Chiến Lật Cao Không

Chương 322: Liên minh

Chương Trước Chương Tiếp

Mọi người ngày bình thường đều làm việc trong thành phố điện ảnh, đảm nhiệm các loại công việc như đạo diễn, biên kịch, tương tác lẫn nhau, cũng biết thành phố điện ảnh là một nơi có hệ thống phân loại giai cấp nghiêm ngặt.

Đạo diễn, biên kịch các loại như bọn họ, nhất định là cao hơn diễn viên một tầng.

Đặc biệt là những diễn viên cấp bậc quần chúng.

Là đối tượng chịu dạy dỗ và trấn áp đặc biệt.

Một khi phát sinh hành vi diễn viên tấn công đạo diễn, đám đạo diễn bọn họ nhất định phải đoàn kết nhất trí ngăn chặn ngọn lửa này.

Bằng không thì để cho ngọn lửa này cháy lan tạo thành xu thế, về sau những người đạo diễn như bọn họ làm sao có thể lăn lộn tại thành phố điện ảnh được nữa?

Hơn nữa bọn hắn cũng không quan tâm thế lực hình thành từ đám quần chúng này, bởi vì sau khi bẫy chết đám này cũng chẳng phải gánh chịu hậu quả gì.

Dù sao diễn viên có thể trở thành ảnh đế đều hiếm như lá mùa thu, trở thành cấp bậc vai chính, vai phụ cũng không nhiều.

Mà diễn viên sau khi đạt tới cấp bậc này, bình thường đều rất khiêm tốn, sẽ không chủ động trêu chọc những đạo diễn như bọn họ.

Rõ ràng Lý Đằng là một trường hợp cá biệt, một đối tượng cần bọn họ chung tay tiêu diệt.

Sau bữa tiệc, Mai Kiếm Thu thành công lập ra một liên minh muốn tiêu diệt Lý Đằng.

Chỉ cần thi đấu lần này Lý Đằng không lọt vào top 1000, sẽ rất khó thu hút đại lão thần bí đứng sau lưng ủng hộ, sau khi rời khỏi thế giới kịch bản này, bọn hắn muốn Lý Đằng làm cái gì, sẽ không có ai có thể nhúng tay ngăn cản.

Ở bên trong thế giới kịch bản, bọn hắn không thể lạm quyền đạo diễn tiến hành trực tiếp trừng phạt Lý Đằng, thế nhưng, bọn hắn có thể dùng quan hệ của mình ngăn cản Lý Đằng phát triển, khiến cho Lý Đằng không thể lấy được thành tích tốt trong thi đấu chủ đề sự kiện năm mới lần này.

Cho nên, mục đích của liên minh này, chính là khoá chặt Lý Đằng trong thế giới kịch bản, không cho hắn cơ hội cày điểm bức số.

Sau khi liên minh tiêu diệt mở cuộc họp, những đạo diễn này lại chia ra liên hệ với đám diễn viên, biên kịch mà bọn họ quen biết, tập hợp tất cả tài nguyên của bọn họ cùng tiến hành vây quét Lý Đằng.

......

Lý Đằng cũng không biết là sau bữa tiệc, Mai Kiếm Thu đã thành lập liên minh tiêu diệt hắn.

Tiệc tàn, dựa theo nhắc nhở từ kịch bản, tất cả mọi người phải quay trở về nhà.

Lý Đằng nói muốn đưa Anna về nhà, Anna tỏ vẻ không cần, Lý Đằng cũng không có miễn cưỡng.

Khi tiến vào thế giới kịch bản, Lý Đằng cũng giống như mấy diễn viên khác, cũng có gia đình trong thế giới này.

Lúc tiến vào, thế giới kịch bản từng có nhắc nhở liên quan.

Nói thời gian ăn mừng quốc khánh năm mới, ở mặt bố trí người nhà trong thế giới kịch bản, sẽ tạo cho các diễn viên một vài niềm vui bất ngờ.

Không biết bất ngờ là cái gì, chỉ có về nhà mới biết được.

Muốn tìm nhà của mình thì rất dễ dàng.

Bởi vì thế giới kịch bản không khác gì thế giới lúc trước hắn từng sinh sống.

Dựa theo con đường cũ là có thể về nhà.

Cách...toà nhà quen thuộc càng gần, tim Lý Đằng lại đập càng nhanh.

Bước vào hành lang quen thuộc, lên lầu, đi tới trước cửa nhà, móc ra chìa khóa mở cửa phòng, nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra......

Sẽ là bất ngờ gì vậy?

Cha mẹ sẽ sống lại trong thế giới kịch bản này sao?

Lý Đằng không khỏi có chút tim đập nhanh, còn có chút chờ mong.

Thế nhưng, sau khi đẩy cửa vòng bước vào, lại để cho hắn thất vọng cùng mất mác vô hạn.

Trong phòng khắp nơi đều là bụi bặm, mạng nhện, cảm giác đã thật lâu không có người quét dọn.

Hơn nữa đồ đạc chất đống trong nhà đều là đồ cũ, chồng chất giống như một cái nhà kho.

Hoàn toàn khác so với trí nhớ của Lý Đằng.

Đi vào phòng ngủ của mình, Lý Đằng càng thêm ngạc nhiên.

