Lúc Lý Đằng đặt điện thoại di động xuống, Anna đang hờn dỗi một mình.
“Vẫn còn tức giận vì chuyện dự tiệc sao...? Yên tâm đi, rất nhanh Mai Kiếm Thu sẽ tự mình đến cầu cô tham gia.” Lý Đằng đi tới nói với Anna.
“Không chém gió sẽ chết sao?” Anna lộ vẻ tức giận, nàng không tức giận vì chuyện kia, nàng giận là vì đứng đợi hồi lâu, còn tưởng rằng Lý Đằng sẽ đuổi tới đây.
Kết quả vừa quay đầu lại, người nọ vẫn còn trên núi, ngay cả bóng dáng cũng nhìn không thấy.
“Tại thế giới kịch bản nơi này, không trang bức sẽ chết.” Lý Đằng cười cười, hiện tại hắn đã kiếm được vài trăm [bức số], hơn nữa đã sớm lọt vào top 1 vạn.
Người có thực lực, tùy tiện nói một câu cũng là trang bức vô hình.
Người khác rất khó để chen vào top 1 vạn, đối với hắn mà nói thì dễ như ăn cháo.
“Trang bức cũng được, ít nhất trong đầu anh cũng phải kiếm được bức số chứ?” Anna có chút bó tay, trong ấn tượng của nàng, Lý Đằng đúng là ưa thích trang bức, nhưng phần lớn là bức người gây cười.
Loại Bức Vương Chi Vương này, đúng là không hợp với hắn, dù sao thực lực của hắn quá yếu.
Mai Đạo nói không sai, không có thực lực còn đi trang bức, chính là ngu xuẩn.
“Chê tôi không biết trang bức? Trong đầu không nhận được bức số? Anna cô biết trước kia tôi làm gì ở thế giới hiện thực hay không?” Lý Đằng hỏi Anna một tiếng.
“Là làm cái gì?” Anna đúng là không hiểu, nàng chỉ biết Lý Đằng từng làm chung công ty với Quách Chí Bằng.
“Trước kia tôi làm trong dây chuyền sản xuất búp bê silicon.” Lý Đằng trả lời Anna.
“Cái gì?” Anna nghe mà không hiểu.
“Sản xuất búp bê silicon.” Lý Đằng dùng cơ thể Anna múa máy như búp bê silicon.
“Chuyên môn phụ trách lắp ráp trong dây chuyền sản xuất......Cái này......” Lý Đằng đưa tay chỉ, suýt nữa là chạm vào.
“Cút! Vô sỉ! Hạ lưu!” Anna vội vàng hất tay Lý Đằng ra. Tên tra nam này đúng là hết thuốc chữa...! Tối ngày trong đầu chỉ nghĩ mấy thứ gì đâu...?
“Cho nên, tôi không có lừa cô. Trang bức, tôi là chuyên nghiệp, một ngày ít nhất phải lắp ráp mấy ngàn con.” Lý Đằng biểu lộ nghiêm túc.
(chú thích: từ trang trong “trang bức” cũng có nghĩa là lắp đặt)
“Tại sao anh không đi chết đi?” Anna giận quá hoá cười, giơ nắm đấm nện Lý Đằng, kết quả bị Lý Đằng chụp lấy, đang muốn giãy dụa, lại không thoát được.
“Anna, cô ở đây sao? Hại chúng tôi tìm muốn chết! Mai Đạo bảo cô mau tham gia yến tiệc, hắn có việc gấp muốn tìm cô.” Diệp Đông, Hoắc Bưu thở hồng hộc mà chạy tới, vừa vặn phá hỏng chuyện tốt của Lý Đằng.
“Ah, chuyện này sao, Mai Đạo đồng ý cho anh ta cùng đi sao?” Anna quay đầu lại hỏi Diệp Đông, Hoắc Bưu.
“Hắn? Mai Đạo không có nói.... “ Diệp Đông gãi gãi đầu.
“Vậy thì quên đi, anh nói với Mai Đạo, không cho anh ta đi, tôi sẽ không đi.” Anna quay đầu nói. Nếu như lúc trước đưa ra điều kiện này đã đắc tội Mai Kiếm Thu, nàng cũng không muốn thay đổi.
“Ách, cô không đi không được...! Đều đang đợi cô! Hộ......” Diệp Đông đang muốn nói tiếp, chợt bị Hoắc Bưu bịt miệng, nếu nói chuyện hộ quốc đại tướng quân điểm danh Anna, chẳng phải là Anna càng thêm lớn gan? Diệp Đông cậu đúng là rơi mất não mẹ nó rồi...?
“Mai Đạo nói, các người có thể cùng đi yến hội, hắn và cô cùng vào, không có chuyện gì. “ Hoắc Bưu nói với Anna, dù sao chỉ cần dẫn Anna tới chỗ tiệc rượu, nhiệm vụ của hai người bọn họ liền xong, về phần Lý Đằng có thể đi vào hay không, đến lúc đó chính là chuyện của Mai Kiếm Thu, chẳng liên quan tới bọn họ.
“Tốt lắm......” Anna nghe thấy có thể cho Lý Đằng tiến vào, cũng không có ý kiến gì, nàng cũng không muốn cạch mặt với Mai Kiếm Thu, đối với nàng không có gì tốt.
