Chiến Lật Cao Không

Chương 276: Lửa giận

Chương Trước Chương Tiếp

Vương Bản Hạo bắt đầu huấn luyện cho mọi người kỹ thuật cận chiến.

Lý Đằng đã sớm huấn luyện kỹ năng vật lộn cận chiến tới hoá cảnh, có thể nhìn ra rõ ràng, căn bản gã Vương Bản Hạo này cũng không có nghiêm túc dạy bọn họ, hắn chỉ xem bọn họ như bao cát mà hành hạ.

Thậm chí để cho bảy người bọn họ đánh lẫn nhau, nhìn thấy mặt mũi bảy người bọn hắn bầm dập, sau đó đứng bên cạnh cười ha ha.

Lý Đằng là đối tượng bị Vương Bản Hạo nhằm vào, trong khi huấn luyện, chuyện mà Vương Bản Hạo thích làm nhất, chính là để cho Lý Đằng bồi hắn huấn luyện, nhưng thật ra là làm bao cát cho hắn, sau đó dạy cho mấy người khác cái gọi là kỹ thuật cận chiến.

Lý Đằng bị đánh ngã trên mặt đất nhiều lần, lần nào cũng bị hắn hô quát đứng dậy.

Không thể phản kháng.

Cái tổ chức tà ác này, tâm lý của thành viên bên trong cũng biến thái tới cực độ.

......

Mười giờ tối.

Bảy người mình đầy thương tích trở về ký túc xá.

Không có tắm rửa, không có rửa mặt, mỗi người tự nằm xuống giường mà ngủ.

Sau khi nằm yên, lúc này Lý Đằng mới điều tra giao diện ảo của ứng dụng tử thần.

Hắn cũng không có gan quan sát tiến độ giải mã, sợ rằng sau khi nhìn thấy sẽ khiến bản thân thất vọng.

Ví dụ như đợi đến 300 năm, 900 năm các loại, trực tiếp khiến hắn tuyệt vọng.

Nhưng mà lần này, ứng dụng tử thần không khiến cho hắn thất vọng.

Tốc độ giải mã số liệu bom sinh học đã tăng vọt ! Hôm nay đột nhiên tăng mạnh, thanh tiến trình trực tiếp kéo đến 37%!

Cụ thể là lúc nào có thể phá giải hoàn toàn, ứng dụng cũng không cho ra thời gian cụ thể.

Thoạt nhìn tiến độ giải mã cũng không cố định, có chứa tính ngẫu nhiên nhất định, có thể sẽ mắc kẹt ở giai đoạn nào đó rất lâu, nhưng cũng có thể đột nhiên tăng vọt một mảng lớn.

Chỉ cần không có đứng yên là tốt rồi.

Trong thời gian này, hắn phải nhẫn nhịn.

......

Ngày hôm sau, tiếp tục đủ loại huấn luyện.

Buổi sáng là huấn luyện súng ống, do một gã huấn luyện viên bắn tỉa phụ trách.

Nếu bắn không chuẩn, cũng sẽ bị đá vào mông.

Hiện tại Lý Đằng có thể bắn bách phát bách trúng, nhưng mà hắn chỉ khống chế thành tích ở mức vừa phải, sau đó là bắn hụt các loại.

Kết quả cũng bị sút vào mông.

Buổi chiều là chạy bộ, buổi tối là huấn luyện cận chiến.

Tiếp tục chịu ngược đãi, bị khi nhục.

Bất quá đối với Lý Đằng mà nói, những chuyện này nhỏ như con thỏ.

Căn bản không đáng giá nhắc tới.

Đoạn thời gian 50 năm ròng rã kia, mỗi ngày hắn đều chịu tra tấn dày vò suốt 12 tiếng đồng hồ.

Hôm nay ứng dụng tử thần tiếp tục tăng mạnh, kéo thanh tiến trình lên tới 79%.

Xem ra tựa hồ ngày mai có hy vọng rất cao giải quyết trái bom này.

......

Ngày thứ ba, lúc chiều, bảy người Lý Đằng không được dẫn đến sân huấn luyện, mà là nhận được một nhiệm vụ.

Theo vị sĩ quan kia nói, tổ chức quân phản kháng đã đánh vào khu nào đó thuộc thành phố điện ảnh, quân chính quy hai bên đang giao chiến trong một toà thành thị nào đó.

Nhiệm vụ của bảy người là lái một chiếc trực thăng chiến đấu, tiến hành tiếp viện cho tiền tuyến.

Thế nhưng cuối cùng bảy người cũng không có đi ra tiền tuyến, mà là bị đưa tới một khu người nhà trong thành phố điện ảnh không có binh lính canh gác.

Lý Đằng có chút kỳ quái, trình độ khoa học kỹ thuật của hai bên rất tân tiến, tại sao hai bên còn dùng súng ống các loại để chiến tranh.

Hắn xem thử tiến độ giải mã, tiến độ hôm nay đột nhiên giảm sút, cho tới bây giờ chỉ có tăng lên 83%.

Sau khi rời khỏi máy bay, bảy người tiến vào khu gia quyến.

Đây căn bản không phải chiến tranh, đây là đồ sát.

Bảy người bọn hắn không có lựa chọn, chỉ có thể nhận lệnh mà làm.

Lý Đằng cảm giác, nơi đây không phải là thành phố điện ảnh.

Hắn rất nghi ngờ đây là thế giới trước kia.

Chẳng lẽ thế giới hiện thực đã rơi vào tận thế? Nhìn thấy cảnh tượng khói lửa khắp nơi, đúng là chẳng khác gì tận thế.

