Chiến Lật Cao Không

Chương 266: Học cấp tốc

Chương Trước Chương Tiếp

“Tiền bối! Đây không phải là báo chí! Đây là một tác phẩm được vẽ ra! Những chữ viết giống như được in ấn ở trên này, kỳ thật tất cả đều dùng bút vẽ lên! Lại có người đi làm giả giấy báo! Còn vẽ giống y như thật!” Lưu Thi Na vừa xem xét xong, bắt đầu kích động ré lên.

Những người khác vừa nghe Lưu Thi Na nói ra, cũng nhịn không được mà tụ tập, cùng quan sát tờ báo trên tay Lưu Thi Na.

Đây rõ ràng là tờ báo...! Tại sao lại nói là do người vẽ ra ?

Có ai sẽ nhàm chán đến mức vẽ ra tờ báo...?

Chuyện này phải cần tính cách kiên trì tới đâu mới có thể làm ra được...!

Lúc này Lý Đằng đang nghiên cứu cẩn thận bức ảnh chụp của nữ lệ quỷ.

Vì muốn làm giả ảnh chụp giống với loại trên báo giấy, thậm chí hoạ sĩ còn cố gắng làm giả các vết nhơ mực đen trên tờ báo.

Sau khi phóng to những điểm đen này, liền trở thành một loại chấm đen li ti nào đó.

Lý Đằng lại nhớ lại tình cảnh tối hôm qua, nữ lệ quỷ ghé mặt vào sát vách tường thuỷ tinh.

Lúc đó hắn cố tình quan sát thật kỹ gương mặt cùng với tay của nữ lệ quỷ.

Cô ta không có mặt mũi, cả khuôn mặt liền giống như một đoàn sương mù xám, còn có xen lẫn vào một vài chấm đen nhỏ li ti, khiến cho người ta sau khi nhìn thấy được, tự nhiên trong lòng sẽ sinh ra cảm giác sợ hãi khó hiểu.

Tay của nàng có màu xám trắng, phía trên cũng có rất nhiều điểm đen quỷ dị.

Vào thời khắc ấy, Lý Đằng cũng đã liên tưởng đến ảnh chụp trên tờ báo, cái chấm đen giống như mực in.

Nhưng vẫn chưa chắc chắn.

Hiện tại hắn đã có thể xác định, những điểm đen kia, chính là do hoạ sĩ bắt chước kiểu mẫu của báo giấy.

“Dương Nghệ Thù, tôi hỏi cô vài chuyện, cô đừng lo lắng, hiện tại không có ai nghi ngờ cô nữa, chuyện tôi muốn hỏi cũng không liên quan tới cô, cô chỉ cần trả lời đúng sự thật là được. “ Lý Đằng gọi Dương Nghệ Thù tới gần.

Dương Nghệ Thù nhẹ gật đầu, lúc ấy nàng bị những người khác xa lánh, chỉ có Lý Đằng chủ động tới an ủi nàng, điều này khiến cho nàng có chút tin tưởng Lý Đằng.

“Lúc ấy ở trong rừng cây, có phải cô là người đầu tiên phát hiện nữ quỷ kia?” Lý Đằng chỉ vào nữ lệ quỷ trong bức ảnh.

Dương Nghệ Thù khẽ gật đầu.

“Thời điểm chúng ta ở trong đại sảnh phòng khách, có phải cũng chính cô là người đầu tiên phát hiện nữ quỷ ở ngoài tường thuỷ tinh?” Lý Đằng lại hỏi câu khác.

Dương Nghệ Thù tiếp tục gật đầu.

“Lúc ở trên du thuyền, các cô tìm được ảnh chụp và báo chí, khi đó tôi đưa cho các cô nhìn thử, có phải là ấn tượng của cô về nữ quỷ rất sâu sắc hay không?” Lý Đằng lại hỏi câu khác.

“Lúc ấy tôi có chút tò mò với cô gái trong ảnh, nhìn chằm chằm vào nàng hơn nửa ngày, trong mỗi tấm ảnh có nàng, tôi đều quan sát rất lâu.” Dương Nghệ Thù nhớ lại bèn trả lời Lý Đằng.

“Vậy là đúng rồi “ Lý Đằng đã có thể xác nhận phán đoán của mình.

Hoạ sĩ là người vẽ ra những “ảnh chụp” và “báo chí” này.

Sau khi những oan hồn nhìn thấy “ảnh chụp” và “báo chí” này, sẽ hiện thực hóa những thứ bên trong, người nào quan sát càng lâu, sẽ có tỷ lệ hiện thực hoá càng lớn.

Đây cũng là nguyên nhân chính khiến cho Dương Nghệ Thù là người đầu tiên phát hiện nữ lệ quỷ.

Kế tiếp, cũng lượt tay hoạ sĩ kết thúc mọi chuyện.

Không ai có thể nhìn thấy mấy diễn viên nữ, Lý Đằng sai các nàng đi lục soát một vòng, tìm về giấy bút.

Hắn chuẩn bị vẽ một cây đao, sau đó nhờ mấy cô gái quan sát, sau đó có thể hiện thực hoá thứ trong tranh.

