Chiến Lật Cao Không

Chương 287: Ký ức tâm ma

Chương Trước Chương Tiếp

Đến ngày thứ 5 trong thế giới kịch bản, diễn viên bị đóng băng trí nhớ đều khôi phục toàn bộ, tổ điều tra cưỡng ép đóng kịch bản, truyền tống toàn bộ diễn viên trở về, còn kể cả Khương Quyền trái luật tiến vào thế giới kịch bản.

Tổ điều tra không phát hiện diễn viên Lý Đằng có hành vi gian lận nào, trên thực tế hắn đã tiêu diệt tổ chức quân phản kháng trong thế giới kịch bản, hơn nữa độ cống hiến đạt 100%, chỉ là bởi vì kịch bản bị phá hư cho nên mới không thể nào kết thúc.

Dựa theo quy tắc, thành tích của Lý Đằng được công nhận, trực tiếp trở thành quán quân trong cuộc thi cạnh tranh lần này, đạt được danh hiệu người mới xuất sắc nhất khu QF-153, cũng nhận được phần thưởng tương ứng.

Chuyện ban tổ chức gian lận, bị trừng phạt cực kỳ nặng.

Toàn bộ thành viên đều bị cắt chứt, đuổi xuống làm vai quần chúng dưới đáy xã hội, cũng bị đày tới chóp đá có hoàn cảnh ác liệt nhất.

Cùng loại với chóp đá lúc Lý Đằng mới tới.

Bọn hắn có thể sống sót kiên cường giống Lý Đằng hay không, vậy thì phải xem ý chí và tạo hoá của bọn hắn.

Lý Đằng nhận được 100 điểm tích lũy.

Đồng hồ được trả về, cho nên có thêm một ứng dụng thần bí.

Cuối cùng Lý Đằng rút được ứng dụng có tên là: kịch bản độc lập 《 Ký Ức Tâm Ma 》

Nói trắng ra là, chính là một kịch bản một người tham gia, có tên gọi là 《 Ký Ức Tâm Ma 》 .

Lời giới thiệu rất đơn giản, cái kịch bản này thuộc về hắc khoa kỹ, không giới hạn địa điểm, dòng thời gian bên trong sẽ chậm lại như tác dụng của bong bóng thời gian, nhưng lại không cần nằm trong khoang truyền tống ở toà nhà bong bong thời gian, thậm chí đứng trên chóp đá cũng làm được.

(chú thích: hắc khoa kỹ, đây là thuật ngữ mạng bên trung, xuất phát từ anime Full Metal Panic của nhật bản, nói một cách dễ hiểu là công nghệ tối tân nhất, hiện đại nhất)

Sau khi mở ứng dụng sẽ tự động truyền tống, thời gian của mỗi kịch bản dài ngắn không giống nhau, sau khi phá đảo không có ban thưởng điểm tích lũy, nhưng có tỷ lệ nhất định nhận được phần thưởng thần bí.

Về phần kịch bản 《 Ký Ức Tâm Ma 》 , các loại chủ tuyến, trong phần giới thiệu không có nhắc tới, chỉ có nói sau khi tiến vào thế giới kịch bản tự mình thăm dò.

Ngoại trừ phần thưởng 100 điểm tích lũy cùng ứng dụng thần bí ra, Lý Đằng còn nhận được 2 ngày miễn phí ngủ tại khách sạn, thời gian sử dụng bất cứ lúc nào, cũng có thể chia ra sử dụng 2 lần.

Mỗi lần ngủ lại cung cấp 2 bữa ăn miễn phí, tự động tới nhà ăn khách sạn lấy thức ăn.

Nếu như cần ngủ lại mà nói, Lý Đằng chỉ cần check vào điểm dừng chân trên đồng hồ, sẽ có xe riêng đưa đón Lý Đằng đi tới khách sạn kia.

Tổng thể mà nói, ban thưởng cho giải quán quân lần này rất thơm bơ.

Đạo diễn lâm thời trao giải xong, Viên Cường sắp xếp một chiếc xe buýt nhỏ đưa Lý Đằng trở về quán trà.

Viên Cường cũng không ở lại quán trà, hắn phải tham gia một hội huấn luyện, không thể phân thân, chỉ để lại một tờ giấy biểu thị chúc mừng Lý Đằng.

Nếu như có thể không cần quay về chóp đá, còn có đồ ăn miễn phí, Lý Đằng quyết định tạm thời đêm nay sẽ không trở về.

Trước tiên tới phòng khách sạn, sau đó lại đi dạo chơi một vòng.

Thư giãn một chút thể xác và tinh thần.

Mặc dù trong thế giới kịch bản cũng có rất nhiều cơ hội thả lỏng thể xác và tinh thần, nhưng tính số lần thả lỏng triệt để, vẫn là khi trở về thành phố điện ảnh.

Chỉ có ở chỗ này, mới là an toàn tuyệt đối, không lo lắng bị ai đánh lén.

Lý Đằng mở điểm dừng chân ở trên đồng hồ, cuối cùng lựa chọn khách sạn từng ở.

Cũng chính là lúc còn trong đoàn phim của Diêu Tuyết, khi đó hai lần tham gia chế độ địa ngục, bọn hắn ở toà khách sạn kia.

Từ nơi này có thể đi đến quán cafe, quảng trường nhỏ, thậm chí có thể đi thăm dò lang băm hiểm độc Lưu Hoảng.

