Chiến Lật Cao Không

Chương 296: Giẫm lên vết xe đổ

Chương Trước Chương Tiếp

Cuối cùng Lý Đằng vẫn nhấn mở ứng dụng 《 Ký Ức Tâm Ma 》 .

Một đoàn khói đen thoát ra khỏi đồng hồ, bao phủ cả người Lý Đằng, khiến cho đầu óc hắn chậm rãi trở nên mơ màng.

Lúc tỉnh táo lại, hắn đã trở về phòng ngủ.

Lý Đằng xuống giường, đi tới cửa sổ kéo rèm xuống.

Trời bên ngoài vẫn tối đen, nhưng không còn mịt mờ nữa.

Hắn giống như một pho tượng điêu khắc, đứng yên bên cửa sổ, nhìn ra phong cảnh bên ngoài, không hề nhúc nhích.

Thẳng đến khi bên ngoài xuất hiện tiếng động, hình như là có người bước ra khỏi phòng ngủ bên cạnh.

Sau một hồi, Lý Đằng đẩy cửa phòng ngủ đi ra ngoài, vừa khéo nhìn thấy mẹ hắn mặc đồ ngủ chuẩn bị trở về phòng.

Lý Đằng giữ chặt cánh tay bà ta, mạnh mẽ kéo bà vào trong phòng ngủ của hắn, đóng cửa phòng sau đó bật đèn lên.

“Chuyện xảy ra lúc 2 tuổi, con đã biết rồi.”

Lý Đằng kéo ghế từ bàn qua, lại để cho mẹ hắn ngồi xuống, còn hắn thì ngồi ở bên giường.

Mẹ hắn ngẩng đầu liếc nhìn Lý Đằng, lại nhanh chóng quay đầu đi.

“Yên tâm đi, con sẽ không làm chuyện gì phạm pháp, cũng không đi trả thù, con chỉ muốn biết sự thật, sau đó người nhà chúng ta có thể quên quá khứ, vui vẻ sống tiếp quãng đời còn lại.” Lý Đằng cố giả bộ không sao cả, nhưng trong lòng rất bi thương.

Hắn đã đoán ra nguyên nhân vì sao hai người không muốn kể ra sự thật.

Cha mẹ lo lắng hắn sẽ đi tìm những người kia trả thù.

Mà những người kia, căn bản bọn họ không chọc nổi.

“Nói cho nó biết. “ “Anh không nói được! Là em muốn anh chết sao?” “Chuyện này không công bằng......” “Chuyện này không nên để nó tiếp nhận.” “Nhưng thế này không công bằng với anh.” “Rất công bằng, em phải hứa với anh, tuyệt đối không thể......”

Đây cũng là nguyên nhân bọn họ nói chuyện trong mơ.

Người đàn ông kia, tình nguyện để con trai không nhìn mặt, tình nguyện để con trai hận mình, vẫn luôn một mình chịu đựng, âm thầm gánh vác, cứ thế giữ bí mật này theo xuống phần mộ.

Cuộc sống của ông ấy bị phá huỷ, ông ấy không muốn cừu hận lại phá huỷ cuộc sống của con trai.

“Con biết cái gì? Ai nói cho con?” Mẹ hắn chậm rãi đã mở miệng.

“Tự con nhớ lại......” Lý Đằng bắt đầu kể lại từng chi tiết.

“Con không muốn làm gì, không cần trả thù hay gì đó, con chỉ muốn biết, những năm này, hai người phải trả qua những chuyện gì.” Lý Đằng đưa tay nắm lấy hai vai mẹ hắn.

Mẹ hắn che kín mặt, bả vai run rẩy từng đợt, nước mắt lòn theo kẽ tay chảy xuống không ngừng, nhưng vẫn không phát ra tiếng khóc.

“Những chuyện kia, từng chuyện một, mẹ đều nhớ rất rõ......”

Rốt cuộc mẹ hắn đã chịu nói ra bí mật, kể lại toàn bộ mọi chuyện, những tức giận và uỷ khuất bao nhiêu năm nói cho Lý Đằng.

.....

Chuyện sau đó.

Hai bên bị bắt vào đồn công an.

Nam sinh đánh Lý Đằng một mực chối tội, không thừa nhận vết thương trên trán Lý Đằng là do hắn làm ra.

Đám người kia một mực nói là do cha Lý Đằng ra tay trước, hơn nữa trực tiếp cầm dao chém người.

Sau đó bọn họ liên tục gọi điện thoại, cuối cùng công bố trong số mấy người bị cha Lý Đằng chém, có một người đã chết trong bệnh viện.

Hiện trường không có camera giám sát, vài người nhân chứng nhìn thấy cũng bị tiền bịt miệng, thống nhất khai ra cha Lý Đằng là người ra tay trước.

Cuối cùng cha Lý Đằng bị bỏ tù.

Ông nội và mẹ Lý Đằng, chạy khắp nơi nhờ vả, mới biết bối cảnh gia đình đối phương rất lớn, là tồn tại mà bọn họ không thể dây vào.

Thẩm phán tuyên án, tử hình.

