“Đừng mà...! Tôi tới đây là tặng chỗ tốt cho cậu! Không phải tới gây chuyện !” Khương Quyền sợ tới mức kêu ré lên.
Vốn bị đạn bắn đứt xương đã đủ đau, lại bôi thêm bột ớt, rải muối......
Thật không dám nghĩ......
“Ông có thừa nhận vừa rồi đã vu khống tôi không?” Lý Đằng giơ thìa ớt trong tay lên.
“Đúng vậy, tôi sai rồi, tôi không nên vu khống cậu.” Khương Quyền sắp khóc rồi, nếu như hắn không biết đám con rùa đen kia đang xem trực tiếp, thì lúc này đã khóc mếu máo.
“Được rồi, trước tiên chúng ta tìm một chỗ nào tốt để tâm sự.” Lý Đằng thu hồi bình ớt.
Khương Quyền vẫn đau đớn không ngừng, nhưng cũng không dám nhờ Lý Đằng chữa trị tiếp.
Nào có ai dùng bột ớt và muối chữa trị vết thương! Tại sao kẻ này lại biến thái như vậy...?
Lý Đằng không xách Khương Quyền đi tới phòng khách, hay phòng họp gì đó, mà là trực tiếp vác hắn vào phòng kiểm tra nói dối.
Sau khi bước vào, lại để cho nhân viên thí nghiệm mặc áo blue trắng chụp nón điện lên đầu Khương Quyền.
“Chúng ta có thể thoải mái trò chuyện, không cần phiền phức như vậy.” Khương Quyền đúng là không nghĩ tới, ở bên trong kịch bản thiết kế máy phát hiện nói dối, cuối cùng lại dùng trên người mình.
“Như vậy sao được? Tôi là người trung thực, tôi sợ bị người khác lừa mình lắm lắm….” Lý Đằng lắc đầu nói.
Sau khi Khương Quyền nghe được câu này, trong lòng thầm mắng cha chửi mẹ......Đậu moá nó cậu mà trung thực, trên đời này sẽ không còn người xấu!
“Đúng rồi, sau khi chúng ta bắt đầu trò chuyện, nếu như máy phát hiện nói dối kêu một tiếng bíp, tôi liền rắc một muỗng muối ớt này vào vết thương trên người ông, mặc dù có hơi đau, nhưng nhất định phải cố nhịn, phải kiên cường lên!” Lý Đằng cầm muỗng khuấy khuấy bình bột ớt, có lòng tốt nhắc nhở Khương Quyền vài câu.
Trước khi tới đây, Khương Quyền đã nghĩ lời lừa gạt Lý Đằng, bây giờ có kề dao vô cổ hắn cũng không dám nói.
......
“Nói đi, sự thật tìm tôi để làm gì?” Lý Đằng trực tiếp vào chính đề.
“Muốn thương lượng một chuyện với cậu......” Khương Quyền vừa mới bắt đầu, máy phát hiện nói dối đã kêu bíp bíp.
Lý Đằng không nhanh không chậm múc một muỗng muối ớt, trong tiếng cầu xin tha thứ của Khương Quyền, dội vào miệng vết thương trên chân Khương Quyền.
Tiếng kêu thảm thiết rung trời.
“Có thể nói thật chưa?” Lý Đằng cười híp mắt, liếc nhìn Khương Quyền.
“Tôi tới đây tìm cậu là để đe dọa cùng lừa dối!” Khương Quyền khóc rống chảy nước mắt mà nói thật, máy phát hiện nói dối không kêu nữa.
“Ồ, làm cả buổi thì ra tới đây là đe dọa cùng lừa gạt tôi sao...? Tại sao phải đe dọa cùng lừa gạt tôi?” Lý Đằng tiếp tục cười híp mắt liếc nhìn Khương Quyền.
“Đều là đám người rùa đen ban tổ chức kia......bọn hắn......bọn hắn......”
......
“Có muốn cưỡng chế đóng kịch bản hay không? Nếu để tiếp tục như vậy, hắn sẽ khai toàn bộ.” Có người trong ban tổ chức đề nghị.
“Hiện tại đóng lại có ý nghĩa gì? Được rồi, chuyện đã đến nước này, dứt khoát để cho hắn ăn ngay nói thật, sau đó hai bên nói ra điều kiện, tiếp tục đàm phán.” Sắc mặt trưởng ban tổ chức có chút trắng bệch.
“Khương Quyền này đúng là óc heo...! Thành sự không có, bại sự có thừa!”
“Là đối thủ quá mạnh......”
......
Ba giờ sau.
Dưới sự trợ giúp của máy phát hiện nói dối, cùng tác dụng của bột bớt, Khương Quyền nói ra khốn cảnh ban tổ chức gặp phải, kể cả chuyện Trịnh Tuấn Triết gian lận, thậm chí kể cả chuyện ban tổ chức muốn giết người bịt miệng Lý Đằng, tất cả đều nói ra toàn bộ.
Cũng hết cách, câu hỏi của Lý Đằng quá xảo trá, từng bước ép sát, không buông tha chút sơ hở nào.
Mà Khương Quyền ăn ở sướng riết quen, cho tới bây giờ chưa từng chịu qua giày vò tra tấn, hai bên vừa mới va chạm hắn đã treo cờ trắng, hơn nữa chẳng hề có sức chống cự.
