“Cũng vì chuyện này mà kịch bản bị mắc kẹt, không thể nào tiến thêm một bước.” Biên kịch nói đến đây chợt ngừng lại, trên mặt lộ vẻ khó xử.
Trong khi các diễn viên đang diễn xuất, mấy thành viên của ban tổ chức cuộc thi cũng bước vào bong bóng thời gian, tiến hành quan sát kịch bản dựa theo thời gian của kịch bản, thứ bọn hắn quan sát cũng là những gì đang diễn ra trong kịch bản.
“Nếu như mắc kẹt, vậy cưỡng ép tháo gỡ đi.” Có người cho ý kiến.
“Không được, gặp phải hai vấn đề khó giải quyết.” Biên kịch lắc đầu nói.
“Vấn đề gì?”
“Vấn đề thứ nhất là......hắn đã dùng 6 diễn viên khác xem như con tin, cứ cách hai ngày sẽ tẩy não bọn họ một lần, trên thực tế là cứ cách hai ngày sẽ áp chế trí nhớ của bọn họ, khiến cho sáu gã diễn viên khác vĩnh viễn không thể khôi phục trí nhớ.” Biên kịch bèn giải thích.
“Đây mà cũng gọi là vấn đề? Miễn cưỡng dừng lại kịch bản là được.” Những người khác nói xen vào.
“Không được, đó lại gặp một vấn đề lớn, tôi mới vừa mới nói xuất hiện hai vấn đề khó giải quyết, các người nghe tôi nói xong đã.” Biên kịch tiếp tục nói.
“Được rồi.”
“Vấn đề thứ hai chính là, người diễn viên may mắn đóng vai Trịnh Tuấn Triết, bởi vì trí nhớ chưa khôi phục, hơn nữa còn bị giết chết, nếu bắt buộc truyền tống trở về, sẽ khiến cho hắn chỉ còn trí nhớ của nhân vật Trịnh Tuấn Triết, hoàn toàn mất đi trí nhớ nguyên bản, hiện tại chúng tôi đặt hắn trong bong bóng thời gian của ban tổ chức, dùng thử đủ loại phương pháp chữa trị, nhưng đều chẳng có hiệu quả gì, hắn vẫn chỉ nhớ bản thân là Trịnh công tử, hoàn toàn không về được.” Biên kịch tiếp tục nói.
“Còn có loại chuyện này?” Những người khác nói xen vào.
“Chuyện này đáng lẽ không thể xảy ra, nhưng hiện tại đã xảy ra, hơn nữa hậu quả rất nghiêm trọng.” Biên kịch tiếp tục nói.
“Một sự cố trong diễn xuất mà thôi, cùng lắm thì chịu xử phạt, đừng nói ra nghiêm trọng như vậy.” Những người khác không cho là đúng.
“Được rồi, tôi trực tiếp nói ra tình hình thực tế nhé, vị diễn viên đóng vai Trịnh Tuấn Triết này, là do một vị cao tầng trong thành phố điện ảnh đặc biệt chọn lựa tại khu QF-153 làm ứng cử viên người mới xuất sắc lần này. Cũng không phải hắn gặp may mà được đóng vai Trịnh Tuấn Triết, mà do kịch bản cố ý sắp xếp.” Biên kịch giải thích.
“Ở trong căn cứ quân phản kháng hắn có được một chi bộ đội bảo vệ, có được nơi ở riêng của mình, còn có phòng vũ khí riêng, tất cả những thứ này là dành cho sau khi hắn hồi phục trí nhớ, dùng cách dễ dàng nhất hoàn thành đầu mối kịch bản, dựa vào điểm cống hiến mà giành được thắng lợi thi đấu lần này, trở thành quán quân.” Biên kịch tiếp tục nói.
“Với hắn mà nói, ở trong căn cứ quân phản kháng, hắn không thể gặp bất kỳ nguy hiểm nào. Thẳng cho đến hôm qua hắn nhìn thấy Lý Đằng, sau đó tự dứng sinh lòng đố kỵ Lý Đằng, thậm chí nổi lên sát tâm muốn giết Lý Đằng. Nếu như lúc này Lý Đằng bị mất trí nhớ như 6 người khác, dưới tình huống bình thường sẽ không thể nào sinh ra phản kháng, không ngờ loại chuyện khó tin này lại có thể xảy ra.” Biên kịch tiếp tục nói.
“Tiếp đó, vốn là hắn không phải gặp chuyện gì nguy hiểm tính mạng, lại gặp phải chuyện nằm ngoài dự đoán của chúng ta, đó chính là chết trước khi trí nhớ được khôi phục. Dựa vào những gì mà chúng tôi đã kiểm tra với hắn, mới cho ra kết quả bởi vì hắn bị chết trong thế giới kịch bản và cưỡng ép rời khỏi, khiến cho trí nhớ bị áp chế của hắn tổn thương triệt để, cuối cùng không thể nào phục hồi.” Biên kịch tiếp tục.
“Đây là hắn gieo gió gặt bão thôi...! “ Những người khác than thở.
