“Hả...? Tôi được không? “ Phùng Nhất ngẩn người.
“Thượng Cổ Phường là của Lý gia, tôi nói cậu làm được thì cậu làm được.” Lý Đằng cười cười.
“Khục, đê tôi thử xem, cố gắng làm hết sức có thể. “ Phùng Nhất có chút kích động.
Trong nhà hắn là buôn bán trái cây, nhưng hắn muốn gia nhập vào ngành nghề trang sức giá trị cao, lúc trước chỉ là nhân viên bình thường tại cửa hàng Thượng Cổ Phường, vừa rồi nhìn thấy bạn học cũ gặp nạn, cũng chỉ là xuất phát từ đạo đức nghề nghiệp mới đứng ra nói đỡ, không ngờ tới bị Thượng Cổ Phường sa thải.
Lúc ấy hắn rất thất vọng, cảm giác cố gắng trước đó của mình đều uổng phí.
Thật sự không ngờ tới, kịch bản sau đó, rõ ràng quay ngoắc một góc 180 độ.
Không ngờ Lý gia mua đứt Thượng Cổ Phường!
Bạn học Lý Đằng của hắn đã thành ông chủ Thượng Cổ Phường.
Bởi vì vừa rồi hắn nói một câu chính nghĩa, liền từ nhân viên thăng cấp lên làm quản lý cửa hàng.
Sau khi làm quản lý cửa hàng, cấp độ tiếp xúc khách hàng của hắn sẽ vọt lên một tầm cao mới, cũng rất có lợi cho việc rèn luyện kỹ năng hàng ngày, đối với hắn mà nói, đây là vừa là thử thách, cũng là một cơ hội tuyệt vời ông mặt trời.
“Còn hai mạng người kia, xử lý như thế nào?” Thủ lĩnh nhóm bảo an bước tới gần Lý Đằng nhỏ giọng nhin chỉ thị.
Người chết ở trong cửa hàng Thượng Cổ Phường, hiện tại Thượng Cổ Phường thuộc về Lý gia, khẳng định Lý gia không thoát khỏi liên quan...!
Nhưng thủ lĩnh bảo an biết rõ hắn trêu chọc không nổi Lý gia, cho nên muốn xin chỉ thị để biết đường làm việc.
“Mắt anh bị mù à...? Không thấy người do hắn giết sao? Nhanh chóng bắt hung thủ quy án...! Nếu như anh cảm thấy không giải quyết được, có thể xin chỉ thị thống lĩnh quân thủ bị Trương Trí Hoành, hắn sẽ cho anh biết nên làm thế nào.” Lý Đằng cóc lên đầu thủ lĩnh bảo an một cái.
“Đúng vậy! Các anh em, mau bắt tên hung thủ giết 2 mạng người này về!” Thủ lĩnh bảo an giật mình tỉnh ra, vội vàng gọi người bắt lấy Bách Diên.
Bách Diên chính là củ khoai lang phỏng tay, nhưng nếu như Lý Đằng đã ra lệnh, đương nhiên hắn sẽ không tự tìm phiền phức, lát nữa hắn sẽ giao Bách Diên cho Trương Trí Hoành, mặc cho Trương Trí Hoành xử trí.
“Chớ đắc ý quá sớm! Chờ trở về thành phố điện ảnh, mày sẽ phải hối hận!” Bách Diên đe dọa Lý Đằng.
“Đúng vậy, thế nhưng tất cả đã không còn liên quan tới mày. “ Lý Đằng nói một câu nhàn nhạt đáp trả Bách Diên.
Vừa rồi hắn đã đánh tiếng cho Trương Trí Hoành, rất nhanh Trương Trí Hoành sẽ phái người dẫn Bách Diên đi.
......
“Cô cô, ăn cơm, nhìn chằm chằm vào cháu làm gì? Cho dù cháu lớn lên đẹp trai, cô nhìn lâu như vậy cũng không khỏi xấu hổ...! “ Lý Đằng liếc nhìn Lý Hà.
“Mau nói thật cho cô, chuyện hôm nay là sao vậy?” Lý Hà vẫn chưa tỉnh người.
Bị vu oan trộm trang sức 350 triệu từ Thượng Cổ Phường, camera giám sát cũng không có.
Nàng cho rằng đời này xong rồi, hơn nữa còn liên luỵ Lý Đằng.
Không nghĩ tới phía sau lại xảy ra một màn đảo ngược quá ly kỳ.
Thượng Cổ Phường giá trị vài tỷ...! Hơn nữa còn là gà đẻ trứng vàng.
Không biết bao nhiêu người đỏ mắt với cổ phần Thượng Cổ Phường, kết quả Lý Đằng gọi điện một phát, tất cả cổ phần Thượng Cổ Phường đều chuyển sang tên nàng.
Tất cả giống như đang nằm mơ, quá không chân thực.
“Cháu có người bạn, làm việc tại ngân hàng, đúng lúc chịu trách nhiệm cho vay, cháu lại nhờ hắn giúp vay vài tỷ, mua đứt Thượng Cổ Phường, về sau kiếm được tiền trả khoản vay này là được.” Lý Đằng trả lời Lý Hà.
“Cháu xem cô là trẻ lên ba ư? Lừa dễ vậy sao?” Lý Hà câm nín trước câu trả lời của Lý Đằng.
