trong góc.
Nàng rất hối hận vì vừa rồi gọi hắn, hiện tại liên lụy anh ấy không thể thoát ra.
“Hả cái giề! Nể mặt lẫn nhau? Mẹ nó vừa rồi ai nói muốn chặt tay tao ? Nhóc con, là ai không nể mặt...? “ Gã đàn ông vạm vỡ tiếp tục vỗ mặt Hứa Dương Thụy.
“Các người......Đừng quá......Quá đáng, hội quán này......là sản nghiệp của Hứa công tử. “ Một gã thanh niên nhuộm tóc to gan đe doạ tên đàn ông kia.
“Mẹ nó tao nói làm sao mà thằng nhóc này dám cả gan đòi chặt tay tao! Nãy giờ, là công tử Hứa gia sao...! “ Gã đàn ông vạm vỡ lộ vẻ hiểu ra.
“Địa bàn Hứa gia, cũng không phải chỗ mà ai ai cũng có thể giương oai! Kính xin các vị cho chút mặt mũi!” Hứa Dương Thụy thấy đối phương biết thân phận của mình, vì vậy dũng cảm đe doạ vài câu.
Đúng vào lúc này, cánh cửa lại bị đẩy ra.
Lại có một gã đàn ông xông vào, gã đàn ông này lưng hùm vai gấu, lúc bước đi cũng khiến nền nhà rung rung.
“Con mẹ nó! Nói chúng tao giương oai? Tao đứng ở đây tát mày đó? Nghe người ta nói, có người muốn chém tay anh em của tao?” Gã đàn ông lưng hùm vai gấu sờ đầu một cái, trực tiếp nhảy tới giữa phòng.
“Chuỳ Tử ca!”
Vài gã đàn ông trước đó cùng nhau cúi chào người kia.
Sắc mặt Hứa Dương Thụy xanh lét như tàu lá chuối.
Lúc trước vài gã đàn ông gây chuyện, Hứa Dương Thụy vẫn không biết lai lịch của bọn hắn.
Hiện tại đã biết.
Lại là người của Chuỳ Tử ca!
Chuỳ Tử ca là ai?
Chính là đệ nhất mãnh tướng dưới tay bang chủ Lỗ Vĩnh Kim, Thanh Long bang top 3 băng đảng xã hội đen tại thành phố Hoàng Hạc.
Hứa Dương Thụy xem chừng không thể nào Trương Huệ chỉ bị sờ mông đơn giản như vậy.
Sau khi con đàn bà kia bị sờ, cho là có Hứa gia làm chỗ dựa, buông lời đe doạ mấy người này, hơn nữa là đe doạ rất căng, những người này chính là dân anh chị có máu mặt, sao có thể nghe thông lời đe doạ của nàng? Cho nên tất cả đều theo tới đây, muốn biết là ai chống lưng, sau đó đối mặt với Hứa Dương Thụy hắn.
Con đàn bà này đúng là hại chết người...!
Sau khi biết rõ nguyên nhân, Hứa Dương Thụy chuẩn bị mượn lừa xuống núi.
(mượn lừa xuống núi: thành ngữ bên trung ẩn dụ cho việc tận dụng điều kiện để nhường nhịn đối phương.)
“Có phải con đàn bà này nói gì đó, đe doạ các vị đại ca? Các người có thể dẫn nàng đi, làm gì cũng được, tôi sẽ không quản.” Hứa Dương Thụy đưa tay chỉ Trương Huệ.
“Nhóc con, cách làm này của mày là không đúng rồi! cô ta đúng là rất kiêu ngạo, nói đàn ông của nàng chính là đứng đầu thành Hoàng Hạc, không có mấy người dám trêu chọc, cho nên chúng tao mới tới đây mở mang kiến thức, kết quả mày bán nàng đi, mày có nghĩ cho cảm xúc của nàng hay không?” Gã đàn ông lúc trước vỗ mặt Hứa Dương Thụy, lúc này dùng ánh mắt khinh bỉ châm chọc Hứa Dương Thụy.
Trong lòng Hứa Dương Thụy hối hận muốn chết, Trương Huệ nói những lời này, đều là hắn chém gió trước mặt nàng ta, không nghĩ tới con đàn bà đần thối này lại tưởng thật, lại còn khoe khoang trước mặt dân xã hội đen, đây không phải là tìm việc cho hắn ư?
“Lỗ gia đến!”
“Anh em kính chào Lỗ gia !”