Giường gỗ cùng tủ gỗ tổ truyền cũng không còn, bên trong cũng chỉ có vài món đồ nội thất cũ mèm, còn có rất nhiều thùng giấy lộn xộn.

Thật không biết đây là loại bất ngờ kiểu gì?

Ngay cả chỗ ngủ cũng không có?

Đương nhiên, chỉ cần Lý Đằng liên hệ thư ký Chu hoặc là Cường đầu trọc, nhất định có thể tìm được phủ đại tướng quân.

Nhưng Lý Đằng chẳng có chút hứng thú gì với phủ đại tướng quân.

Khi màn đêm xuống, hắn vẫn muốn ở trong nhà của mình.

Lý Đằng đi đến buồng vệ sinh, vặn mở khoá đồng hồ nước đã rỉ sét, từ đầu vòi nước tuôn ra một tràng nước đục, sau đó mới chảy ra dòng nước sạch có thể uống.

Hắn tìm thấy một cái khăn lau, lấy một cái ghế gỗ lau sạch bon, sau đó đặt ghế vào phòng khách, rồi hắn ngồi xuống tại chỗ.

Trời đã tối đen.

Ngoài cửa sổ nhà nhà đều đốt đèn, mỗi ô cửa sổ đều có người nhà đoàn tụ ấp ám.

Lý Đằng không có bật đèn, vẫn ngồi một mình như vậy.

Thẳng đến khi điện thoại của hắn đổ chuông.

Trên màn hình rõ ràng hiện người gọi là mẹ?

“Đông Đông, lúc nào mới trở về nhà...?” Bên kia truyền đến giọng Lý mẫu.

(chú thích: Lý mẫu là mẹ lý đằng, cách gọi bên trung)

Đông đông là tên lúc nhỏ của Lý Đằng, mang ý nghĩa yêu thương, sau khi Lý Đằng lớn lên, Lý mẫu cũng không còn gọi cái tên này. Trí nhớ gần nhất về nhũ danh này, ít nhất là trước 5 tuổi.

Không nghĩ tới lúc này lại nghe thấy.

Bà ấy còn sống?

“Con đang ở nhà? Mẹ đang ở đâu vậy?” Lý Đằng có chút kỳ quái hỏi Lý mẫu.

“Con đang ở đây trong nhà ư? Tại sao mẹ không nhìn thấy con ? Con ở phòng nào?” Lý mẫu cảm thấy kỳ lạ bèn hỏi.

“Con đang trong phòng khách.........” Lý Đằng nhìn quanh bốn phía.

Chẳng lẽ đây là do quỷ gọi điện?

Người khác tiến vào thế giới kịch bản chính là gia đình đoàn tụ, mình diễn chính là phim ma?

“Mẹ đang ở trong sảnh.... “ Lý mẫu trả lời khiến cho Lý Đằng nổi da gà.

Lý Đằng đứng dậy, đi qua bên tường bật công tắc, nhưng đèn cũng không sáng.

Hắn lại đi đến cạnh cửa kéo cầu dao tổng, đèn trong phòng khách mới sáng lên.

Sau đó Lý Đằng chụp một tấm hình gửi cho Lý mẫu.

“Nhìn thấy con chưa? Mẹ cũng gửi hình cho con, để con xem mẹ ở chỗ nào.” Lý Đằng hỏi Lý mẫu một tiếng.

“Con chạy tới nhà cũ của ông nội làm gì thế? Bên trong đều là bụi bậm.” Lý mẫu giở giọng oán trách.

“Thế mẹ đang ở đâu?” Lý Đằng cảm giác có chỗ không đúng.

“Trong nhà.... “

“Nhà ở chỗ nào...? Làm sao tới đó...? “ Lý Đằng càng cảm giác không đúng.

“Có phải con bị sốt nên hồ đồ rồi...? Nhà ở đâu cũng không nhớ? Như vậy đi, con xuống dưới lầu chờ bên kia đường, vừa vặn cô cô của con lái xe từ phòng cũ ở gần đó chạy qua, để nàng chở con về nhà.” Lý mẫu lại nói vài câu với Lý Đằng.

“Cô cô?” Lý Đằng càng thấy buồn bực.

Từ khi hắn lên 2 tuổi thì cha đã là tội phạm giết người, sau khi ông nội qua đời không lâu, cô cô liền nhảy lầu tự sát, hắn chẳng có chút ấn tượng gì về cô cô.

“Con bị làm sao vậy? Mau xuống lầu đi, mẹ gọi nàng đi đón con, mẹ cúp máy đây...! “ Lý mẫu nói xong liền cúp điện thoại.

Lý Đằng đành phải đóng cầu giao tổng tắt đèn, đi tới bên đường.

Một lát sau, một chiếc xe jeep màu đen dừng lại gần Lý Đằng.

Trong thế giới hiện thực Lý Đằng chưa từng mua xe, không quen ô tô, nhưng hắn có thể nhìn ra chiếc xe jeep này rất đắt tiền.

Một cô gái thoạt nhìn còn rất trẻ, quần áo rất mô đen, nhưng lại lộ ra khí chất phụ nữ thành thục đẩy cửa xe ra, hô Lý Đằng lên xe.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)