Chiến Lật Cao Không

Chương 319: Mau quỳ xuống

Chương Trước Chương Tiếp

Khiến cho Anna bất ngờ chính là.

Đúng là đích thân Mai Kiếm Thu tới mời nàng.

Hắn thở hổn hển mà chạy gấp đến đây.

“Anna, mau cùng tôi quay trở về sảnh dự tiệc!”

Mai Kiếm Thu vừa chạy tới, liền lạnh mặt hô gọi Anna.

“Anh ta thì sao ?” Anna cẩn thận dò hỏi Mai Kiếm Thu, có vẻ như vị đạo diễn Mai này rất tức giận, nhưng nếu ngay từ đầu Anna đã muốn dẫn theo Lý Đằng, vậy thì lúc này cũng không thể bỏ qua.

“Cứ để cậu ta theo!” Mai Kiếm Thu cực kỳ oán hận mà trừng mắt liếc Lý Đằng.

Hôm nay hắn bị Vương hiệu trưởng quát mắng trước đại sảnh, quá là mất mặt, thậm chí còn tự mình chạy tới đây mời Anna, hắn biết rõ dùng tính cách của Anna sẽ không làm như vậy, đều do tên Lý Đằng sai khiến, hiện tại hắn sắp hận Lý Đằng tới chết.

Nhưng vì muốn kéo Anna tới sảnh dự tiệc, hắn chỉ có thể gác bỏ thù hận với Lý Đằng, cứ để cô ta dẫn Lý Đằng theo.

“Chúng mình đi thôi.” Anna kéo tay Lý Đằng, nhưng trong lòng không ngừng thở dài......Mỗi lần gặp hắn, đều xảy ra chuyện, luôn đắc tội với người khác, hơn nữa người sau càng khó đắc tội hơn kẻ trước, hắn đúng là khắc tinh của nàng...!

Chuyện càng khiến cho Anna không ngờ chính là, rõ ràng Lý Đằng không đi.

“Mai Đạo, nếu anh còn chưa xin lỗi Anna, chúng tôi sẽ không đi.” Lý Đằng cười nửa con mắt nhìn Mai Kiếm Thu, vẻ mặt nghiền ngẫm.

“Xin lỗi? Con mẹ nó cậu không biết xấu hổ sao?” Mai Kiếm Thu hết nhịn nổi, bắt đầu mắng chửi Lý Đằng.

Mặc dù Anna là người do hộ quốc đại tướng quân điểm tên, thế nhưng, Anna cũng không có biểu hiện ngạo mạng, tất cả đều do cây gậy chọc cứt Lý Đằng này khuấy loạn, khiến cho mọi chuyện càng ngày càng bung bét, nếu như không phải nể mặt Anna, Mai Kiếm Thu đã sớm mắng chửi Lý Đằng.

Lúc này nghe thấy Lý Đằng nói như vậy, thật sự không nhịn nổi.

“Lý Đằng cậu đúng là kẻ rác rưởi, lợi dụng một cô gái lên mặt với ai chứ?” Diệp Đông cũng nhịn không được mà mắng.

“Anna quen biết cậu đúng là bất hành của nàng.” Hoắc Bưu cũng rất cảm khái.

“Đừng làm rộn! Chúng ta đi thôi!” Trong lòng Anna cũng rất lo lắng, nàng cũng đã trải qua không ít tình cảnh hoành tráng tại thành phố điện ảnh, thế nhưng chuyện đối cứng với đạo diễn thế này, đặc biệt là đối chọi với đạo diễn thâm niên như Mai Kiếm Thu, nàng chưa bao giờ làm qua.

“Mai Kiếm Thu! Con mẹ nó anh mới là người không biết xấu hổ! Hiện tại, hoặc là anh quỳ xuống xin lỗi Anna! Hoặc là lập tức cút xéo khỏi đây, đừng để tôi nhìn thấy loại tiện bức như anh...!”

Lý Đằng vượt qua suy đoán của tất cả mọi người, đột nhiên bước tới một bước, chỉ vào thẳng mặt Mai Kiếm Thu mắng xối xả.

Sát khí dày đặc.

Đối phương đã sớm vạch mặt, bày ra trạng thái thù địch đến cùng, tiếp tục nhường nhịn đã không có ý nghĩa. Nếu như Mai Kiếm Thu nếu không chết không ngớt, vậy thì Lý Đằng cũng quyết chơi tới cùng.

Hắn chỉ là vai quần chúng thì làm sao? Lúc trước Lưu Hoảng còn không phải chết ở trên tay hắn? Đám thành viên ban tổ chức cuộc thi muốn chơi ăn gian trước mặt hắn, hiện tại cả đám vẫn còn trên chóp đá kia kìa! Nếu như mâu thuẫn đã không thể hoá giải, tao đây chỉ có thể bức chết mày! Mày không chết thì tao chết, chỉ đơn giản như vậy!

Không khí hiện trường đột nhiên trở nên cực kỳ yên tĩnh.

Anna hối hận muốn chết, nàng biết rõ Lý Đằng đang ra mặt giúp mình, xả giận vì nàng.

Sớm biết kết quả là như vậy, có lẽ lúc trước nàng sẽ tham gia bữa tiệc, kết quả náo loạn tới cục diện không chết không thôi, vì mặt mũi, cuối cùng là hại Lý Đằng, cũng hại chính cô ta.