“Đúng vậy, mặc dù lúc đầu hắn tiến vào kịch bản, bị cấy ghép trí nhớ Trịnh Tuấn Triết, nhưng mọi hành vi tác phong vẫn ảnh hưởng bởi tính cách của hắn, hành vi hắn khiêu khích Lý Đằng, cũng không phải do thân phận Trịnh Tuấn Triết làm ra, mà là do tính cách ngang ngược ở sâu trong lòng hắn tác quai tác quái.” Biên kịch cho ra tổng kết.
“Đầu đuôi câu chuyện này đã rõ mười mươi, cũng không phải là trách nhiệm của người khác, có lẽ vị cao tầng kia xem qua kịch bản, cũng không thể nào chỉ trích chúng ta được.” Những người khác thảo luận.
“Chờ tôi nói xong vấn đề thứ nhất đã.” Biên kịch vòng lại chủ đề chính.
“Nói đi.”
“Các người đã biết vấn đề thứ hai rồi, dưới tình huống không có khôi phục trí nhớ, diễn viên đóng vai Trịnh Tuấn Triết bị bắt buộc rời khỏi thế giới kịch bản, dẫn tới trí nhớ nguyên bản của hắn bị tổn hại triệt để. Hiện tại lại có chuyện càng khó giải quyết hơn, chính là sáu diễn viên khác cứ cách hai ngày là bị Lý Đằng tẩy não một lần, áp chế không thể khôi phục trí nhớ.” Biên kịch giải thích.
“Dưới tình huống 6 người bọn họ còn chưa khôi phục trí nhớ, nếu như chúng ta bắt buộc chấm dứt kịch bản, sau khi 6 gã này được truyền tống trở vễ, sẽ mất đi toàn bộ trí nhớ, trở thành 6 người thực vật. Nói một cách dễ hiểu, chính là biến thành sáu người ngu ngốc.” Biên kịch nói tiếp.
“Nguyên lý áp chế trí nhớ và gạt bỏ trí nhớ, thật ra là giống nhau, một lần, hai lần áp chế trí nhớ sẽ không tạo thành ảnh hưởng quá lớn, thế nhưng số lần xoá bỏ trí nhớ càng nhiều, thì sẽ tạo ra hiệu quả giống nhau. Hiện tại gặp loại tình huống này, chúng ta tiếp tục chờ đợi mà nói, cũng chẳng khác gì cưỡng chế chấm dứt kịch bản, sáu gã diễn viên này vẫn sẽ biến thành người ngu ngốc.” Biên kịch giải thích một lèo.
“Thi đấu cạnh tranh người mới xuất sắc nhất, mỗi người đều là diễn viên mới được các đại lão nhìn trúng, đây là một loại vinh dự, mà không phải bị trừng phạt. Người tham gia thi đấu cạnh tranh, cho dù không giành được giải cao nhất, thì thứ tự có đứng bét đi nữa vẫn nhận được phần thưởng.” Biên kịch tiếp tục.
“Thế nhưng, thi đấu cạnh tranh người mới xuất sắc nhất lần này do chúng ta tổ chức, cho tới giai đoạn hiện nay, kết quả cuối cùng rất có thể là ngoại trừ Lý Đằng có thể an toàn trở về ra, sáu người kia đều biến thành ngu ngốc, còn có một người cố chấp cho mình là Trịnh công tử của thủ lĩnh quân phản kháng. Đây không còn là tai nạn bình thường, mà là một tai nạn thảm khốc.” Sắc mặt biên kịch đen như đáy nồi.
“Cái kịch bản này, là tất cả mọi người ở đây cùng đồng ý. Cho tên diễn viên kia đãi ngộ đặc thù đóng vai Trịnh Tuấn Triết, không chỉ mình tôi bị điểm danh, mà mỗi người ngồi ở đây đều đồng ý thông qua. Hiện tại xảy ra chuyện, nếu như chuyện này lan truyền ra ngoài, sẽ chẳng khác gì ban tổ chức cố tình gian lận trong kỳ thi Đại Học quốc gia, đến lúc đó người bị dính líu, không có ai chạy thoát, trách nhiệm này không phải một mình tôi, mà do tất cả mọi người cùng gánh vác.” Biên kịch lại bổ sung vài câu.
Chuyện phát triển đến hiện tại cũng rất đơn giản.
Nếu kịch bản phát triển bình thường, diễn viên đóng vai Trịnh Tuấn Triết có được ưu thế đặc biệt, người đoạt giải quán quân sau cùng chính là hắn. Nếu diễn viên khác không đồng ý, cũng chỉ có thể trách bản thân không may, bởi vì không trở thành người may mắn được kịch bản chọn trúng.
Thi đấu cạnh tranh người mới xuất sắc nhất lần này, cũng vì vậy mà trôi qua.
Nhưng hiện tại xảy ra chuyện lớn rồi, một gã diễn viên bị mất trí nhớ, nếu như cưỡng ép đóng cửa kịch bản mà nói, sáu tên diễn viên khác cũng sẽ biến thành ngu ngốc.
Nếu như không cưỡng ép đóng cửa kịch bản, mặc cho kịch bản phát triển tiếp, khi nào chấm dứt đều dựa vào tâm tình của Lý Đằng, sáu gã diễn viên kia chắc chắc sẽ biến thành ngu ngốc.
Mà Lý Đằng, bây giờ đang sống rất thoải mái, chẳng hề có ý định chấm dứt kịch bản.