“Các người trở về nói với Mai Đạo, bảo hắn tự mình tới mời chúng ta, nếu không thì miễn đi.” Lý Đằng ngăn cản Anna, sau đó nói cho 2 người Hoắc Bưu, Diệp Đông.
“Lý Đằng, Vương hiệu trưởng là cho Anna mặt mũi, liên quan gì tới cậu...? Cậu là cái thá gì...? Cậu có biết mình đã gây hoạ gì chưa? Đắc tội Vương hiệu trưởng, cậu cảm thấy mình có thể gánh chịu được trách nhiệm này ư?” Diệp Đông có chút nổi giận, hắn biết rõ ý tứ Hoắc Bưu, tạm thời không nhắc tới hộ quốc đại tướng quân, chỉ có thể dùng Vương hiệu trưởng áp chế Lý Đằng.
“Vương hiệu trưởng? Hừ! Hắn còn không xứng xách giày cho tôi! Hai người các ngươi cút chỗ khác cho lão tử!” Lý Đằng lại bức người, bức số bắt đầu tăng điểm.
“Tốt! Cậu chờ đó! Tôi thấy đúng là cậu chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!
Diệp Đông cùng Hoắc Bưu trao đổi với nhau, để Diệp Đông ở chỗ này trông chừng hai người Lý Đằng, Hoắc Bưu thì nhanh chóng chạy về hiện trường yến hội đi tìm Mai Kiếm Thu, báo cáo chuyện đã xảy ra vừa rồi, lại để Mai Kiếm Thu tự quyết định.
Bọn hắn vừa vào thế giới kịch bản, tất nhiên là công cụ truyền tin tối thiểu nhất như di động cũng chẳng có.
Nếu muốn đạt được những vật này, ít nhất phải chờ bọn họ về nhà, dùng tiền có được trong thế giới kịch bản đi mua, hoặc là dùng bức số của mình kiếm được để quy đổi, nói cách khác, hiện tại muốn truyền tin chỉ dựa vào sức người.
Sau khi Hoắc Bưu rời khỏi, Diệp Đông phụ trách đi theo hai người Lý Đằng, Anna.
Hai người Lý Đằng, Anna không coi ai ra gì mà tình tứ ở bên hồ, Diệp Đông nhìn mà ngứa mắt.
Trong lòng Diệp Đông rất tức giận...! Thầm nghĩ chờ Mai Đạo nhanh chóng làm ra quyết đoán, xử phạt Lý Đằng thật nặng, bằng không thì đúng là tức giận đến khó chịu.
“Mai Đạo nhường một bước, chúng ta cũng lui một bước. Chúng ta tới đó là được rồi, đừng gây chuyện quá mức, đắc tội Mai Đạo cùng Vương hiệu trưởng thì không tốt lắm đâu.” Anna nhỏ giọng nói với Lý Đằng.
“Tôi nói rồi, lát nữa hắn sẽ khóc lóc cầu xin cô, cô cũng đừng để cho tôi trang bức thất bại...! “ Lý Đằng cười nói.
“Được rồi! Chỉ anh là được! “ Anna đương nhiên sẽ không cho rằng nguyên nhân là do Lý Đằng, theo nàng suy nghĩ, hẳn là Vương hiệu trưởng phát hiện chuyện đổi người, Hình Đạt đổi chỗ cho nàng, không đồng ý loại bố trí này, cho nên Mai Kiếm Thu mới phái hai người Diệp Đông tới tìm nàng.
“Đúng là tôi rất được, nếu không cô thử xem? “ Lý Đằng tiếp tục cười.
“Cút! Trong đầu chỉ nghĩ đến chuyện kia!” Anna cảm thấy bây giờ câu nào của Lý Đằng cũng có gài bẫy, để tránh trúng kế của hắn.
“Nhìn tư tưởng của cô không lành mạnh! Thử xem chính là chuyện kia sao? Ý tôi là cô có thể thử độ thông minh của tôi, nhìn xem tôi có thể hay không, cô lại nghĩ mặt kia, cô xem......” Sắc mặt Lý Đằng lộ vẻ khinh bỉ.
“Không có tâm tình nói chuyện với anh.” Anna quay đầu đi.
Mai Kiếm Thu bố trí người tới gọi bọn họ, cũng đồng ý cho Lý Đằng tới bữa tiệc, Anna cũng nhờ đó mà xuống thang, về sau còn phải nghĩ cách hoà hoãn quan hệ với Mai Kiếm Thu.
Lý Đằng lại cố ý bắt Mai Kiếm Thu tự mình đến mời nàng, chuyện này khiến cho tâm tình của nàng lo lắng bất an.
Hơn nữa cũng không thực tế, một gã đạo diễn thâm niên như Mai Kiếm Thu, cho dù Vương hiệu trưởng có bất mãn chuyện thay đổi danh sách, cũng không phải chuyện lớn gì, tại sao lại có thể hạ mình tới đây mời nàng.
Anna cảm thấy Lý Đằng làm quá đáng, dốc sức liều mạng muốn giúp nàng xả giận, lấy lại mặt mũi.
Không biết chừng mực, chớ có mất khôn, có thể sẽ mất cả chì lẫn chài.