Chiến Lật Cao Không

Chương 278: Mất tác dụng

Chương Trước Chương Tiếp

“Rốt cuộc là mày có làm được hay không...? “

Buổi chiều chạy vài vòng trên sân huấn luyện, Lý Đằng có chút bất đắc dĩ mà nhìn vào ứng dụng tử thần.

Hắn bị phát sốt hơn nửa ngày, thế mà thanh tiến độ vẫn kẹt cứng ở 99%.

Hiện tại là 6 giờ kém 20 phút buổi chiều, rất nhanh tên sĩ quan kia sẽ đến tìm hắn.

Lên bàn giải phẫu thêm lần nữa, chỉ sợ xài chiêu cũ phát sốt sẽ không còn tác dụng.

Sau khi thầm giễu cợt ứng dụng tử thần, Lý Đằng phát hiện nhiệt độ cơ thể mình lại tăng thêm vài độ.

Hắn có chút đầu váng mắt hoa, đặt mông ngồi xụi lơ dưới đất.

Huấn luyện viên thể lực cầm roi chuẩn bị quất Lý Đằng, thì tên sĩ quan buổi sáng chạy tới ngăn cản.

Sĩ quan dẫn Lý Đằng tới phòng nghỉ gần đó, xem trạng thái Lý Đằng không tốt, vì vậy cho hắn bao bánh mì và nước uống, chính là bánh mì tươi mới, không phải loại bánh mì vừa cứng vừa lạnh ở nhà ăn.

Mặc dù trước khi giải phẫu không thích hợp ăn uống, nhưng bác sĩ đã không quan tâm sống chết của người bệnh này, chỉ cần lấy da mặt của hắn, cho hắn ăn hay không cũng vậy.

“Ăn nhiều một chút, ai, chuẩn bị sắp lên đường.” Sĩ quan thở dài, không biết là đang thở dài số mạng bi thảm của Lý Đằng, hay là tiếc số tiền bỏ ra mua Lý Đằng đã mất trắng.

Uống nước xong, ăn hết bánh mì, lại ngồi trong chốc lát, thời gian gần đúng, sĩ quan dẫn theo Lý Đằng đi tới phòng y tế.

Trịnh Tuấn Triết cùng Tần Tịnh Dư đã chờ sẵn, nhìn thấy gã sĩ quan dẫn theo Lý Đằng tới đây, lập tức mắng như tát nước.

Rõ ràng gã sĩ quan đưa tới đúng giờ, nhưng vẫn bị chửi, hắn chỉ biết cúi đầu dạ thưa xin lỗi Trịnh Tuấn Triết.

Lý Đằng lại nằm trên bàn giải phẫu.

“Tôi còn vài chuyện chưa xử lý, đây là mật mã kích hoạt bom trong đầu hắn, Trịnh công tử có thể tự tay kích nổ, bất cứ lúc nào.” Sĩ quan gửi mật mã cho Trịnh Tuấn Triết.

Trịnh Tuấn Triết nghe thấy mật mã liền truy cập vào ứng dụng kích hoạt, sau khi nhập mật mã thì trên màn hình xuất hiện một cái nút kích hoạt, chỉ cần hắn nhấn vào cái nút này, đầu Lý Đằng sẽ nổ tung như trái dưa hấu.

Sĩ quan lại liếc nhìn Lý Đằng, lúc này mới quay người rời khỏi phòng y tế.

Dưới sự sắp xếp của y tá, Trịnh Tuấn Triết cỡi quần áo ra, nằm xuống một bàn giải phẫu khác.

Hắn đưa di động cùng vật phẩm trên người cho bạn gái Tần Tịnh Dư giữ giùm, còn dặn nàng nếu như Lý Đằng có gì bất thường, liền lập tức nhấn nút trên màn hình.

Đương nhiên, đây chỉ là phòng ngừa khi xảy ra chuyện, thứ người bị tẩy não này, dưới tình huống thông thường cũng sẽ không có ý thức phản kháng. Ít nhất trước kia chưa từng xuất hiện câu hỏi này, bắt làm cái gì thì làm cái đó, thậm chí kể cả chuyện tự sát.

“Đóng cửa phòng giám sát và điều khiển đi.” Trịnh Tuấn Triết an bài xong chuyện kích nổ bom, đột nhiên lại nghĩ tới một chuyện khác, liền ra lệnh cho y tá.

Lần trước hắn thay đổi gương mặt, có người ở phòng quan sát cảm thấy khó chịu trước hành vi của hắn, lén lút chụp lại hình ảnh xấu xí của hắn trong phòng giải phẫu, truyền ra khắp căn cứ, đã tạo thành ảnh hưởng xấu cho hình tượng của hắn.

Đương nhiên là Trịnh Tuấn Triết không muốn xảy ra chuyện tương tự.

Y tá gọi điện cho phòng quan sát, phòng quan sát thẩm tra đối chiếu qua thân phận của Trịnh Tuấn Triết xong, mới nhấn nút điều khiển thu hồi toàn bộ camera trong phòng giãi phẫu vào hộp kim loại, cũng đóng kín hộp kim loại.

......

Bác sĩ đang tiến hành công tác chuẩn bị sau cùng.

Ứng dụng tử thần cũng đang cố gắng đẩy nhanh tiến độ, đẩy nhiệt độ cơ thể Lý Đằng tới cực hạn.