Thăm lại chốn xưa.

Sau khi nhấn vào nút [xác nhận], một chiếc xe buýt nhỏ đã vội vàng lướt tới, chở Lý Đằng nhắm ngay khách sạn.

Nếu như không nhờ xe buýt nhỏ này, thì khi Lý Đằng đi tới giao điểm giữa từng khu vực trong thành phố điện ảnh, sẽ bị bức tường không khí ngăn cản, chỉ có thể tự do hoạt động trong khu vực của mình.

Chỉ có loại xe buýt nhỏ này mới có băng xuyên qua tường không khí, lui tới giữa hai khu vực.

Trên đường phố gần như không nhìn thấy xe cộ qua lại, xe buýt nhỏ chạy rất nhanh, một giờ sau, đã tới cửa vào khách sạn.

Lý Đằng nhớ rõ lúc trước Lưu Thích Nguyên lái xe đi từ quán cafe, đến chỗ quán trà tốn khoảng 40 phút..

Vận tốc xe lúc đó khoảng 120 km/h, trên đường chạy liên tục, cũng không có giảm tốc độ.

Lần này xe buýt nhỏ chạy ở vận tốc 80km/h, hao tốn thời gian 1 giờ, đồng dạng cũng không ngừng, không giảm tốc độ.

Chuyện này chứng tỏ khoảng cách giữa quán trà và quán café nằm trong 80 cây số.

Thành phố điện ảnh đúng là không phải dạng vừa.

Xe buýt nhỏ dừng trước cửa khách sạn.

Tiếp khách trước cửa, sân khấu đều ở đây.

Lý Đằng nhớ rõ có một lần hắn ở lại thành phố điện ảnh, không có chỗ ngủ, cuối cùng ngủ tại quảng trường nhỏ.

Lần đó hắn tìm tới toà khách sạn này, nhưng lúc ấy khách sạn đóng cửa, xuyên qua lớp kính thuỷ tinh hắn thấy không có người nào.

Lần này hắn có phiếu đạo cụ, vừa mới tới cửa, bên trong liền xuất hiện nhân viên phục vụ.

Tựa như biến cái là ra.

Cảm giác nhiều người như vậy, chính là vì phục vụ một mình Lý Đằng.

Sau khi đăng ký phòng, Lý Đằng vô thức mò đến căn phòng Diêu Tuyết từng nghỉ lại.

Gõ cửa, nhấn chuông cửa, đều không có ai đáp lại.

Thoạt nhìn nàng cũng chỉ ở tạm căn phòng này mà thôi.

Vừa rời khỏi khách sạn, Lý Đằng bắt đầu đi dạo khắp nơi.

Nơi này chính là chỗ hắn quen thuộc nhất trong thành phố điện ảnh, đã có nhiều lần hắn và mấy người bạn diễn ở chung.

Đi vào không thấy một bóng người, đứng chỗ bàn café nhìn vào cửa, tâm tình của hắn không khỏi cảm thấy bi thương.

Liền giống như đang nhớ lại cuộc sống xa xôi trước kia.

Nói thật ra thì đúng là rất lâu rồi.

Lý Đằng ngồi xuống bàn cà phê, trước mắt dần hiện ra ký ức lúc đầu hắn bước vào chỗ này.

Cùng với một màn sau đó gặp gỡ với từng người trong đoàn phim.

Ở chỗ này, hắn biễu diễn 2 cảnh quay đầu tiên ở thành phố điện ảnh, trực tiếp dùng khu phố này làm bối cảnh quay phim.

Nhớ lại cảnh tượng lúc mình ăn hết ba dĩa đồ tráng miệng rồi đổ tội cho Hoàng Tấn, thậm chí Lý Đằng nhịn không được mà mỉm cười.

Mỗi lần diễn xuất đều mất đi một người, cũng sẽ có người mới lấp vào khoảng trống.

Sau đó, ngay cả đạo diễn cũng bị thay.

Tiếp đến là đoàn phim bị chia cắt, tất cả mọi người đường ai nấy đi.

Lần trước hắn gặp được Liễu Nhân cùng Elsa, đã là kỳ tích.

Thứ duy nhất không thay đổi, có thể là quán café này.

Đi đến bờ biển ngồi ngắm một lúc, Lý Đằng lại trở về quảng trường nhỏ.

Sau đó đi tới bệnh viện, ghé vào bảo tàng tượng sáp gần bệnh viện thăm lang băm hiểm độc Lưu Hoảng.

Ở chỗ Lưu Hoảng hơn nửa ngày, Lý Đằng cảm giác có lẽ mình nên mắng vài câu, hay là đái lên đầu hắn các loại, nhưng đột nhiên không còn hứng thú kia.

Cừu hận hơn 50 trước, thật sự rất khó duy trì.

Đặc biệt là dưới tình huống đã báo thù xong.

Cái gọi là kẻ thù, cũng đã trở thành mây khói thoáng qua, trí nhớ tung bay theo gió.

Buổi chiều muộn chút, Lý Đằng về tới khách sạn, nằm nghỉ trong khách sạn.

Chờ nửa tiếng nữa là được ăn tối.

Trong lúc ngả lưng, đột nhiên trước mắt Lý Đằng bắn ra một dòng nhắc nhở.

“Ứng dụng tử thần thỉnh cầu dời cài đặt vào trong đồng hồ.”

Lý Đằng không khỏi có chút kỳ quái, đây là chuyện quỷ gì?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)