Chiến Lật Cao Không

Chương 267: Vĩnh viễn không từ bỏ

Chương Trước Chương Tiếp

Lý luận của Lý Đằng có chút khó hiểu.

Mấy cô gái lắng nghe hơn nửa ngày mới miễn cưỡng hiểu được.

Sau khi mấy người khác hiểu ra, liền có cảm giác giật mình đối với tài năng của Lý Đằng.

Não của hắn quá lớn? Năng lực tưởng tượng cũng quá mạnh đi?

Thu thập manh mối, ở trong mắt những người khác chỉ có thể suy đoán vài chuyện.

Thế nhưng rơi vào tay hắn, lại trở thành một loại suy đoán khác hoàn toàn.

Tựa như mọi người đang ở trong mê cung, tất cả mọi người đang cố gắng nhớ đường, tìm kiếm lối ra.

Nhưng hắn đã nhảy lên nóc mê cung, quan sát mê cung một cách rõ ràng, liếc mắt là thấy toàn bộ mê cung.

Loại độ cao này, đúng là người bình thường không thể nào so sánh được.

Kính nể thì kính nể, lúc này phần đông số người vẫn còn ôm lòng hoài nghi trước suy đoán của Lý Đằng.

Nếu như anh nói hoạ sĩ vẽ ra cái gì thì cái đó thành sự thật, vậy thì ít nhất anh cũng phải vẽ ra vật thật chứ...!

Hiện tại Lý Đằng cũng rất chán nản.

Hắn gần như chắc chắn suy đoán của mình là chính xác.

Nhưng hắn không có năng lực chứng minh.

Rất xấu hổ, rất bi thương.

Từ thế kỷ thứ 3 trước công nguyên, một nhà toán học người Hi Lạp, tên là Eratosthenes đã cho rằng trái đất hình cầu, sau đó vào ngày 6 tháng 9 năm 1522, thuyền trưởng người Bồ Đào Nha tên là Magellan du hành suốt 3 năm vất vả, rốt vị thuyền trưởng này du hành 1 vòng quanh trái đất mới trở lại điểm xuất phát là Tây Ban Nha, cũng là lần đầu tiên chứng minh trái đất hình cầu.

Trước sau dùng thời gian gần 2000 năm.

Hiện tại Lý Đằng đâu có nhiều thời gian như vậy.

Hắn đưa ra cách xử lý vấn đề, hơn nữa hắn còn phải dùng thời gian ngắn nhất để chứng minh cách này là đúng.

Nếu không bọn hắn sẽ bị viện trường Hồ giết chết không còn manh giáp, thua trong kịch bản lần này.

Lại nói tiếp, lần này biên kịch đúng là hố người không cần mạng...!

Thế mà lại đưa ra một kịch bản siêu khó cho một đám diễn viên mới.

Mặt khác, còn có người đáng ghét hơn tạo thành cục diện hiện tại.

Đó chính là vị đạo diễn Hạ Chỉ Huy.

Lúc bà ta chọn người, căn bản là chưa đọc kỹ kịch bản, bỏ qua công đoạn chọn lựa diễn viên, chỉ chọn người bằng ngoại hình, lại để cho Lý Đằng không biết vẽ chút gì đi đóng vai gã hoạ sĩ.

Hơn nữa là một gã hoạ sĩ có tính cách cực kỳ cố chấp, có yêu cầu cực cao đối với hội hoạ.

Vai này phải mời một vị hoạ sĩ có tính chuyên nghiệp cực mạnh thì mới diễn nổi...!

Cho dù trước khi Lý Đằng tiến vào kịch bản, thành phố điện ảnh mở ra cơ chế quy đổi kỹ năng, giúp cho Lý Đằng dùng điểm tích lũy quy đổi kỹ năng hội hoạ dùng trong kịch bản lần này.

Đương nhiên, số dư trong tài khoản Lý Đằng cũng chẳng có để mà quy đổi.

......

Lưu Thi Na sau nhiều lần luyện tập, rất nhanh đã cầm tay Lý Đằng vẽ ra rất đẹp.

Không bao lâu, một thanh dao phay đã xuất hiện trên giấy.

Lý Đằng vội vàng kêu mọi người tới quan sát thật kỹ dao phay, sau đó rất chờ mong nhìn quanh bốn phía, muốn nhìn thử xem thanh dao phay này có trở thành hiện thực hay không.

Vẫn không thấy gì.

Hẳn là, nhất định phải vẽ ra cùng loại với ảnh chụp báo chí, mới có thể hiện thực hoá?

Vấn đề là, loại phong cách thế này, Lưu Thi Na cũng vẽ không ra...!

Chớ nói chi là phải cầm tay Lý Đằng vẽ ra.

“Học trò Lưu, cô có thể vẽ theo phong cách này hay không? Trước tiên không cần nắm tay tôi vẽ.” Lý Đằng đẩy ảnh chụp tới trước mặt Lưu Thi Na.

“Tiền bối, cho dù tôi có năng lực vẽ ra bức ảnh loại báo giấy này, thì cũng phải tốn rất nhiều thời gian, anh xem những chấm mực này......Trên thực tế tôi cảm giác cũng không phải vẽ là ra, mà là chấm từng chấm một ! Cách vẽ thế này......đúng là tra tấn người vẽ mà...! “ Lưu Thi Na lắc đầu nói.

