Chiến Lật Cao Không

Chương 323: Kinh hỉ

Chương Trước Chương Tiếp

“Bà là cô cô của tôi?” Lý Đằng hỏi người phụ nữ một tiếng.

“Cháu có ý kiến gì?” Người phụ nữ hỏi ngược Lý Đằng một câu.

“Không có.”

“Vậy cháu hỏi như vậy làm gì?”

“Cháu mất trí nhớ, cho nên không nhớ cô cô.” Lý Đằng tìm đại một lý do.

“Không có sao, chờ về nhà cô đánh vào mông cháu, cháu sẽ nhớ rõ thôi.” Người phụ nữ nở nụ cười nói với Lý Đằng, sau đó lại dời mắt sang tập trung lái xe.

Hơn mười phút sau, xe dừng lại trước một toà biệt thự ở ngoại thành.

Cổng sắt biệt thự kéo ra, chiếc xe chạy vào.

Bên trong có một cái sân rộng, trong sân rộng có bãi tập tennis, còn có bể bơi, đình đài, vườn hoa các loại.

Trong sân có một tòa nhà 3 tầng, ước lượng diện tích khoảng 300 mét vuông.

Mỗi tầng không quá cao, nhưng mà vẻ ngoài rất xa hoa.

Sau khi vào nhà, Lý Đằng nhìn thấy tất cả người thân của hắn.

Cha hắn cao lớn khoẻ mạnh, bộ dáng khoẻ khoắn rắn rỏi chả có chút gì là già.

Mẹ thì giống với cô cô, đều ăn mặc đồ thời trang, thoạt nhìn chỉ hơn 30 tuổi.

Ông nội vẫn còn sống, là chủ tịch một công ty lớn, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều có khí khái đại lão gia.

“Đây là bất ngờ của quốc khánh năm mới ư?”

“Trẻ mồ côi biến thành con ông cháu cha? Người thân chết đi đều sống lại?”

“Tại sao mình lại có cảm giác sợ hãi như vậy?”

“Xem ra đúng là mình đóng phim ma quá nhiều, rất dễ nghĩ ngợi lung tung.”

......

“Mẹ, nhìn thấy mẹ đúng là trẻ tuổi...! “ Lý Đằng nhìn mẹ mình ở khoảng cách gần, cảm giác vừa quen thuộc lại xa lạ.

Vốn là mẹ hắn hơn 40 tuổi, tóc bạc không ít, thân thể nhiều bệnh tật, xưa nay lại không đi bệnh viện kiểm tra, lúc nào cũng khom lưng kêu đau, khi Lý Đằng học đại học năm hai thì đã lìa đời.

Người mẹ này vẫn có đặc điểm của mẹ hắn năm đó, nhưng bởi vì hoàn cảnh sinh sống khác nhau, tinh thần khí cả người hoàn toàn khác nhau, tạo cho Lý Đằng cảm giác rất xa lạ.

“Đông đông, ăn nói càng ngày càng ngọt, học viện quân sự các con tổ chức yến hội, đã ăn no chưa? Có muốn ăn nữa hay không?” Lý mẫu lại hỏi Lý Đằng một tiếng.

Ông ngoại bà ngoại Lý Đằng đều sinh sống trong sơn thôn, cho nên tên của Lý mẫu có chút quê mùa, tên là Điền Ny, ý tứ chính là cô gái nhỏ làm nông. Trong thôn quê đặt mấy cái tên này, chính là vì dễ nuôi.

Bất quá Lý Đằng càng muốn chửi bậy tên của cha hắn.

Cha hắn tên là Lý Bối Bối.

Đây là tên của đàn ông sao?

Tên của ông nội hắn tương đối bình thường, gọi Lý Hoa Cương.

Bởi vì ông nội mất sớm, hắn không quen thân với ông nội, chỉ biết là trước kia ông nội là một người biết làm ăn.

Nhưng bởi vì sự cố lúc Lý Đằng 2 tuổi, cha hắn giết người, toàn bộ công ty cùng nhà cửa đều bị đấu giá, nhà tan cửa nát, ông nội cũng mất sớm, điều này khiến cho ấn tượng của Lý Đằng đối với ông nội cũng chỉ có thể cảm nhận từ trong bức ảnh cũ.

Hiện tại ông nội sống sờ sờ mà xuất hiện ở trước mặt hắn.

Nhưng lại cưới bà ngoại rất trẻ, thoạt nhìn tuổi tác không lớn hơn cha mẹ quá nhiều.

Có vẻ như bất ngờ quốc khánh năm mới dành cho hắn, chính là đại hoạ năm 2 tuổi không xảy ra.

Lý phụ không giết người, nhà cửa không có tan nát.

Cho nên, hắn miễn cưỡng có thể tính cả là một con ông cháu cha.

Thật đúng là khiến người than thở.

Mặc dù biết tất cả đều là giả, nhưng Lý Đằng vẫn đang quyết định hưởng thụ cuộc sống đầy tình thân này.

Đền bù tiếc nuối của hắn ở trong hiện thực chưa làm được.

......

Cố ý giả bộ như quan tâm việc làm ăm trong nhà, trải qua một hồi trò chuyện, Lý Đằng đã hiểu được đại khái tình hình hiện tại của Lý gia.

Lý Đằng không tính là con ông cháu cha.