Theo nàng nghĩ, Lý Đằng cũng quá đáng, Mai Kiếm Thu có thể hạ mình tới đây, đã cho nàng mặt mũi rất lớn, nàng rất thỏa mãn, không cần phải tiến thêm một bước nữa làm gì, nhưng Lý Đằng lại để Mai Kiếm Thu quỳ xuống xin lỗi nàng.

Điều này sao có thể đâu?

Diệp Đông, Hoắc Bưu lại ngó Lý Đằng, lại nhìn qua Mai Kiếm Thu, bọn hắn cảm giác có trò hay để nhìn.

Một tên quần chúng mà thôi, cho dù may mắn lấy được người mới xuất sắc thì thế nào? Dám khiêu chiến một vị đạo diễn thâm niên, không phải muốn chết thì là cái gì? Tham gia thi đấu trang bức đến ngu rồi sao? Dám đạp đầu đạo diễn mà ngoi lên, người ngu thế nào mới đi làm loại chuyện này, nói ra những lời này...?

Lại bắt đạo diễn Mai quỳ xuống xin lỗi? Lý Đằng đúng là có can đảm...!

Mai Kiếm Thu nhìn xem Lý Đằng trước mặt đằng đằng sát khí, sau khi bị Lý Đằng gầm một tiếng, cả người có chút hoảng loạn.

Thời gian hắn lăn lộn trong thành phố điện ảnh cũng không ngắn, tiếp xúc qua vô số diễn viên.

Còn chưa từng thấy diễn viên nào nói chuyện với hắn như vậy.

Hắn chưa từng có cơ hội tiếp xúc diễn viên cấp bậc ảnh đế, nhưng cho dù những cấp bậc vai chính, vai phụ kia, sau khi nhìn thấy cũng sẽ rất khách khí mà chào hỏi một tiếng, tuyệt không thể nào có chuyện quát mắng đạo diễn thâm niên như thế này.

Hắn chưa từng có kinh nghiệm đối mặt với loại tình huống này.

Hơn nữa càng quỷ dị hơn chính là, vừa rồi Lý Đằng gầm lên một tiếng, thế mà trong lòng hắn mơ hồ sinh ra vài phần sợ hãi, liền giống như đang đối mặt với một tên sát thần, lúc nào cũng có thể bị lấy mạng.

Đây tuyệt đối là ảo giác! Đối diện chỉ là một gã quần chúng dưới đáy xã hội mà thôi!

“Lý Đằng, tôi cam đoan, cậu sẽ phải trả giá cho những gì đã làm hôm nay, trả một cái giá lớn cực lớn! Cái giá còn lâu cậu mới có thể chấp nhận được! Tôi nói được thì làm được!” Mai Kiếm Thu vừa tỉnh táo lại, nghiến răng nghiến lợi uy hiếp Lý Đằng.

“Quỳ xuống!”

Lý Đằng đột nhiên quất một bạt tai vào mặt Mai Kiếm Thu, đánh cho Mai Kiếm Thu xoay vài vòng trên không rồi té xuống mặt đất, răng môi lẫn lộn.

Đương nhiên, đây là dưới tình huống Lý Đằng nương tay.

Dựa theo quy tắc của thành phố điện ảnh, trong thế giới kịch bản không thể tự ý ra tay tấn công diễn viên khác.

Thế nhưng, cho tới bây giờ còn chưa có quy định trong thế giới kịch bản không thể tấn công đạo diễn ...!

Thấy một màn như vậy, thân thể Anna cũng mềm nhũn, gần như đứng không vững suýt ngã trên mặt đất.

Lý Đằng anh đây là tìm đường chết một đi không trở lại! Cho dù anh muốn ra mặt giúp tôi, hả giận, cũng không cần làm đến mức độ này? Đây là anh muốn dẫn tôi cùng rơi xuống địa ngục sao?

Hai người Diệp Đông, Hoắc Bưu choáng váng triệt để.

Lý Đằng dám đánh đạo diễn!

Thế mà hắn ra tay đánh đạo diễn!

Mặc dù diễn viên tầng dưới chót dù ít hay nhiều đều có chút hận đạo diễn, thế nhưng loại chuyện đánh đạo diễn này, không phải chỉ có thể nghĩ trong đầu thôi sao? Sao có thể làm thật được?

Rõ ràng đã xảy ra chuyện vai quần chúng ra tay đánh đạo diễn thâm niên, thành phố điện ảnh sắp sụp rồi...!

Một màn này truyền ra ngoài, nếu Mai Đạo không làm chút gì đó, về sau còn lăn lộn trong giới đạo diễn thế nào...?

Mai Kiếm Thu rất chật vật bò dậy, đang muốn nói cái gì, nhưng mà điện thoại trên người lại reo.

Thân là đạo diễn, đương nhiên hắn tiến vào thế giới kịch bản vẫn có ưu thế nhất định, không thiếu điện thoại.

Vương hiệu trưởng gọi tới.

“Người đâu? Đã tìm được chưa?”

“Đã tìm được, ngay ở bên cạnh. “

“Mau dẫn trở về...! “

“Bọn hắn đánh tôi, răng cũng bị gãy.” Mai Kiếm Thu rất ủy khuất.

“Vậy liền nuốt răng vào...! Con mẹ nó cậu mau dẫn người về...! “ Vương hiệu trưởng nổi trận lôi đình.

“Bọn họ nói ra điều kiện, muốn tôi quỳ xuống xin lỗi mới bằng lòng đi theo.”

“Vậy cậu còn nói nhảm cái gì? Mau mà quỳ xuống...! “

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)