Chiến Lật Cao Không

Chương 269: Máy in

Chương Trước Chương Tiếp

Đứng ở bên ngoài trận pháp, mùi thối bốc lên khiến cho người ta khó thở.

Xông vào cũng không nổi, cũng chẳng biết dùng cách nào đi vào.

Viện trường Hồ thì mỉm cười khinh khỉnh, tiếng cười quái dị.

Cho nên, đứng được vài phút, Lý Đằng liền dẫn mọi người trở ra ngoài.

Trần Tư Văn bị vứt tại chỗ, đối với Lý Đằng mà nói, hắn đã chẳng còn giá trị để lợi dụng.

Lý Đằng suy nghĩ rất thoáng, bị một NPC BOSS trào phúng, cũng không có gì phải tức giận.

Đi ra ngoài nghĩ cách hành nó ra bã là được rồi.

Bằng không thì chẳng lẽ đứng đó chửi lộn với nó...?

Như vậy chỉ có thể chứng tỏ mình rất ngu.

Tình huống đã rõ mười mươi, ở lại bệnh viện tâm thần này cũng đã không còn ý nghĩa.

Mấy cô gái đi theo Lý Đằng cùng trở về biệt thự thủy tinh.

Sau khi trở về, chuyện đầu tiên mà các nàng muốn làm đó là đi phòng vệ sinh, rửa sạch mùi máu tươi kia.

Nghĩ tới một màn dưới tầng hầm, thật khiến cho người ta nhịn không được mà muốn ói.

Tắm táp xong suôi, vẫn là tụ họp ở trong căn phòng lớn cùng ngủ.

Elsa bố trí người trực đêm.

Hiện tại Lý Đằng đã nói cho các nàng biết, nữ lệ quỷ đang bảo vệ bọn họ, sẽ không hại bọn họ, cho nên cũng không còn sợ sệt giống ngày hôm qua.

Lý Đằng rất mệt, hắn không cần trực đêm, đánh một giấc thẳng tới hừng đông.

Vừa tỉnh dậy, Lý Đằng còn đánh thức Lưu Thi Na, chuẩn bị tiếp tục luyện vẽ.

Cũng là vẽ dao phay.

Ít nhất trước tiên phải vẽ vật giống thật rồi mới nói.

Chưa từng nghĩ, ngày hôm qua luyện tập quá nhiều, hơn nữa cách cầm bút của hắn không chuyên nghiệp, khiến cho khớp tay đau nhứt, cho dù cố gắng vẽ cũng chẳng được tích sự gì, căn bản khó mà tiếp tục.

Lần này đúng là hết cách!

Kịch bản chồng chéo nhiều điều bí ẩn, đã bị hắn nhìn thấu, cũng tìm được cách phá giải. Nhưng cuối cùng, bởi vì không có kỹ năng chuyên nghiệp mà dẫn tới thất bại.

Chuyện này khiến người ta khó mà chấp nhận.

Lý Đằng gục ở trên bàn, đấm mạnh một phát.

Rốt cuộc là phải làm sao?

Đám diễn viên nữ nhìn thấy bộ dạng chán nản của Lý Đằng, nguyên một đám đều rất lo lắng.

Không dám tưởng tượng, hai ngày sau, nếu như Lý Đằng vẫn không tìm ra cách giải quyết, môt khi các nàng bị viện trường Hồ bắt lấy, không biết sẽ nhận phải kết quả thảm khốc gì.

Quan trọng hơn, chuyện này khiến cho bọn họ thua trong kịch bản.

Sau khi quay về, sẽ gặp phải kết cục bị đóng sáp.

Đối với người mới mà nói, đây cũng quá bất công? Lần đầu tiên bước vào thành phố điện ảnh, phải đối mặt với kịch bản khó như vậy.

Theo Elsa suy đoán, nếu như tám người không còn ai sống sót, thì kịch bản lần này cũng khó ngang ngửa với chế độ địa ngục.

Sau một phen chán nản , Lý Đằng vẫn không tìm thấy cách nào khác để phá giải.

Hắn lại cầm bút lên, khớp tay vẫn rất đau buốt, ảnh hưởng nặng nề tới tâm tình vẽ tranh.

Trong cơn tức giận, hắn quyết định đổi qua tay trái để vẽ.

Lý Đằng không thuận tay trái, mức độ linh hoạt của tay trái thua xa tay thuận, vẽ ra mấy thứ càng thêm khó coi.

Ngay lúc hắn thở dài một hơi, chuẩn bị bỏ cuộc, lại xảy ra một chuyện kỳ quái.

Tay trái của hắn đang cầm bút tự mất kiểm soát, chấm xuống vô số điểm đen trên giấy.

Cũng không phải hoàn toàn mất kiểm soát, nếu như hắn miễn cưỡng khống chế, tay trái cũng không phát run, nhưng Lý Đằng không có chiếm quyền kiểm soát, hắn muốn nhìn thử xem là tay trái của mình muốn làm gì.

Lúc này tay trái của hắn liền giống như máy đánh chữ in xuống, chấm xuống từng chấm một.

Rất nhanh Lý Đằng đã phát hiện, tay trái dùng bút chấm mấy điểm đen trên giấy, cũng không phải là ngẫu nhiên chấm loạn, mà là tạo thành một bức ảnh, ảnh vẽ tương tự với loại trên báo chí!

