Chiến Lật Cao Không

Chương 274: Máy phát hiện nói dối

Chương Trước Chương Tiếp

Lý Đằng rất muốn thò tay ra sau ót, gỡ quả bom sinh học đang cắm vào đại não của mình ra ngoài.

Nhưng hắn không thể cử động dù chỉ một chút, hoàn toàn mất quyền kiểm soát cơ thể.

Điều này khiến cho hắn cực kỳ tức giận cùng tuyệt vọng.

Hắn suy đoán hẳn là tổ chức này có quan hệ đối địch với thành phố điện ảnh.

Mặc dù Lý Đằng cũng chẳng có hảo cảm nào đối với thành phố điện ảnh, nhưng hiện tại những gì tổ chức này làm ra, lập tức khiến cho hắn dời toàn bộ điểm cừu hận lên trên tổ chức hắc ám này.

Hắn chịu khổ bên trên chóp đá ở thành phố điện ảnh gần một tháng.

Hiện tại đã qua giai đoạn khó khăn nhất, hơn nữa bên trên đỉnh chóp đá không còn xảy ra tai nạn, mức độ có thể miễn cưỡng sinh tồn, kết quả lại rơi vào tay đám người này.

Trong đầu còn bị cấy ghép bom sinh học, chỉ cần dám cãi lệnh bọn này, bất cứ lúc nào cũng có thể bị nổ tung đầu, tình cảnh này quả thực còn kém hơn nô lệ.

Bây giờ Lý Đằng chẳng có cách nào trốn thoát.

Chỉ có thể gửi hi vọng vào ứng dụng tử thần đã cài đặt trong không gian linh hồn, để nó nghĩ cách giúp hắn giải mã số liệu bom sinh học, ngăn chặn điều khiển đến từ bên ngoài.

Chỉ có như vậy, hắn mới có cơ hội chống lại sự nô dịch của bọn người này.

Nếu không chỉ có thể trở thành công cụ cho bọn hắn.

......

Lại trôi qua thời gian một ngày.

Rốt cuộc Lý Đằng là lấy lại quyền khống chế cơ thể mình.

Còn có một tin tức tốt.

Tiến độ giải mã của ứng dụng tử thần đối với bom sinh học đã nhích lên 1%.

Mặc dù rất chậm, nhưng thoạt nhìn vẫn có khả năng phá giải.

Điều này khiến cho Lý Đằng không còn tuyệt vọng như trước nữa.

Chỉ cần có thể vô hiệu hoá quả bom này, hắn nhất định sẽ chẳng hề khách khí đáp sập tổ chức này, giết tới mức gà bay chó chạy.

Mặc kệ bọn hắn thuộc phe phái nào, có cái dạng mục đích gì.

Chỉ dựa vào những chuyện bọn chúng đã làm với Lý Đằng, xem chư chạm tới ranh giới mấu chốt của hắn.

Không thể nào tha thứ!

......

Tám người, đang đứng thành một hàng trong một cabin tương đối rộng.

Trước mặt là mấy người mặc đồng phục.

Còn có một người mặc áo khoác trắng.

Lý Đằng dùng một loại ánh mắt trống rỗng nhìn về trước, tựa hồ trong đầu không còn bất cứ trí nhớ gì, đã trở thành một cái xác không hồn.

Người áo trắng cầm một loại đồ vật tương tự với đèn pin, lần lượt rọi vào đồng tử mỗi người, tựa hồ đang xem phản ứng mỗi người.

Lý Đằng tiếp tục thản nhiên duy trì ánh mắt trống rỗng, lại cử động mắt theo bản năng khi bị đèn của gã áo trắng rọi vào.

“Tốt rồi, có thể tiếp tục khâu kiểm tra nói dối.” Người áo trắng cất đèn pin vào, đi đến một cỗ máy gần đó.

Hai gã mặc đồng phục liền bước tới, dẫn một người trong số 8 diẽn viên tới trước cỗ máy, sau đó chụp một cái nón điện từ lên trên đầu người này.

Gã áo trắng bắt đầu hỏi người kia mấy vấn đề.

Trong đó có một vài câu nhắc tới thành phố điện ảnh.

Hiển nhiên là hắn không thèm để ý tới câu trả lời, chẳng qua là quan sát phản ứng sinh lý của diễn viên mà thôi, loại chuyện này rất khó làm giả.

Cũng giống như đột nhiên bị hỏi về thành phố điện ảnh, những diễn viên này nếu như còn nhớ ra thành phố điện ảnh, chắc chắn sẽ không thể qua mặt được máy phát hiện nói dối này.

Người đầu tiên vượt qua rất dễ dàng, có vẻ như là hắn đã mất đi tất cả trí nhớ.

Người thứ hai cũng dễ dàng vượt qua.

Người thứ 3 lúc bị hỏi tới thành phố điện ảnh, cỗ máy phát hiện nói dối đột nhiên kêu bíp bíp.

Mấy người mặc đồng phục tiến lên, bị người áo trắng giơ tay ngăn cản.

Người áo trắng lại hỏi câu khác.

Một lát sau, cỗ máy phát hiện nói dối lại kêu bíp bíp.