“Dù sao cô cô ngài cứ kinh doanh tốt Thượng Cổ Phường là được, về sau sản nghiệp Lý gia sẽ càng ngày càng nhiều, về phần tại sao, cũng đừng hỏi, cháu là công dân tuân theo pháp luật, chắc chắn sẽ không làm chuyện gì thương thiên hại lý.” Lý Đằng cười nói.
“Cháu không muốn nói thì cô cũng không hỏi, hiện tại thế giới này thuộc về bọn cháu, người thế hệ này của chúng ta đã theo không kịp thời đại, Đông Đông có tiền đồ như vậy, chúng ta chỉ đi theo hưởng phúc là được rồi, không cần nghĩ nhiều làm gì. “ Lý Hà tự mình lẩm bẩm.
“Ừ, kính cô cô một ly. “ Lý Đằng nâng ly rượu vang.
“Cám ơn Đông Đông.” Lý Hà cũng cầm rượu vang nâng cốc.
“Người một nhà...! Không cần khách sáo làm gì!”
......
Cơm nước xong xuôi mới rời nhà hàng, Lý Hà phải đi Thượng Cổ Phường. Trước kia nàng từng làm công việc quản lý trong công ty, nói sao thì vẫn thông thạo một ít với chuyện kinh doanh.
Lý Đằng cho nàng một phần lễ lớn như vậy, đương nhiên nàng phải kinh doanh Thượng Cổ Phường thật tốt, nếu không thì quá có lỗi với Lý Đằng.
Sau khi chia tay cô cô Lý Hà, Lý Đằng suy nghĩ quyết định trở về học viện tìm Anna.
Trong lúc chuẩn bị bắt xe đi tới trường, nhưng lại phát hiện một gã đàn ông đang ngồi trên bồn hoa rất quen mặt.
Trên bồn hoa có đặt một ly cà phê, đã nguội lạnh.
Gã đàn ông cầm một đống giấy báo, vẫn luôn cúi đầu, bộ dạng mặt ủ mày chau.
“Làm sao vậy? Người anh em? “ Lý Đằng đi qua ngồi xuống bên cạnh gã đàn ông.
“Tôi......moá nó! Là cậu sao...? “ Gã đàn ông nhìn thấy Lý Đằng không khỏi vui mừng.
“Một mình anh ngồi đây làm gì? Tâm sự nặng nề.” Lý Đằng nện một đấm vào ngực gã đàn ông.
Tên này là Cao Phi, là diễn viên đầu tiên Lý Đằng gặp được trong thành phố điện ảnh, về sau Cao Phi vẫn luôn quyết tâm đi theo hắn, mặc kệ Lý Đằng nói cái gì, làm cái gì, đều làm theo vô điều kiện.
Nhưng về sau bởi vì sự kiện hack, hai người đường ai nấy đi, mặc dù Lý Đằng tìm thấy Liễu Nhân cùng Elsa, nhưng vẫn chưa thể gặp được Cao Phi.
Không nghĩ tới lại đụng phải ở chỗ này.
“Ai, được rồi, không nhắc nữa, nói ra là đau lòng, uất ức!” Cao Phi lắc đầu.
“Bị ai khi dễ sao? Nói nghe một chút, hôm nay tôi rãnh rỗi đến phát chán, thuận tay giúp anh giải quyết.” Trực giác của Lý Đằng cho rằng nhất định là Cao Phi gặp phải chuyện phiền phức, bằng không thì dùng tính cách Cao Phi, không đến mức ủ dột thành dạng này.
Uất ức đến mức không muốn nói ra.
Mặc dù không muốn nói, nhưng Lý Đằng kiên trì dò hỏi, cuối cùng Cao Phi vẫn nói ra.
“Tôi có bạn gái, tên là Trương Nhã Linh, trước kia đã kể với cậu rồi, hồi còn ở trên chóp đá, nàng bị đón trước, diễn một màn liền chết, trong lòng tôi vẫn còn áy náy đối với cô ấy.
“Không ngờ tới, ở bên trong thế giới kịch bản mừng năm mới lần này, thành phố điện ảnh cho tôi một bất ngờ, rõ ràng nàng còn sống, nhưng mà hiện tại nàng không phải diễn viên, chỉ là một NPC trong thế giới kịch bản.
“Nhà của tôi rất nghèo, ở bên trong thế giới kịch bản vẫn là rất nghèo, nhà nàng rất giàu có, so với thế giới hiện thực còn giàu hơn, chênh lệch giữa tôi và nàng ngày càng lớn.
“Ngày hôm qua nhìn thấy Nhã Linh, công ty cha nàng đang đấu thầu dự án thiết kế trung tâm triễn lãm tại thành Hoàng Hạc án, nếu như có thể thành công mà nói, xây dựng sau này cũng do công ty cha nàng bao hết, đây là một dự án lớn.
“Cậu có biết hay không? Hồi còn ở kiếp trước, trung tâm triễn lãm thành Hoàng Hạc, chính là tôi tham gia thiết kế, còn đoạt giải thưởng lớn về thiết kế.
“Vì nịnh nọt cha của nàng, sau đó tôi không ăn không ngủ thiết kế ra bản thảo, là muốn người nhà bọn họ chấp nhận, nhưng mà không nghĩ tới......”