Dưới tình huống bộ não như bị đun sôi, Lý Đằng muốn hôn mê.

“Tình huống của hắn rất bất ổn.” Bác sĩ gây mê chuẩn bị tiêm thuốc cho Lý Đằng, quay đổi hỏi bác sĩ phẫu thuật một câu.

“Mặc kệ hắn.” Bác sĩ phẫu thuật cũng hiểu được tình huống Lý Đằng rất quái dị, nhưng nếu ngừng giải phẫu rồi tìm kiếm nguyên nhân, đoán chừng trong thời gian ngắn cũng tra không ra, khiến cho Trịnh công tử mất hứng thì phiền toái.

Ngay lúc bác sĩ gây mê chuẩn bị tiêm thuốc mê vào tay Lý Đằng….

Thì tiến độ giải mã bom sinh hột, đột nhiên từ 99% nhảy tới 100%.

“Thuật toán cơ sở dữ liệu đã được thay đổi......”

“Thay đổi hoàn tất......”

“Lựa chọn thuật toán hiếm để mã hoá dữ liệu truyền đi......”

“Mã hóa hoàn tất......”

“Khởi động chương trình phân giải bom sinh học......”

“Tiến độ phân giải: 0%......”

“......”

Chuyện này mang ý nghĩa, bom sinh học trong đầu Lý Đằng, đã triệt để mất đi liên hệ với bộ điều khiển bên ngoài.

Không có ai có thể kích nổ bom sinh học từ xa.

Sau đó ứng dụng tử thần còn chạy một chương trình phân giải bom sinh học, chuận bị loại bỏ quả bom này một cách vĩnh viễn thông qua phương pháp phân hủy chất béo trong cơ thể.

Bàn tay gã bác sĩ gây mê đang cầm ống tiêm, đã bị Lý Đằng nắm chặt.

Sau một khắc, kim tiêm kia đã cắm phập vào cổ họng bác sĩ gây mê.

Bác sĩ cầm dao giải phẫu vừa mới xoay người, dao giải phẫu trong tay hắn đã bị Lý Đằng cướp lấy, sau đó bị cắt cổ ngọt xớt.

“Nhanh ấn nút trong điện thoại!”

Một màn đột ngột này doạ cho Trịnh Tuấn Triết la oai oái, hắn vội vàng rống to ra lệnh cho ban gái Tần Tịnh Dư.

Tần Tịnh Dư vội vàng nhấn nút trên màn hình điện thoại.

Thế nhưng......trên màn hình lại xuất hiện thông báo “thông tin mật mã đã mất hiệu quả, không thể kết nối.”

Lý Đằng cũng không có quản hai người này, mà là phóng tới gần cửa, cắt cổ hai gã y tá đang định chạy ra ngoài, lúc sau mới quay đầu liếc nhìn Trịnh Tuấn Triết.

“Đã xảy ra chuyện gì?” Trịnh Tuấn Triết rống to hỏi ban gái Tần Tịnh Dư.

“Mật mã đã mất hiệu lực, có phải là do gã sĩ quan kia......” Tần Tịnh Dư cũng không hiểu tại sao mật mã lại mất tác dụng, chỉ có thể hoài nghi gã sĩ quan đưa cho mật mã trước đó.

“Sĩ binh! Tôi là cấp trên của anh! Ra lệnh cho anh lập tức bỏ vũ khí xuống! Không cho phép tới gần!” Trịnh Tuấn Triết phát hiện nút bấm trên màn hình không có tác dụng, liền đứng bật dậy quát mắng Lý Đằng, đồng thời ra dấu cho bạn gái Tần Tịnh Dư, ý bảo nàng đưa súng cho hắn.

Lý Đằng bước tới một bước, nhảy một cái đá song phi ngay mặt Trịnh Tuấn Triết, trực tiếp nện hắn bay xa, đầu đâm vào vách tường trắng, lưu lại một đoàn vết máu, sau đó từ mặt tường chảy xuống.

Tần Tịnh Dư đang chuẩn bị rút súng ngắn từ túi xách ra, phát hiện Lý Đằng vừa tiếp đất đã tới trước mặt mình, cả người cô ta sợ tới mức choáng váng.

“Buông túi xách, tôi không giết phụ nữ.” Lý Đằng rất ôn nhu ra lệnh cho Tần Tịnh Dư.

“Được.” Tần Tịnh Dư vội vàng ném túi xách xuống, cố gắng áp chế sợ hãi trong lòng, cố gắng lộ ra vẻ mặt quyến rũ cho Lý Đằng, từ trước tới nay nàng luôn tự tin vào nhan sắc cực phẩm của mình.

“Không phải cô rất muốn hôn lên gương mặt đẹp trai này hay sao?” Lý Đằng nở nụ cười tà, bước tới gần.

Tần Tịnh Dư do dự một lát......Hiện tại mạng mới quan trọng, những thứ khác cũng không để ý......Nàng nhắm mắt đáp lại Lý Đằng.

Hai tay Lý Đằng áp lấy hai bên má của cô ta, sau đó......

Ra sức xoay tròn 360 độ.

Kèm theo đó là một tràng tiếng gãy xương kinh người, Tần Tịnh Dư không thốt ra được tiếng nào, cơ thể mềm oặt ngã lăn ra đất.

“Tôi nói rồi, tôi không giết phụ nữ.”

“Thế nhưng, không bao gồm phụ nữ ti tiện.”

......

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)