Chiến Lật Cao Không

Chương 265: Phương pháp

Chương Trước Chương Tiếp

Thế nhưng, độ khó của phương pháp kia đối với hắn quá lớn, không có khả năng hoàn thành trong vài ngày ngắn ngủi.

Thậm chí thời gian nửa tháng, hoặc là một tháng cũng không đủ.

Trừ phi tìm được phương pháp tốt hơn.

Ngoại trừ những tờ báo bị cắt thành từng ô và ảnh chụp ra, thì bên trong bình thuỷ tinh còn có vài vật.

Trong đó có một tấm bản đồ, đánh dấu cửa vào tầng hầm bí mật dưới trung tâm hồi phục.

Còn có một tờ giấy ghi chú phải lẻn vào trong khoảng thời gian từ 0 đến 1 giờ sáng, thì mới có thể dò xét ra chân tướng.

Cộng với tình báo lúc trước, Lý Đằng đã đoán được, thứ trong tầng hầm chính là thi khôi do viện trường Hồ tế luyện.

Viện trường Hồ lợi dụng thi khôi này để chữa trị thần hồn bị tổn thương, nhờ đó mà thoát khỏi sự khống chế của nữ lệ quỷ.

Nội dung miêu tả trên tờ giấy, cùng với những tờ báo bị cắt thành từng ô, so với nhau thì tin tức rất trùng khớp, chẳng qua là đổi thành ghi chú cùng tranh vẽ tay, bên trong có ghi vài đáp án, rất có thể mấy tờ giấy này là do 2 gã cảnh sát kia lưu lại, không biết tại sao lại rơi vào tay ông chủ.

Hai gã cảnh sát này thấy được bí mật trong tầng hầm, nhưng rất nhanh bọn họ đã gặp phải tai nạn, tinh thần xảy ra vấn đề, không thể lộ bí mật ra ngoài, chỉ để lại mấy tờ giấy này, giúp cho Lý Đằng có cơ hội lẻn vào tầng hầm dưới trung tâm hồi phục.

Thế nhưng, trước khi tiến vào tầng hầm, Lý Đằng nhất định phải nhanh chóng tìm ra phương pháp giết chết viện trường Hồ thì mới được.

Chuyện đầu tiên hắn muốn làm, là kiểm tra xem ý nghĩ lúc trước của mình có đúng không.

Sau đó lại nghĩ cách giảm bớt thời gian để phương pháp này có thể thành công.

Theo Lý Đằng suy đoán, phương pháp giết chết viện trường Hồ, có lẽ liên quan tới thân phận vị hoạ sĩ này.

Tất cả đều bắt đầu từ khi bọn họ vừa tiến vào thế giới kịch bản này.

Dưới sự bố trí của Lý Đằng, mấy cô gái khác đều tìm được rất nhiều báo chí trên du thuyền.

Có ảnh chụp trắng đen hải đảo, ảnh chụp cảnh bầu trời trên biển tối đen, sóng biển cuồn cuộn, ảnh chụp bệnh viện tâm thần, ảnh chụp quái vật khủng bố chui ra từ bãi cát.

Cùng với ảnh chụp chiếc du thuyền bị lật úp trên mặt biển.

Trước khi Lý Đằng tìm thấy những ảnh chụp này, thời tiết xung quanh vẫn luôn gió êm biển lặng.

Thế nhưng, hắn vừa tìm được ảnh chụp, sau đó cho mọi người xem qua, mặt biển gió êm sóng lặng đột nhiên nổi gió bão, bầu trời tối đen.

Mặt khác, trước khi Lý Đằng nhận được ảnh chụp, bốn phía đều là mặt biển, thế nhưng từ khi hắn cho mọi người xem ảnh chụp, đột nhiên xuất hiện một hòn đảo.

Kể cả tình cảnh du thuyền lật úp trên mặt biển, còn có quái vật kinh khủng chui ra khỏi bãi cát.

Tựa hồ nguyên nhân xuất hiện rất giống nhau.

Hẳn là, những chuyện này có liên quan tới ảnh chụp trên tờ báo?

Trong này nhân tố mấu chốt nhất, có thể suy đoán chính là những “ảnh chụp” này.

Thế nhưng, mấy thứ này có đúng là “ảnh chụp” hay không?

Tư duy theo quán tính là tối kỵ của người thông minh, cũng hạn chế sự sáng tạo của con người, khiến cho họ không thể thoát khỏi lề lối định sẵn, đứng trên không gian cao hơn để quan sát ván cờ.

Hiện tại Lý Đằng nhất định phải thoát ra khỏi kết cấu bình thường, mới có thể nhìn thấu toàn bộ đáp án.

Nếu như, nếu như chúng không phải ảnh chụp thì sao?

Nếu như, nếu như những tờ báo này không phải là báo chí, ảnh chụp bên trong tờ báo không phải ảnh chụp, tất cả đều do tay hoạ sĩ này vẽ ra thì sao?

Vẽ ra từng tờ giấy báo, cảm giác là một chuyện rất khó tin, nhưng cũng không thể phủ định nguyên nhân này có thể xảy ra.

Đối với một vài hoạ sĩ hoang tưởng mà nói, vẽ ra thứ gì đó cũng không phải chuyện lạ.

Mà tác phẩm của hoạ sĩ này, sau khi cho đám oan hồn nhìn qua, sẽ trở thành hiện thực.

