Chiến Lật Cao Không

Chương 328: Mua sắm

Chương Trước Chương Tiếp

“Dường như công tử không thích kẻ này?” Năng lực nhìn mặt đoán ý của Thẩm Nguyệt Thiền cũng không phải dạng vừa.

“Đúng là tôi không thích hắn, loại người này ai nhìn cũng cảm thấy chướng mắt. Bất quá ngược lại tôi và hắn không có xung đột gì trực tiếp, thế nhưng mà, hắn đắc tội một người bạn thân của tôi, cho nên, hắn đã lếch xác vào cửa hàng của tôi, nếu như không tìm cơ hội sỉ nhục hắn một phen, tựa hồ khó mà ăn nói với người bạn kia của tôi.” Bách Diên thoáng suy tư.

“Sỉ nhục loại nghèo hèn này không phải rất đơn giản sao? Chuyện này liền giao cho tôi đi.” Thẩm Nguyệt Thiền xung phong nhận việc.

“Đừng quá qua loa lấy lệ, trong lúc sỉ nhục hắn, cũng phải biểu hiện ra cửa hàng chúng ta bức người cỡ nào.” Bách Diên còn muốn kiếm thêm bức số, đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội tốt trang bức trước mặt Lý Đằng.

“Tuyệt đối không để cửa hàng mất danh tiếng.” Thẩm Nguyệt Thiền nhẹ gật đầu.

“Làm cho hắn mất sạch mặt mũi, sau này không thể ngẩng đầu lên được.” Bách Diên lại đưa ra yêu cầu giống nhau.

“Công tử yên tâm! Cam đoan khi hắn rời khỏi Cổ Phường, sẽ không còn mặt mũi gặp người.” Thẩm Nguyệt Thiền cực kỳ tự tin.

......

Điện thoại cô cô reo lên.

“Thật vậy chăng? Đã bán sạch rồi? Thật tốt quá.”

“Để tôi kiểm tra. “

Cô cô vừa cúp điện thoại, lập tức kiểm tra số dư.

“Trang sức ký gửi đã bán đi, tiền cũng vào tài khoản.” Cô cô thông báo cho Lý Đằng, sắc mặt rất là hưng phấn, lại có chút mất mác.

“Rốt cục có tiền mua quà sinh nhật cho mẹ, cô cô vất vả rồi.” Lý Đằng cười cười.

Những thứ trang sức kia, tự nhiên là do hắn sai người mua đi, về sau sẽ tìm cơ hội trả lại cho cô cô, cho nàng một bất ngờ. Nói cách khác, gởi bán đồ cổ trang sức nào có dễ dàng bán ra nhanh vậy?

Sau khi có tiền, cô cô cũng có thêm tự tin, thỉnh thoảng sẽ bảo nhân viên cửa hàng lấy ra các loại đồ trang sức trong tủ kính để đeo thử.

Thời gian gần đến giữa trưa, khách hàng bên trong Cổ Phường càng ngày càng đông.

“Có chọn được chưa?” Lý Đằng thấy cô cô chọn tới chọn lui, vẫn chưa làm ra quyết định, vì vậy hỏi nàng một tiếng.

Cùng phụ nữ đi mua sắm chính là một chuyện cần tới tính kiên nhẫn, Lý Đằng cũng sắp chịu hết nổi.

Rạng sáng nay bị mấy xúc ủi nhà gây náo loạn như vậy, hiện tại hắn cũng có chút mệt nhọc.

“Rất khó lựa chọn, nếu không, cháu đi tới phòng chờ nghỉ một lát, cô chọn xong sẽ gọi cháu.” Cô cô trả lời Lý Đằng. Nàng quan sát trong đống trang sức từ vài triệu đến vài chục triệu cũng không vừa mắt.

“Được rồi.” Lý Đằng đi đến phòng chờ ngồi xuống, dựa vào thành ghế nghe âm nhạc, bất tri bất giác liền ngủ mất.

Không biết đã qua bao lâu, Lý Đằng đang ngủ mơ màng lại bị cô cô đánh thức.

“Chọn xong chưa?” Lý Đằng hỏi cô cô một tiếng.

“Không có, đồ vật ở đây thật sự quá mắc, lại đi cửa hàng khác xem thử.” Cô cô trả lời Lý Đằng.

“Không có chuyện gì, cô thích cái gì thì mua cái đó, không đủ tiền thì để cháu nghĩ cách.” Lý Đằng nói với cô cô.

“Không cần, lễ vật không nặng ở giá trị, mà là ở tấm lòng.” Cô cô tìm đại một lý do.

Nếu như không nặng ở giá trị mà nói, nàng cũng sẽ không chạy đến Cổ Phường, nói ra những lời này chỉ có một nguyên nhân, đó chính là không đủ tiền.

“Được rồi.” Lý Đằng cũng không muốn nói nhiều, hắn vốn cũng chẳng đặt vấn đề lựa quà này trong lòng, chờ khi tới sinh nhật mẹ, hắn muốn tặng lễ vật mà nói, biệt thự xe hơi các kiểu, thậm chí là nguyên một công ty, nghĩ cách đưa qua là được rồi.