Đúng vào lúc này, chỗ cửa phòng bao lại truyền tới tiếng ồn ào, trong tiếng hô vang trời, một gã đàn ông trung niên sắc mặt âm hàn, mười phần sát khí đi vào trong phòng.
Bang chủ Lỗ Vĩnh Kim, đại lão top 3 băng đảng xã hội đen tại thành Hoàng Hạc, tự mình tới đây!
Đêm nay Lỗ Vĩnh Kim tới đây, không phải đến tìm Hứa Dương Thụy gây chuyện, mà là đến tìm cha của Hứa Dương Thụy là Hứa Bính Tường gây chuyện, Lỗ Vĩnh Kim tranh đấu cùng băng đảng xã hội đen khác, giành được một vài địa bàn, tối nay là tới đây ra oai trước mặt Hứa Dương Thụy, muốn nhắn cho Hứa Bính Tường, về sau phải bắt đầu hiếu kính hắn là đại ca.
Hứa Bính Tường đang trên đường trở về, kết quả bên này thủ hạ của hắn đã vã mặt với Hứa Dương Thụy rồi.
Lỗ Vĩnh Kim dứt khoát mượn cớ này, trực tiếp ra tay bắt Hứa Dương Thụy đe doạ Hứa Bính Tường.
Cho nên, hắn mới tự mình bước vào phòng.
Lỗ Vĩnh Kim bước vào phòng bao, trực tiếp ngồi xuống ghế salon.
Vài gã đàn em bên cạnh lập tức tiến lên, rót trà đốt thuốc, loay hoay cả buổi.
“Nghe nói, Hứa công tử muốn chặt tay đàn em của tôi?”
Lỗ Vĩnh Kim đã mở miệng, không giận tự uy.
Sắc mặt Hứa Dương Thụy trắng như người bạch tạng, hắn biết rõ đêm nay mình gây ra chuyện lớn rồi, lúc này trong lòng hắn thầm mắng cha chửi mẹ con đàn bà Trương Huệ.
“Hứa công tử đúng là không xem Lỗ mỗ ra gì…”
Lỗ Vĩnh Kim lại nói.
Lỗ gia mà tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng.
Toàn bộ phòng bao chuyển sang yên tĩnh, Hứa Dương Thụy cùng đàn em của hắn, còn có những học sinh kia chẳng dám thở mạnh.
Có khi nào bọn hắn gặp qua loại tình cảnh này?
“Chuyện ngày hôm nay, không có câu trả lời, nhất định là không xong.” Lỗ Vĩnh Kim nói bằng giọng ôn hòa, nhưng cực kỳ sát khí.
“Lỗ gia, mọi chuyện chỉ là hiểu lầm, cha tôi từng nhiều lần nhắc tới Lỗ gia, đều là con đàn bà thối kia gây chuyện, nếu như tôi biết là người của Lỗ gia, tuyệt đối không dám nói loại lời ngu xuẩn này.” Hứa Dương Thụy cũng là sợ vãi linh hồn, chỉ có thể bạo gan năn nỉ Lỗ Vĩnh Kim.
“Ah? Cha của cậu là ai...? Tại sao hắn lại biết tên tôi...?” Lỗ Vĩnh Kim nhấp một ngụm trà, giọng nói có chút dịu lại.
Đương nhiên là hắn biết rõ cha của Hứa Dương Thụy là ai, hôm nay chính là đến tìm cha Hứa Dương Thụy gây chuyện, thế nhưng diễn trò phải có người đóng vai, bằng không thì người ngoài còn tưởng Lỗ Vĩnh Kim khi dễ thằng nhóc ác.
“Cha tôi là ông chủ hội quán Long Đằng, Hứa Bính Tường, ông ấy và Lỗ gia ngài còn từng uống rượu chung bàn! Ông ấy nói Lỗ gia là lão đại số một đương thời, quen biết Lỗ gia, có thể uống rượu cùng Lỗ gia chính là có phúc ba đời.” Hứa Dương Thụy vội vàng bợ đít Lỗ Vĩnh Kim.
“Ah! Thì ra là Hứa Bính Tường...! Ừ, đúng là tôi từng uống rượu với hắn.” Lỗ Vĩnh Kim nhẹ gật đầu, giọng nói lại dịu thêm đôi phần.
“Ra mắt Lỗ bá bá.” Hứa Dương Thụy và mấy tên đàn em thở phào một hơi.
Mấy sinh viên khác cũng thở nhẹ ra.
Thời khắc mấu chốt, vẫn là Hứa công tử đáng tin cậy...! Thân phận bối cảnh như vậy, Lỗ gia cũng phải nể mặt vài phần.