......

Thời gian tiếp theo, Lý Đằng vẫn luôn luyện vẽ.

“Tiền bối, vô dụng thôi, học vẽ không phải là vài ngày thì có thể luyện thành.” Lưu Thi Na khuyên Lý Đằng vài câu. Nàng dựa theo những gì Lý Đằng vẽ ra, cảm giác Lý Đằng chẳng hề có năng khiếu hội hoạ.

Có một số chuyện không phải chỉ dựa vào cố gắng là được, còn phải xem thiên phú thế nào.

Mà càng có một vài chuyện không chỉ nhờ tới cố gắng cùng thiên phú, còn phải dựa vào huấn luyện vô số năm tháng.

Lý Đằng muốn trong thời gian ngắn vẽ ra bức tranh ngang với ảnh chụp, sau đó còn phải tăng lên cấp độ ảnh chụp báo chí, độ khó chẳng khác nào huấn luyện một người bình thường trực tiếp đi tham gia thế vận hội Olympic, còn phải bắt được giải quán quân thể dục tự do.

“Tiền bối, phá giải kịch bản lần này, thật sự liên quan tới kỹ thuật vẽ tranh sao? Lỡ như không phải thì sao?” Mấy cô gái khác đều không nhịn được mà mở miệng.

Mặc dù suy đoán của Lý Đằng rất mới lạ, nhìn sơ thì dường như có khả năng này.

Nhưng lỡ như không phải thì sao? Cho dù hắn đột nhiên có thần trợ giúp, kỹ năng vẽ tranh tăng nhanh, nhưng nếu dùng cách này không giết được viện trường Hồ thì sao? Chẳng phải tất cả cố gắng đều uổng phí?

“Nếu như các cô có thể nghĩ ra cách nào đánh bại tên viện trưởng rác rưởi kia, kết thúc kịch bản lần này, tôi sẽ không tập vẽ nữa, bằng không thì vẫn phải tận dụng từng phút từng giây.” Lý Đằng đáp trả mọi người, sau đó tiếp tục luyện vẽ, thỉnh thoảng sẽ hỏi Lưu Thi Na vài câu.

Hai giờ sau, Lưu Thi Na bước vào nhà vệ sinh, đám người Elsa vội vàng hỏi tiến độ vẽ tranh của Lý Đằng.

“Nói ra thì đúng là đả kích người khác, thế nhưng, anh ta không có thiên phú. Đừng nói là luyện mấy ngày, cho dù luyện một năm, tôi nghi ngờ anh ấy cũng chẳng có tiến bộ gì lớn.” Lưu Thi Na cũng bó tay rồi.

......

Đêm khuya.

Hơn 11 giờ.

Cổ tay của Lý Đằng vẽ riết nên sưng to.

Tất cả giấy trong bệnh viện tâm thần đều bị mang tới đây.

Tất cả mọi người đều ngáp dài, nhưng Lý Đằng vẫn kiên trì tập vẽ, cũng không có ý định trở về ngủ.

Nhìn thấy tác phẩm xiêu vẹo của hắn vẽ ra, đám diễn viên nữ đều là dở khóc dở cười.

Thứ duy nhất đáng giá kính nể, chính là lòng kiên trì cùng cố chấp của hắn, tinh thần vĩnh viễn không bỏ cuộc.

Thế nhưng, vĩnh viễn không từ bỏ còn có lời giải thích khác.

Đó chính là không đến tường nam không quay đầu.

“Chúng ta xuống tầng hầm xem một chút.”

Trôi qua thêm nửa giờ, Lý Đằng nhìn thời gian sắp gần tới 0 giờ, rốt cục đặt bút xuống, nói với mọi người.

Dựa theo nội dung giấy viết tay và bản đồ, trong khoảng thời gian từ 0 đến 1 giờ sáng, có thể tiến vào bằng cửa bí mật, có thể dò xét bí mật trong tầng hầm của viện trường Hồ, tại sao lại là lúc này......Có thể vào lúc này viện trường Hồ sẽ mở pháp trận ra?

Dù sao cứ đi thì biết.

Nghe Lý Đằng nói bây giờ muốn đi xuống tầng hầm, đám diễn viên nữ đều lộ ra sắc mặt sợ hãi.

Căn cứ vào lời nói của Lý Đằng, trong tầng hầm nhốt một con Thi Khôi rất lớn, được luyện chế bằng một đám bệnh nhân bị chặt đứt chân tay, có thể hình dung có quái vật này khủng bố cỡ nào...?

(thi khôi: con rối xác chết)

Không thấy tận mắt, chính là nghĩ sao cũng cảm thấy khủng bố, đáng tởm.

“Vậy thì......Nếu không chính các cô quay về biệt thự thủy tinh, một mình tôi xuống thăm dò là được, có lẽ sẽ tìm ra cách giải quyết tốt hơn.” Nhìn thấy phản ứng của mấy cô gái, Lý Đằng bèn nói với các nàng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)