Chọn tới chọn lui như này quá mất thời gian, hơn nữa hắn cũng không biết phụ nữ thích gì.....Mấy món trang sức kia trong mắt hắn chẳng có gì khác nhau, ngoại hình cũng xêm xêm, thật không biết phụ nữ thích cái gì.

Hai người nói chuyện, cùng nhau bước ra cửa lớn Cổ Phường.

Lúc đi ngang qua cửa an ninh, đột nhiên phát ra tiếng cảnh bảo, cùng lúc đó, tất cả tủ kính bày trang sức trong cửa hàng đều được đóng kín.

“Xin mọi người không cần bối rối, trong tiệm rất an toàn, chẳng qua là có khách hàng bị cửa quét an ninh chặn lại, chúng ta sẽ lập tức giải quyết vấn đề này.” Trong tiệm lập tức phát ra tiếng loa, là một giọng nữ dễ nghe chuyên an ủi khách hàng.

Mấy khách hàng cũng nhìn về phía cửa an ninh, hơn nữa còn tụ tập lại đây, lúc này chỉ có Lý Đằng cùng cô cô hắn vừa khéo đi tới cửa an ninh.

Còn có bảo vệ Cổ Phường, quản lý cửa hàng, một ít nhân viên cửa hàng cũng tụ họp lại chỗ cửa quét trống chộm.

“Đã xảy ra chuyện gì?” Cô cô lộ vẻ kinh ngạc.

“Thành thật xin lỗi, mời phối hợp với chúng tôi.” Một gã nữ bảo vệ cầm lấy máy quét đi tới, rà soát từ trên xuống dưới, cuối cùng quét được chỗ túi áo của nàng.

“Xin ngài tự kiểm tra đồ trong túi một lát?” Nữ bảo vệ không mất lễ phép làm động tác mời cô cô.

Cô cô thò tay vào túi áo, kết quả lấy ra một chiếc vòng cổ.

Bên trong là một chiếc vòng cổ nạm kim cương rất lớn, thậm chí còn có giá tiền, phía trên có ghi con số, mấy số đầu là 2, đằng sau là 10 số 0, trong đó có 8 số 0 là nằm sau dấu phẩy.

Vòng cổ trị giá 200 triệu!

“Oa! Là vòng cổ Nguyệt Lượng Chi Tâm! Giá trị 200 triệu, lại có người muốn trộm đi.”

“Người mua không nổi, cũng chỉ có thể trộm.”

“Đúng vậy, người mặc quần áo thế này, còn tới Cổ Phường, có thể mua được cái gì chứ? Ngoại trừ trộm, thật không nghĩ ra mục đích của bọn họ là gì.”

“Đói cho sạch rách cho thơm, không làm mà đòi hưởng, một đêm giàu lên, loại người này thực đáng khinh. “

“......”

Mọi người vây xem chỉ trỏ bàn tán, mỗi một câu giống như chiếc roi quật lên người phụ nữ kia, là cô cô Lý Đằng.

Đầu cô cô nổ vang một tiếng “Ông“.

“Không phải tôi......Không phải tôi......Tôi không có......” Sắc mặt cô cô tái nhợt, càng không ngừng giải thích, nghe được tiếng bàn tán xung quanh, nàng cảm giác cực kỳ nhục nhã, nước mắt cũng sắp chảy ra.

Người ở trong cửa hàng, rõ ràng còn có phóng viên, không ngừng lia máy quay phim.

Còn có một người nổi tiếng trên mạng, cầm lấy điện thoại livestream trực tiếp.

Rất hiển nhiên, những người này đều do Thẩm Nguyệt Thiền cố ý tìm đến.

“Ngài thích cái vòng cổ này sao? Không có chuyện gì đâu, chỉ cần ngài mua nó, nó sẽ thuộc về ngài, chúng tôi cũng không truy cứu trách nhiệm.” Thẩm Nguyệt Thiền đã đi tới, rất lớn tiếng mà “xoa dịu” cô cô.

“Tôi......Không có......Nhiều tiền như vậy. “ Cô cô nhỏ giọng trả lời Thẩm Nguyệt Thiền.

“Không có tiền thì cầm nó làm gì? Ah, giáo viên ngữ văn nhất định sẽ trách tôi học tập không giỏi, ở đây không nên dùng từ “cầm”, các người nói nên dùng từ gì mới đúng?” Một vị khách hàng phu nhân lớn tiếng nói với mọi người.

“Trộm. “ Mấy vị khách hàng khác cùng cười rộ lên.

“Tôi không có lấy nó, tôi cũng không biết tại sao nó ở trên người mình.” Cô cô giải thích.

“Ơ! Sợi dây chuyền này biết mọc chân ! Tự động bò lên người cô sao! Thật thú vị...! Tại sao không bò lên người tôi này? Hết lần này tới lần khác bò lên người của cô? “ Vị phu nhân tiếp tục trêu đùa.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)