“Thói đời này đúng là hiểm ác, lại bắt nạt người thành thật như tôi...! “ Lý Đằng than thở.
“Giết tôi đi! Van xin cậu! Mau giết tôi đi!” Khương Quyền đau khổ cầu xin Lý Đằng.
“Tại sao tôi có thể ra tay giết người vô tội?” Lý Đằng sai người khiêng Khương Quyền sang căn phòng bên cạnh.
“Đừng mà...! Tôi không muốn bị tẩy não! Van xin cậu! Tôi không muốn trở thành đần độn!” Khương Quyền nhìn thấy đống máy móc tẩy não kia mà nổi da gà.
Nếu như Lý Đằng trực tiếp giết hắn, hắn có thể an toàn thoát khỏi thế giới kịch bản, cũng sẽ không có bất luận di chứng nào.
Nhưng nếu như Lý Đằng không giết hắn, mà là áp chế xoá bỏ trí nhớ của hắn, một khi thế giới kịch bản bị cưỡng ép kết thúc, hắn sẽ trở nên đần độn giống như 6 gã diễn viên khác.
Lý Đằng mặc kệ Khương Quyền cầu xin tha thứ, ném hắn vào trong đống thiết bị liền ra lệnh cho nhân viên thí nghiệm bắt đầu thao tác.
......
“Làm sao bây giờ? chuyên viên Khương cũng bị tẩy não, rốt cuộc thế giới kịch bản này phải làm sao?”
Ban tổ chức loạn thành một đoàn.
“Lại thêm một người đi vào, mang theo thành ý nói chuyện với hắn.” Có người đề nghị.
“Anh đi không? “
“Tôi chịu. “
“Thế ai đi? “
“Có ngu mới đi...? “
“Đều tại các người, lúc vào đàm phán thì không thành thực, còn nghĩ đe dọa cùng lừa gạt, hiện tại vừa khéo rất tốt, phá hỏng con đường đàm phán duy nhất!”
“Đừng nghĩ nữa, chuyên viên Khương là lợi dụng chỗ trống sau khi Trịnh Tuấn Triết bị giết, hiện tại hắn cũng không chết, người khác có muốn vào thì cũng chẳng được.”
“Vốn chỉ là bảy gã diễn viên gặp chuyện không may, hiện tại vừa khéo tốt rồi, ngay cả chuyên viên Khương quản lý kịch bản cũng gặp chuyện, kế tiếp sẽ không có ai bưng bít nổi!”
“Các người im lặng được không? Mau nghĩ cách giải quyết vấn đề...! “
“Giải quyết thế nào? Cách duy nhất chính là đàm phán! Nhưng hiện tại chúng ta đã mất lòng tin, cũng hết cách trao đổi !”
“Chủ yếu là không ai dám tiến vào.”
“......”
“Hiện tại hết cách rồi, đi tự thú với thành phố điện ảnh, chủ động thừa nhận sai lầm, thuận tiện tố cáo hành vi Lý Đằng dùng hack, chờ đợi thành phố điện ảnh xử phạt. “
“Chuyện lần này không nhẹ đâu, sẽ bị xử phạt rất nặng, thật không có cách nào khác sao?”
“Tự thú, thẳng thắn sẽ được khoan hồng, kháng cự bị phạt càng nặng.”
“Cục diện thế này quá rối, tôi tự thú!”
......
Cuối cùng, thành viên ban tổ chức lựa chọn tự thú.
Mặc dù tự thú, nhưng vẫn nhưng tố cáo Lý Đằng bật hack, đổ tất cả trách nhiệm lên người Lý Đằng.
Tổ điều tra tiến vào bong bóng thời gian, tiến hành điều tra toàn diện sự cố lần này.
Cuối cùng cho ra vài kết luận.
Hiện nay thành phố điện ảnh đang có chương trình chống gian lận, đã không còn hack nào tồn tại, khiếu nại đối với Lý Đằng vô hiệu. Nhưng sẽ lưu hồ sơ kịch bản lần này, chờ trương trình chống hack cập nhật rồi sẽ quét sau.
Tựa như tổ chức điều tra thuốc kích thích, mặc dù lúc thi đấu sẽ không gián đoạn để điều tra, nhưng sẽ lưu lại mẫu nước tiểu, chờ đợi kỹ thuật kiểm tra tăng lên mới tiến hành kiểm tra.
Diễn viên đóng vai Trịnh Tuấn Triết bị sửa trí nhớ không thể khôi phục, là sự cố nghiêm trọng trong diễn xuất.
Lựa chọn vai Trịnh Tuấn Triết làm trái quy tắc kịch bản, ảnh hưởng rất nặng.
Càng ác liệt hơn chính là, sau khi gặp tai nạn ban tổ chức không báo cáo lên trên, mà lại muốn dùng cách đe doạ cùng lừa gạt Lý Đằng để ém chuyện, tội thêm một bậc.
Thành phố điện ảnh sẽ trừng phạt người có trách nhiệm thật nặng.
Vì ngăn ngừa tổn thất lớn hơn, tổ điều tra lợi dụng quyền hạn cấp cao sửa đổi số liệu tầng chót, từ bên ngoài cưỡng chế xoá bỏ đóng băng ký ức trong thế giới kịch bản.