Công ty của cha Lý Đằng bị niêm phong đấu giá, cái kia tòa nhà tổ trạch sang trọng đứng tên cha Lý Đằng, cũng bị niêm phong đấu giá đền bù cho người bị hại.

Căn nhà nhỏ mà 3 người đang ở, bởi vì ông nội Lý Đằng đứng tên cho nên mới may mắn thoát khỏi.

Ông nội Lý Đằng cùng mẹ hắn không phục phán quyết toà án, tiếp tục kháng án.

Ông nội Lý Đằng vốn là cơ thể suy yếu, chịu không được bệnh tật giày vò nên qua đời trong bệnh viện.

Tinh thần mẹ hắn sup đổ, thậm chí không quan tâm tới con trai nhỏ tuổi, tìm người khắp nơi, khóc lóc khắp nơi, ghi thơ máu ở đầu đường, sau đó vì chuyện này mà thường xuyên bị giam vài ngày.

Đây cũng là nguyên nhân Lý Đằng thường xuyên bị bỏ đói.

Lòng kiên trì của mẹ hắn đã có tác dụng, lúc điều tra lại vụ án mới phát hiện chứng cớ không đủ.

Trải qua nhiều năm, cuối cùng án tử của cha hắn được hoãn lại.

Về sau mẹ Lý Đằng nghe người ta nói, nói người bị cha hắn đâm chết, kỳ thật cũng chưa chết, đối phương vì muốn gia tăng hình phạt cho cha hắn, nên lợi dụng quan hệ ngụy tạo chứng cớ người kia đã chết.

Thời gian hơn 10 năm, mẹ hắn kiên trì không ngừng chờ đợi, thu thập nắm giữ rất nhiều chứng cớ, dưới sự trợ giúp của vài người tốt bụng, rốt cục đã sửa án, cuối cùng giúp cho cha hắn được phóng thích sau 10 năm tù tội.

Vài chục năm này bà ấy đã gánh lấy quá nhiều tức giận cùng cay đắng, không chỗ giải oan, không chỗ phát tiết, tinh thần cũng đến biên giới sắp sụp đổ, khi nàng cho rằng Lý Đằng không nghe lời, sẽ phát tiết lửa giận lên người Lý Đằng.

Mặc dù cha Lý Đằng được giải oan, nhưng kết quả này vẫn chẳng hề công bằng đối với 3 người một nhà.

Nhưng bọn họ không có chứng cớ chứng minh đối phương ra tay đánh Lý Đằng, đối phương còn nguỵ tạo bằng chứng nói cha hắn ra tay trước.

Bọn họ chỉ có thể chấp nhận kết quả này.

Bởi vì, kết quả này đã tốt hơn rất nhiều so với tử hình hay hoãn án tử.

Bọn họ quyết định giữ bí mật không nói cho con trai, bất luận con trai có nổi loạn cỡ nào, hận bọn họ tới đâu, cũng không thể để con trai giẫm lên vết xe đổ, khiến cho cuộc sống con trai bị huỷ giống hai người, chôn giấu bí mật đau lòng này, nhất định không để cho Lý Đằng biết.

“Chuyện đã qua nhiều năm như vậy, con không cần tức giận, con cũng đừng kể cho ông ấy biết mẹ kể cho con, bằng không thì ông ấy sẽ không tha thứ cho mẹ. Mẹ nói cho con mấy chuyện này, chỉ là muốn cho con biết rõ, cha con yêu con cỡ nào, mẹ hy vọng con có thể gọi ông ấy một tiếng ba ba......” Cuối cùng Lý mẫu lại nói vài câu.

Ngoài cửa phòng ngủ có tiếng đập cửa.

Sắc mặt mẹ hắn có chút kinh hoảng.

Lý Đằng đi ra mở cửa.

Là cha hắn đứng ở cạnh cửa.

“Em ở đây làm gì?” Cha Lý Đằng quát hỏi mẹ hắn đang khóc ở trong phòng, tựa hồ ông ấy ý thức được cái gì, bắt đầu chau mày.

Lý Đằng khuỵ gối quỳ xuống đất, dập đầu với cha hắn.

“Con làm cái gì vậy? Mau đứng lên!” Cha hắn vội vàng ngồi xổm muốn nâng Lý Đằng đứng lên, ánh mắt bắt đầu trách cứ mẹ hắn.

“Không phải mẹ nói, những chuyện kia đều do con tự tìm hiểu, con cũng đã biết những chuyện cần biết, chẳng qua là hỏi mẹ để xác nhận mà thôi. Cha đừng trách mắng mẹ, con không thù hận, con cũng sẽ không trả thù, con chỉ muốn 3 người một nhà chúng ta có thể vui vẻ sống tiếp.” Lý Đằng miễn cưỡng mỉm cười, thề thốt với cha hắn.

Mẹ hắn bước tới.

Ba người một nhà ôm chầm lấy nhau.

Cổ tay Lý Đằng khẽ chấn động, hắn cúi đầu liếc nhìn, là ứng dụng kịch bản độc lập 《 Ký Ức Tâm Ma 》 bắn ra mấy dòng nhắc nhở.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)