Tựa hồ toàn bộ câu đố đều có thể giải quyết dễ dàng.

Trên mặt biển gió êm sóng lặng, nhưng đám oan hồn thấy được sóng gió cực lớn, kết quả sóng gió liền tới.

Trên mặt biển vốn không có hải đảo, nhưng đám oan hồn bọn họ thấy được hải đảo, vì vậy liền xuất hiện hải đảo.

Trên bờ cát vốn không có quái vật, nhưng đám oan hồn bọn họ nhìn thấy quái vật, vì vậy liền xuất hiện quái vật.

Suy luận thêm bước nữa.

Nếu như thứ gọi là hải đảo cũng không phải hải đảo chân thật, mà là hải đảo trong trí tưởng tượng của mấy oan hồn, như vậy, bệnh viện tâm thần, cùng với nữ lệ quỷ, thậm chí kể cả viện trường Hồ trên hải đảo, kỳ thật, tất cả đều là tưởng tượng của đám oan hồn này!

Thế giới trong kịch bản này cũng không phải là tồn tại chân thực.

Mà là dựa vào nhà hoạ sĩ vẽ ra, sau đó nhờ 7 oan hồn hiện thực hoá!

Đạo lý tựa hồ rất khó hiểu, kỳ thật nguyên lý giống như “não trong thùng“.

Bạn cho rằng mình đang sống trong thế giới hiện thực, nhưng tất cả những thứ bạn cảm giác được, tất cả những gì bạn ngửi thấy, bạn ăn vào, những gì bạn đụng chạm đến, rất có thể cũng không phải tồn tại chân thật, mà chỉ là tín hiệu điện tử truyền vào não của bạn mà thôi.

(chú thích: não trong thùng là khái niệm được sử dụng trong một loạt các thí nghiệm tưởng tượng với mục đích tìm hiểu một số đặc trưng của tư tưởng chúng ta về kiến thức, thực tế, tâm trí, và ý nghĩa.)

Giống như hình thức trải nghiệm VR(thực tế ảo) cao nhất.

Trở lại kịch bản lần này, bất luận sóng gió cực lớn, hay là quái vật, hải đảo, thậm chí bệnh viện tâm thần, kỳ thật đều là không có thật, là tác phẩm dưới ngòi bút của hoạ sĩ, bị đám oan hồn hiện thực hoá.

Tình huống thật có thể càng thêm tàn khốc so với tưởng tượng.

Những oan hồn này cũng không thể thoát ra tầng hầm dìm chết bọn họ, chỉ là lúc gần chết, hoặc là sau khi chết, bọn họ dùng chút hồn lực còn sót lại cùng nhau xây dựng ra một thế giới ảo tưởng mà thôi.

Giúp cho bọn họ có thể báo thù trong thế giới này.

Tựa như một thế giới trong game sandbox, việc tạo hình cái thế giới hải đảo này do hoạ sĩ phụ trách, nhưng việc thiết lập thế giới hải đảo này lại được hoàn thành bởi những linh hồn khác.

(game sandbox: ví dụ đơn giản nhất là giống game Minecraft)

Như vậy, cách giết chết viện trường Hồ cũng đã rất rõ ràng.

Đó chính là hoạ sĩ tạo ra vũ khí giết chết viện trường Hồ, trận pháp hay là thứ gì đó tương tự, sau đó để cho đám oan hồn này hiện thực hoá!

Nhưng muốn hiện thực hoá mấy thứ này, thì điều kiện tiên quyết là Lý Đằng phải vẽ ra mấy thứ này mới được.

Vẫn còn một chuyện, hắn muốn xác nhận những thứ báo chí và ảnh chụp này, có phải là đồ vật thật hay không, hay là do hoạ sĩ vẽ ra.

Lý Đằng lại nhờ Elsa gọi 4 diễn viên nữ vào.

“Hình như trong các cô có người học vẽ? Là người nào?” Lý Đằng hỏi thăm 4 cô gái.

“Tiền bối, là tôi. “ Lưu Thi Na giơ tay.

Lúc Lý Đằng ngó qua nàng, nàng nhịn không được mà cảm thấy xấu hổ.

“Cô học được bao lâu rồi?” Lý Đằng hỏi tiếp.

“Mẹ tôi rất thích vẽ tranh, từ nhỏ tôi đã được mẹ cầm tay dạy vẽ, tiểu học, trường cấp hai, trường cấp 3, chỉ cần có thời gian rãnh thì đều vẽ tranh, đến đại học thì vẫn không bỏ được.” Lưu Thi Na trả lời Lý Đằng.

“Cô có nghiên cứu về thuốc màu, vải vẽ tranh sơn dầu các loại hay không?” Lý Đằng tiếp tục hỏi.

“Đương nhiên, những thứ kia thuộc về cơ bản của vẽ tranh.” Lưu Thi Na khẽ gật đầu.

“Vậy được, cô hãy ngồi xuống, nhìn mấy tờ báo chí này kỹ một chút, xem xem có phải do người vẽ hay không.” Lý Đằng lấy ra một tờ báo.

Lưu Thi Na cảm thấy Lý Đằng muốn mình làm chuyện khá kỳ lạ, nhưng nàng vẫn ngồi xuống, nghiêm túc quan sát tờ báo kia.

Một lát sau, trên mặt Lưu Thi Na lộ ra biểu cảm rất khiếp sợ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)