Cuối cùng một thanh dao phay sống động xuất hiện trên mặt giấy.

Gần như không khác gì với mấy tác phẩm trước đó, không khác nhau mấy.

Ánh mắt Lý Đằng vô thức nhìn về phía đồng hồ.

Quả nhiên, ứng dụng tử thần đang trong quá trình vận hành.

Lý Đằng không khỏi mừng lớn, còn tưởng rằng cái ứng dụng này đã bị phế! Không nghĩ tới lúc này đột nhiên phát huy tác dụng bá con bà đạo.

Hơn nữa, loại này không thay đổi số liệu mã hoá tầng chót trong thế giới kịch bản, chắc có lẽ là không bị thành phố điện ảnh phán định là gian lận?

Kệ bà nó, trước tiên xem thử thanh dao phay này có biến thành hiện thực hay không.

Lý Đằng gọi tất cả diễn viên nữ tới gần, bắt các nàng cùng nhau quan sát bức hoạ dao phay kia.

“Đây là do anh vẽ ra sao?” Lưu Thi Na rất kinh ngạc.

“Trước đừng quan tâm chuyện này, chú ý quan sát kỹ thanh dao phay này, nhìn xem là ai trong các cô có thể biến nó thành thực thể.”

Nghe lời của Lý Đằng, mấy cô gái đều cố gắng tập trung lực chú ý vào trên bức vẽ dao phay, sau khi nhìn được chốc lát, các nàng lại nhìn xung quanh một vòng.

“Tôi đã tìm được!” Dương Nghệ Thù hô to một tiếng, sau đó vọt tới gần ghế salon, nhặt dưới đất thứ gì đó rồi cầm lên một thanh dao phay, rất hưng phấn mà chạy trở về bên cạnh Lý Đằng.

“Thành công rồi?” Mấy cô gái đều cảm thấy rất kinh ngạc.

“Tôi đã thành công!” Lý Đằng cầm lấy dao phay từ tay Dương Nghệ Thù.

“Anh làm sao mà được?” Lưu Thi Na vội hỏi thăm Lý Đằng.

“Tôi thử thả lỏng tâm trí, chợt bị hoạ sĩ nhập vào người, sau đó vẽ ra. Các cô cũng có thể thử xem, buông lỏng tâm trí, nói không chừng sẽ bị oan hồn trên người các cô nhập vào.” Lý Đằng viện lý do trả lời Lưu Thi Na.

Mặc dù động tác nhỏ này của ứng dụng tử thần không bị thành phố điện ảnh phát hiện ra, nhưng cảm giác vẫn còn tính chất gian lận, đương nhiên không thể nói cho người khác biết.

“Tôi chả thèm bị oan hồn nhập thể!”

“Tôi cũng không muốn. “

Mọi người nhao nhao từ chối đề nghị của Lý Đằng, cũng không còn nghi ngờ lý do của Lý Đằng.

Kế tiếp, Lý Đằng chuẩn bị trực tiếp phóng đại chiêu kết thúc kịch bản lần này.

Trong biệt thự có không ít giấy bút, đủ cho hắn sử dụng.

Tối hôm qua Lý Đằng đã xuống tầng hầm, vì vậy hắn bắt đầu tưởng tượng khung cảnh tầm hầm ở trong đầu.

Lúc cảnh tượng kia dần trở nên rõ ràng, ứng dụng tử thần bắt đầu hoạt động, chuyển đổi cơ thể Lý Đằng thành máy đánh chữ, lợi dụng tay trái của hắn bắt đầu từng bước in ra cảnh tượng trong đầu.

Trong bức tranh, quái vật hình tròn trong tầng hầm cực kỳ ghê tởm đang hé miệng kêu khóc.

Phía dưới bọn chúng, cùng với một vòng chung quanh, được Lý Đằng vẽ ra mấy chục khối thuốc nổ C4.

Tại sao lại dùng C4......Bởi vì Lý Đằng từng chơi game, xem qua phim cinê có nguyên mẫu C4, mấy loại bom khác hắn chưa từng xem qua...!

Để bảo đảm không chút sơ hở, Lý Đằng còn vẽ thêm mấy thùng xăng đặt bốn phía quái vật.

Uy lực lớn như vậy, nếu mà kích nổ một cái, đủ khiến nguyên tòa bệnh viện tâm thần bay lên trời.

Sau khi vẽ xong, Lý Đằng lại vẽ thêm bộ điều khiển kích nổ bom trên một bức vẽ khác.

Sau đó, hắn lại nhờ đám diễn viên nữ, đặc biệt là Dương Nghệ Thù tập trung tinh thần nhìn kỹ hai bức tranh này.

Để bảo đảm có thể thành công, hắn bắt mấy cô gái nhìn suốt 10 phút mới chịu dừng lại.

Rất nhanh trang bị kích nổ bom đã xuất hiện ở trong phòng, bị đám diễn viên nữ tìm thấy giao cho Lý Đằng.

Cũng không biết thuốc nổ C4 cùng mấy thùng xăng có xuất hiện đúng chỗ trong tầng hầm hay không.

Mặc kệ, thử xem rồi nói.

Lý Đằng nhấn nút thiết bị kích nổ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)