Tình huống kinh doanh trong nhà cũng không khá lắm, công ty vẫn còn khoản nợ kinh doanh, thời gian ngắn trước đó Nhân Tộc đã xảy ra một trận ôn dịch lớn, công ty trong nhà gần như chết, hiện tại tất cả đều là dựa vào thống soái Nhân Tộc tuyên bố chính sách giúp đỡ tài chính mới miễn cưỡng duy trì không có phá sản.

Một khi những thứ chính sách tiếp tế kia bị cắt, có thể công ty chẳng gồng gánh nổi 1 tháng.

Nói đến mặt kinh doanh buôn bán, người một nhà đều có chút mặt mày ủ rũ.

Bất quá Lý Đằng cũng chẳng lo làm gì.

Tiền của hắn kiếm được lên tới vài trăm tỷ hoàng kim, tùy tiện bứt một cọng lông là đủ cho một nhà mở công ty lớn rồi.

Chuyện này Lý Đằng cũng không gấp, trước tiên hắn muốn tìm hiểu rõ tình trạng công ty trong nhà, sau đó chậm rãi rót tài chính vào. Đưa cá cho người không bằng để người tự bắt cá, để cho bọn họ dùng năng lực của mình tự nuôi sống bản thân mới là đạo lý.

Dù sao hắn không có khả năng luôn ở bên trong thế giới kịch bản này.

Nhìn thấy người một nhà sống sờ sờ, người nhà ở trong một thế giới song song hoàn toàn khác biệt, thỉnh thoảng Lý Đằng sẽ cảm thấy ngẩn ngơ......

Ở bên trong thành phố điện ảnh, đến tột cùng cái gì là thực? Cái gì là giả?

Chính mình thấy, nghe được, cảm nhận được, trong trí nhớ, có phải là thật không?

Chuyện này càng khiến cho Lý Đằng hoang mang.

Ở một nơi mà có thể thay đổi cả trí nhớ, cũng khó làm cho người ta có thể tin tưởng thân thế của mình.

Có lẽ bọn hắn cũng chỉ là phôi thai được cấy trong lồng kính, mãi cho đến trí nhớ trưởng thành đều là chỗ trống, sau đó rót trí nhớ giả vào đầu bọn họ, bắt bọn họ lên trên đỉnh chóp đá để tiến hành các loại tra tấn khảo nghiệm?

Hết thảy đều có thể.

Nghĩ nhiều như vậy cũng vô dụng.

Vẫn là nên quý trọng những gì đang có, quý trọng thời gian bên gia đình người thân.

Cho dù toàn bộ đều là giả.

......

Trời mỗi lúc một khuya.

Sau khi trò chuyện cùng tất cả mọi người, Lý Đằng về tới phòng ngủ xa hoa của mình.

Sau đó ngủ say trong hạnh phúc giả dối.

......

Vốn cho là có thể ngủ ngon giấc.

Không nghĩ tới lúc rạng sáng khoảng 3 giờ, Lý Đằng bị từng tràng nổ mạnh đánh thức.

Sau đó nghe được một ít tiếng la hét ầm ĩ.

Lúc hắn tỉnh lại lao ra khỏi cửa, thì ông nội, cha, mẹ, cô cô cũng đã bước ra sân.

Người một nhà rất hoảng sợ nhìn xem bốn phía.

Cha, mẹ cùng cô cô đều cầm lấy điện thoại đưa lên tai gọi điện.

Tường viện bên ngoài Lý gia, bị hơn mười chiếc máy xúc cỡ lớn đẩy ngã.

Sau đó máy xúc còn trực tiếp vọt vào sân nhỏ, bắt đầu đào bồn hoa trong sân, đình đài, sân tennis...

Hơn nửa đêm đột nhiên xảy ra loại chuyện này, nhà bị người lạ xâm nhập, hơn nữa mạnh mẽ phá huỷ, đúng là cảm giác rất khủng bố.

Lý Đằng muốn bước tới kiểm tra, bị mẹ hắn cùng cô cô gắt gao ngăn cản.

Ông nội cùng cha hắn đi qua, bắt đầu trao đổi với mấy người điều khiển máy xúc kia.

Rốt cuộc đã hiểu rõ ràng mọi chuyện.

Là một nhà tên là công ty bất động sản Lâm thị, công bố công ty Lý gia thiếu tiền vay ngân hàng, ngân hàng thu hồi tài sản Lý gia thế chấp, chuyển nhượng quyền sở hữu căn nhà cùng đất đai cho công ty bất động sản Lâm thị, cho nên bất động sản Lâm thị sai phái nhân viên đến tháo dỡ nhà cửa thu hồi đất đai.

Nếu như người của Lý gia không rời đi mà nói, bọn hắn cũng sẽ tiến hành cưỡng ép dỡ bỏ.

Lý mẫu cùng cô cô gọi điện cho cục bảo an thành Hoàng Hạc, nhưng điện thoại bên kia thông báo đây là tranh chấp kinh tế, bọn hắn không có quyền can thiệp, sẽ không phái nhân viên bảo an tới đây, lại bắt Lý gia tự thưa kiện ra tòa án, để cho người nhà nước tới xử lý.

Máy xúc tiếp tục ủi, người của Lý gia bó tay không biết làm gì, kêu trời trời không thấu, gọi đất đất chẳng hay.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)