Ngay khi cỗ máy phát hiện nói dối kêu tới lần thứ ba, gã áo trắng ra dấu cho mấy người kia xách tên diễn viên này đi.

Tên diễn viên kia đột nhiên tháo bỏ nón điện từ, đứng dậy chạy vọt ra cửa phòng.

Nhưng hắn vừa mới chạy trốn tới cạnh cửa, chỗ đầu liền “bùm” một tiếng nổ tung.

Như một đóa hoa máu rực rỡ.

Sau đó cơ thể của hắn liền mềm oặt ngã ra đất, tay chân co giật vài cái, cuối cùng liền bất động.

Bảy người Lý Đằng vẫn đứng yên một chỗ, ánh mắt hờ hững mà trống rỗng, tựa hồ tất cả mọi chuyện chẳng liên quan tới mình.

Người thứ tư, người thứ năm, người thứ sáu......

Toàn bộ đều vượt qua bài kiểm tra.

Đến phiên Lý Đằng.

Cho tới bây giờ Lý Đằng còn chưa nhìn thấy máy kiểm tra nói dối.

Hắn chỉ có thể cố gắng làm cho trí nhớ trống rỗng, tự thôi miên chính mình là một người không có ký ức, không có thể xác linh hồn, tâm tình không có bất cứ chấn động gì.

Cho dù Lý Đằng đã rất cố gắng, thế nhưng, ngay khi gã áo trắng hỏi tới vấn đề liên quan tới thành phố điện ảnh, máy phát hiện nói dối vẫn bắt đầu kêu bíp bíp.

Không biết nguyên lý của máy phát hiện nói dối này là cái gì, nhưng rất hiển nhiên dù Lý Đằng thả lỏng thế nào, dù khống chế chấn động tâm tình thế nào, đều không thể qua mắt được nó.

Tại thời khắc này, Lý Đằng dường như đã nhìn thấy một màn đầu mình nổ tung toé.

Hắn bắt đầu cân nhắc trước khi bỏ mạng, có lẽ đầu tiên hắn nên nghĩ cách giết chết thêm một người, xem như chết có ý nghĩa.

“Chủ kí sinh gặp phải tình huống nguy hiểm tánh mạng, có muốn ứng dụng tử thần tiếp quản cơ thể của túc chủ để kiểm soát các chỉ số sinh học?” Ứng dụng tử thần đột nhiên phát ra nhắc nhở.

“Đồng ý.” Lý Đằng không nghĩ tới ứng dụng tử thần còn có chức năng này, hắn vội vàng đồng ý ngay.

“Từ giờ trở đi, ứng dụng tiếp quản toàn bộ hành động của cơ thể ký chủ, ký chủ có thể tuỳ ý ra lệnh “gián đoạn” để dừng mọi hành đồng của ứng dụng.” Lại truyền ra âm thanh nhắc nhở.

Sau khi Lý Đằng cho phép ứng dụng tử thần tiếp quản cơ thể, hiện tại hắn đã trở thành một cái xác không hồn đúng nghĩa.

Sau đó bất luận gã áo trắng hỏi vấn đề gì, máy phát hiện nói dối đều yên lặng.

Gã áo trắng lo lắng, đã tiến hành lần kiểm tra thứ 2 đối với Lý Đằng, cũng thành công vượt qua.

“Có vẻ như thiết bị gặp trục trặc.” Gã áo trắng cho ra kết luận, sau đó thả Lý Đằng trở về đội ngũ.

Diễn viên thứ 8 cũng thành công vượt qua kiểm tra.

Gã áo trắng gọi điện thoại ra ngoài, một lát sau, một gã đàn ông mặc đồng phục sĩ quan bước vào.

“Hoan nghênh gia nhập tổ chức quân phản kháng.”

“Nơi nào có bóc lột, nơi đó có phản kháng. “

“Thành phố điện ảnh tàn ác vẫn luôn ức hiếp đám diễn viên đáng thương chúng ta. “

“Chúng ta tuyệt đối không nào tha thứ cho hành vi ác độc của bọn chúng.”

“Mục tiêu của chúng ta, chính là phá hủy thành phố điện ảnh! Giải cứu tất cả nhân loại bị nô dịch!”

Lý Đằng tiếp tục buông thả tâm trí......Một mặt xoá sạch toàn bộ trí nhớ của chúng ta đối với thành phố điện ảnh, có ký ức cũng bị xoá hết, hiện tại còn truyền vào đầu chúng ta thành phố điện ảnh là tội ác, cần gì chứ?

Nếu như cái tổ chức quân phản kháng này thật sự muốn giải cứu toàn bộ nhân loại bị nô dịch bởi thành phố điện ảnh, thì hoàn toàn không cần dùng cách thức tàn nhẫn như vậy đối với bọn họ, nên dùng những cách khác, ví dụ như tự do, đồ ăn, phụ nữ các loại, chẳng phải lại càng dễ dụ dỗ bọn hắn?

Cho nên, đây không phải một cái tổ chức quân phản kháng đúng nghĩa, chẳng qua là lấy danh nghĩa cứu vớt nhân loại, một tổ chức tàn ác ẩn sau vỏ bọc hào nhoáng mà thôi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)