Trước khi rời đi, đột nhiên Elsa tìm tới Lý Đằng, giao một bao đồ ăn đầy tràn vào tay hắn.
Là đám diễn viên mới nói muốn mời Lý Đằng ăn cơm, dùng điểm tích lũy vừa kiếm được tặng cho hắn.
“Chuyện này......Không tốt lắm. “ Hiện tại Lý Đằng không thiếu ăn, hơn nữa hắn còn có phiếu mua sắm trị giá 2000 điểm tích lũy.
“Cũng đã mua rồi, chớ khách khí, người lớn ăn cơm lớn, ăn đi.” Elsa vẫn nhớ sức ăn kinh người của Lý Đằng.
“Thật không phải khách khí, trước khi chia tay kêu mọi người cùng ăn đi.” Lý Đằng lắc đầu nói.
Sau đó Elsa nhận ra đúng là Lý Đằng không phải khách khí với nàng, đành phải kêu mọi người cùng tới, cùng ngốn đống thức ăn này.
Mấy diễn viên mới vẫn còn áy náy, vì chuyện này mà trong lòng ai nấy đều có hảo cảm với Lý Đằng.
Rất nhanh, xe buýt chở diễn viên tới sân bay đã có mặt.
Sau khi chia tay ở sân bay, tất cả liền trở về chóp đá.
......
Không giống với lần trước, thời gian hai ngày ở trên chóp đá, vẫn luôn rất bình yên.
Cộng với mỗi ngày Lý Đằng có ba gói mỳ tôm và dưa muối để ăn, còn có đủ nước uống, cộng thêm ứng dụng đọc sách, hiện tại chất lượng sống của Lý Đằng trên chóp đá đã tăng cao rất nhiều.
Thưởng thức mì tôm, nằm ở trên đỉnh chóp đá nhàn nhã đọc tiểu thuyết mạng, tạo cho Lý Đằng một loại cảm giác mình đã trở về thới giới hiện thực.
Hai ngày thời gian trôi qua mau.
Đã đến giờ thi đấu cạnh tranh giải người mới xuất sắc nhất khu.
Trực thăng tới rất đúng giờ, chở Lý Đằng quay trở về thành phố điện ảnh.
......
“Thi đấu cạnh tranh giải người mới xuất sắc nhất, chắc là không phải nhận cơm hợp.”
“Nhưng vẫn là phải cố gắng giành giải nhất, ngoại trừ những phần thưởng kia ra, quan trọng nhất là có thể khiến cho một vài nhân vật thần bí chú ý, xây dựng trụ cột cho sự phát triển về sau ở thành phố điện ảnh.”
“Đây là một cơ hội cực kỳ tốt để cậu biểu hiện, tăng thêm mức độ nổi tiếng, nhất định phải nắm cho tốt.”
Trước lúc Lý Đằng dự thi, Viên Cường rất trịnh trọng mà dặn dò Lý Đằng vài câu.
“Ừ, tôi nhất định sẽ cố gắng, không phụ lòng của Viên Đạo.” Đương nhiên bề ngoài Lý Đằng cũng thể hiện quyết tâm.
Giải quán quân cuộc thi này, hắn nhất định sẽ không bỏ qua, cũng chẳng muốn bỏ qua cơ hội kiếm thêm 100 điểm tích lũy.
Còn có thể lấy thêm một ứng dụng thần bí, thật sự là kiếm bộn.
Chớ xem thường những ứng dụng này, trên thực tế đều có chút tính chất gian lận chính quy.
Liền giống như cái ứng dụng bạn gái ảo kia, lần trước trong bộ phim 《 Thợ Săn Đất Tuyết 》 , liền phát huy tác dụng rất quan trọng.
Viên Cường gọi tới một chiếc xe buýt nhỏ, tự mình tiễn Lý Đằng đi tới toà nhà bong bóng thời gian.
Tất cả bộ phim cần tới bong bóng thời gian ở khu QF-153 thuộc thành phố điện ảnh, đều được diễn ra tại toà nhà này.
Thi đấu cạnh tranh người mới xuất sắc nhất khu QF-153 lần này, đương nhiên cũng sẽ không ngoại lệ.
Bước vào phòng chuẩn bị thi đấu, Lý Đằng nhìn thấy bảy tên đối thủ khác.
Toàn bộ đều là diễn viên nam.
Hẳn là cũng có thi đấu cạnh tranh dành cho diễn viên nữ, đó là kịch bản khác, cử hành khác mốc thời gian, cũng chẳng liên quan gì với Lý Đằng.
Thi đấu biễu diễn cạnh tranh có một vị đạo diễn lâm thời.
Nhưng hắn cũng không có lộ ra chút tin tức gì về kịch bản thi đấu lần này.
Chẳng qua là giải thích một vài quy tắc phổ biến.
Ví dụ như dưới tình huống không phải kịch bản yêu cầu, các diễn viên không thể tấn công lẫn nhau.
Sau đó liền tuyên bố bắt đầu thi đấu cạnh tranh.
Dưới sự dẫn dắt của đạo diễn, mấy diễn viên tiến vào một khoang truyền tống, mỗi người tự nằm vào khoang của mình.