Tiếp đến dùng Trần Tư Văn đang bị trói trên đất làm thí nghiệm, xem những gì hắn đoán có đúng hay không.

Rất nhanh Lý Đằng đã vẽ xong một cây dao phay, sau đó gọi tất cả mọi người vào trong, cho các nàng nhìn kỹ.

Tại sao lại vẽ dao phay......Dao phay vẽ rất dễ, cũng chỉ cần vẽ một cái hình vuông thêm cái chuôi là xong.

Lý Đằng rất kích động chờ đợi kết quả......

Kết quả......

Không xuất hiện cái gì.

Lý Đằng đổ mồ hôi lạnh.

Chẳng lẽ, những gì hắn đoán trước đó đều là sai ?

Không thể nào...! Rõ ràng những đồ vật do tay hoạ sĩ vẽ ra đều trở thành sự thực.

Bất quá, Lý Đằng cảm thấy khả năng lớn nhất.

“Tiền bối, dao phay phải vẽ như thế này.” Lưu Thi Na đứng trước mặt Lý Đằng vẽ hình dao phay.

Không bao lâu sau, trên tờ giấy trước mặt Lý Đằng có thêm một thanh dao phay cực kỳ sống động.

Lý Đằng sai mấy cô gái cùng nhìn bức tranh dao phay do Lưu Thi Na vẽ ra.

Vẫn vô dụng, xem ra phải tự mình hắn vẽ thì mới được.

Vấn đề là, Lưu Thi Na cố gắng chỉ dạy Lý Đằng, Lý Đằng vẫn không vẽ ra được, vẽ ra cũng không giống, cũng không tài nào vẽ được sống động giống như Lưu Thi Na.

Phải biết rằng nàng bỏ ra công sức vài chục năm...!

Hiện tại Lý Đằng cũng không biết vấn đề nằm ở đâu.

Rốt cuộc là suy đoán của hắn có vấn đề, hay là do hắn vẽ không giống thật.

Đương nhiên, hắn cảm thấy khả năng tới 90 % là do mình vẽ không giống thật.

Vấn đề là, làm thế nào mới có thể vẽ giống thật trong thời gian cực kỳ ngắn ngủi?

Mấu chốt nhất chính là, đến lúc hắn muốn giết chết viện trường Hồ, khả năng rất cao là phải vẽ viện trường Hồ xuất hiện trong bức tranh thì mới được.

Trong các ngành nghề thì hoạ sĩ đúng là khó nhất, đây là nghề cần có năng khiếu?

Hiện tại hắn còn không thể vẽ ra dao phay.

“Học vẽ có đường tắt nào không?” Lý Đằng hỏi thẳng Lưu Thi Na.

“Không có, phải quan sát nhiều, vẽ nhiều......” Lưu Thi Na nói cho Lý Đằng một đáp án đầy bi thương.

“Mẹ nó!” Lý Đằng dùng sức vỗ trán của mình.

Hắn đã nghĩ ra biện pháp giải quyết vấn đề, nhưng lại không có năng lực áp dụng biện pháp kia.

Bỏ qua biện pháp này, sau đó trơ mắt chịu thua?

Ngoại trừ cách này ra, còn có cách nào khác giết chết viện trường Hồ?

Lý Đằng cảm thấy không còn cách nào khác

Trừ bút vẽ trong tay hắn.

Hiện tại ngoại trừ hắn khổ luyện vẽ tranh, tựa hồ đã không còn lựa chọn nào khác.

Mấy cô gái đều cảm thấy kỳ lạ, nguyên bản Lý tiền bối không ngừng nghỉ hỏi thăm khắp nơi, thậm chí tra hỏi bằng bạo lực, thu thập manh mối bốn phía, đột nhiên không làm gì, bắt đầu chuẩn bị vẽ tranh!

Hơn nữa bộ dạng càng vẽ càng tức tối.

“Thật không có cách nào học vẽ nhanh hơn?” Lý Đằng nhìn thứ mình vẽ ra không giống gì cả, bắt đầu hoài nghi cuộc sống.

“Thật sự......Không có. “ Lưu Thi Na cũng bó tay.

“Nếu không cô nắm tay tôi vẽ thử xem.” Lý Đằng nghĩ ra một cách khác.

“Tại sao tiền bối lại nhất định muốn vẽ tranh?” Lưu Thi Na nhịn không được bèn hỏi thẳng Lý Đằng.

“Cô nắm tay của tôi vẽ đi, tôi sẽ giải thích cho các cô.” Lý Đằng thúc dục Lưu Thi Na.

Lưu Thi Na đành phải đi tới, cầm lấy tay Lý Đằng, thử vẽ trên giấy.

Trước kia nàng còn chưa làm thử qua, động tác có chút vụng về.

Nhưng ngay cả như vậy, nàng nắm tay Lý Đằng vẽ ra dao phay, cũng xịn hơn nhiều so với Lý Đằng.

Lý Đằng cũng mượn cơ hội này, giải thích cho mọi người nguyên nhân tại sao hắn muốn vẽ tranh.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)