Tổ chức quân phản kháng đang lừa gạt bọn hắn.

Bọn hắn tấn công vào thành thị nhân loại, mục đích là cướp đoạt tài nguyên sao?

Không có ai trả lời câu hỏi của Lý Đằng.

Bảy người như bảy cỗ máy giết người, không chút cảm xúc mà giết người, thẳng đến khi toàn bộ khu vực không còn người sống, lúc này mới leo lên trực thăng chiến đấu, trở về căn cứ.

......

Buổi tối, cơm nước tại nhà hàng xong xuôi, lúc sĩ quan dẫn theo bảy người rời khỏi nhà hàng, một trai một gái ăn mặc đồng phục từ bên ngoài đi vào.

Xem đồng phục của hai người này, đều là cấp bậc sĩ quan trong tổ quân chức phản kháng

“Đứng lại.” Gã thanh niên đột nhiên giơ tay ngăn cản đội ngũ.

Gã thanh niên tên là Trịnh Tuấn Triết, là con trai út của thủ lĩnh căn cứ quân phản kháng chỗ này, cô gái bên cạnh hắn tên là Tần Tịnh Dư, là bạn gái của hắn.

“Trịnh công tử, ngài có gì dặn dò?” Sĩ quan bước tới cung kính cúi chào.

“Gương mặt tên này rất đẹp trai...! Mới tới đây sao? Trước kia tôi chưa từng thấy hắn.” Trịnh Tuấn Triết đánh giá Lý Đằng, khiến cho Lý Đằng có loại cảm giác không ổn, chẳng lẽ gã đàn ông này có sở thích ở mặt kia?

Moá nó, bị giẫm mặt cũng có thể chịu được, nếu như bị chuyện kia, đã vượt xa giới hạn chịu đựng của hắn!

Con mẹ nó quá ngược đãi?

“Đúng vậy, là nhóm hàng mới tới.” Sĩ quan trả lời gã thanh niên.

“Tôi muốn mặt của hắn, ngày mai, đưa hắn tới phòng y tế, cấy ghép mặt của hắn lên mặt tôi, tôi muốn đổi thành gương mặt này.” Trịnh Tuấn Triết nói với gã sĩ quan.

“Được, Trịnh công tử rảnh vào mấy giờ?” Sĩ quan nịnh nọt hỏi thăm Trịnh Tuấn Triết.

“Ngày mai khoảng 10 giờ sáng.” Trịnh Tuấn Triết nghĩ một chút bèn trả lời sĩ quan.

“Gương mặt này tốt, gương mặt hiện tại của anh em nhìn phát ngán, thật hy vọng gương mặt này có thể nhanh chóng đổi thành mặt của anh.” Tần Tịnh Dư quan sát gương mặt Lý Đằng, hiển nhiên là bị gương mặt đẹp trai của Lý Đằng làm cho mê mệt.

“Đồ dâm đãng! Đã biết rõ em thích thể loại này! Được, tối ngày mai anh sẽ dùng gương mặt này cho em lên đỉnh!” Trịnh Tuấn Triết vẹo má Tần Tịnh Dư rồi nói.

“Em muốn! em muốn! hi hi hi......” Tần Tịnh Dư bắt đầu cười phóng đãng, trong đầu đã xuất hiện cảnh tượng mình và gương mặt Lý Đằng dính sát lấy nhau.

Hiện tại trong lòng Lý Đằng như vạn mã phi đằng.

Thế mà trên đời còn có loại chuyện này?

Nhìn trúng mặt kẻ khác, sau đó thuận tay cướp luôn da mặt, rồi đắp lên mặt của mình?

Con mẹ nó đúng là quá đáng?

Bất quá cũng không kỳ lạ, mặc dù trình độ khoa học kỹ thuật bên trong căn này không bằng thành phố điện ảnh, nhưng cũng tương đối tiến bộ.

Miệng vết thương trên người bọn hắn, bôi lên chút thuốc nước là đã lành lặn.

Giải phẫu gương mặt Lý Đằng ghép lên người thanh niên này, sau khi bôi thuốc thì sẽ không nhìn ra miệng vết thương, có thể cũng đã giải quyết xong vấn đề phản ứng thải trừ, phổ biến cách chơi này cũng không hiếm lạ.

(phản ứng thải trừ: là hiện tượng cấy ghép bộ phận bị cơ thể người nhận không tương thích, sẽ xảy ra phản ứng đào thải)

Lý Đằng đoán ra gương mặt gã thanh niên này cũng cướp từ mặt người khác.

Nhưng hiện tại vấn đề lớn nhất là......

Gương mặt đẹp trai của hắn, chỉ là hiệu ứng skin mà thôi.

Gương mặt thật của mình, chính là da mặt 78 tuổi, cậu thật sự muốn đổi ư?

Lúc soi gương đừng có tự mình hù chết nha?

Trịnh Tuấn Triết cùng Tần Tịnh Dư lại đưa tay sờ gương mặt Lý Đằng, lúc này mới cảm thấy hài lòng xoay lưng bước đi.

......

Buổi tối huấn luyện chiến đấu xong, bảy người về tới ký túc xá.

Lý Đằng nằm ở trên giường, lại mở ứng dụng tử thần.

Thanh tiến trình đã tăng lên tới 93%.

Còn có 7% cuối cùng, có thể loại bỏ quả bom sinh học kia.

Thời gian bị đánh đập, bị nhục nhã, rất nhanh đã sắp hết.

Là lúc cho bọn này biết thế nào là lửa giận của Lý đại gia.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)