Đầu óc Lý Đằng dần dần trở nên mơ hồ.
Nhân viên công tác bắt đầu điều chỉnh đủ loại thông số trên màn hình......
Thời gian đếm ngược dần thay đổi, thẳng đến cuối cùng tất cả con số đều biến trở về 0.
Trong lúc đó, đột ngột phát ra tiếng cảnh báo.
“Kiểm tra phát hiện phần mềm chứa mã độc!”
“Phần mềm mã độc đang thay đổi điểm truyền tống!”
“Lập tức hủy bỏ truyền tống! “
“Lập tức hủy bỏ truyền tống! “
“Hủy bỏ thất bại......”
“Có cưỡng chế ngắt kết nối hay không? Cưỡng chế ngắt kết nối sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng.”
“Cưỡng chế ngắt kết nối thất bại, xin tiến hành cách ly vật lý......”
“......”
“Truyền tống đã kết thúc. “
“Kiểm tra không ra điểm truyền tống. “
“Tám diễn viên đã mất tích, khởi động chương trình tìm kiếm. “
“Vui lòng nộp ngay báo cáo mất tích cho cấp trên chuyên ngành.”
“......”
Đầu óc Lý Đằng trở nên hoảng hốt, nghe thấy mấy thông báo kỳ lạ.
Hắn ra sức giãy dụa muốn cho đầu óc tỉnh táo, muốn ngồi dậy rời khỏi khoang.
Thế nhưng không có chút tác dụng nào.
Cơ thể của hắn nằm ngoài tầm kiểm soát.
Sau khi bắt đầu truyền tống, đầu của hắn giống như bị thứ gì đó đập mạnh.
Sau đó đầu óc của hắn liền rơi vào trạng thái hôn mê.
......
Hôn mê kéo dài rất lâu.
Lý Đằng bị đánh thức bởi tiếng nói mơ hồ.
Hắn không có làm ẩu, hơn nữa cơ thể hoàn toàn không nghe hắn khống chế, cũng không thể nhúc nhích.
Chỉ có cẩn thận nghe đoạn đối thoại kia.
“Nhóm hàng này không tệ, tất cả đều là tinh phẩm do thành phố điện ảnh tuyển chọn.”
“Nói nhảm! Dùng giá tiền cực cao mới mua được, nếu như có thể cho chúng ta sử dụng, có thể tăng cường thực lực của chúng ta lên mảng lớn.”
“Thời gian gần đủ rồi? Nên khởi động chương trình xoá trí nhớ?”
“Gần đủ rồi, đợi lát nữa hẳn là có người sẽ tỉnh lại.”
“Tôi khởi động chương trình loại bỏ.”
“Tốt.”
Cơ thể Lý Đằng vẫn đang không thể nhúc nhích, nghe đoạn nói chuyện kia, vội vàng thở chậm lại, để tránh bị đối phương phát hiện ra hắn.
Tình huống quá nguy hiểm...!
Dựa vào tin tức hai người kia nói chuyện, hình như là bọn hắn chờ đợi lúc cử hành thi đấu cạnh tranh người mới, dùng mã độc xâm chiếm khoang truyền tống?
Thay đổi địa điểm dịch chuyển của bọn họ.
Hiện tại xem ra, mấy người Lý Đằng bị bán sang tay, bán cho những nhân viên không rõ lai lịch này.
Những nhân viên mờ ám này muốn khống chế bọn họ, chuẩn bị xoá sạch trí nhớ bọn họ!
Mẹ nó đây cũng quá kinh khủng?
Thành phố điện ảnh làm cái chó gì? Thế mà sai sót lớn như vậy! Đám bộ phận kỹ thuật ngu ngốc nên bị đuổi cổ!
Đám người này mua bọn họ như hàng hoá là ai chứ?
Cảm giác không phải thứ người tốt, lại dám xoá sạch trí nhớ bọn họ!
Đây là chuyện khiến Lý Đằng không thể nhẫn nhịn.
Sau một khắc, đột nhiên nghe thấy tiếng máy móc hoạt động, sau đó Lý Đằng cảm giác như đầu của mình bị điện giật, vô cùng đau nhức kịch liệt.
Sâu trong linh hồn cũng truyền tới đau đớn như tê liệt, căn bản là người bình thường khó có thể chịu đựng.
Chung quanh đều phát ra tiếng hét thảm, hẳn là bảy diễn viên khác.
Lý Đằng cảm giác gần như muốn ngất xỉu.
Hắn cố gắng giữ đầu óc tỉnh táo, hắn biết rõ, một khi hắn hôn mê, có thể sẽ mất đi toàn bộ trí nhớ, cùng lúc đó, hắn cũng giả bộ kêu thảm vài tiếng, để tránh cho cử động lạ của mình thu hút sự nghi ngờ.
Một lát sau, tiếng kêu của những người khác đều ngừng lại, rất hiển nhiên là loại đau đớn từ sâu trong linh hồn vượt quá sức chịu đựng, bọn họ lần lượt hôn mê rồi.
Lý Đằng cũng không tiếp tục kêu nữa.
Nhưng mà hắn chưa có hôn mê, hắn cắn răng kiên trì, chống cự lại, cố gắng làm cho đầu óc tỉnh táo.