Chiến Lật Cao Không

Chương 256: Sáu người

Chương Trước Chương Tiếp

“Hiện tại không có ai nhìn thấy, vẫn tốt hơn nhiều so với việc gặp quỷ bóp cổ?” Dương Nghệ Thù cưỡng ép đưa ly thủy tinh vào tay Lưu Thi Na.

“Được rồi.”

Bây giờ Lưu Thi Na cũng không nhịn được nữa, cũng chẳng thèm cố kỵ, nàng cầm lấy ly chuẩn bị tới góc vắng trong phòng, nhưng lại bị Dương Nghệ Thù nhỏ giọng gọi lại.

“Còn có chuyện gì?” Lưu Thi Na lộ vẻ bất đắc dĩ đứng lại, nàng cảm thấy đã gần như mất kiểm soát.

“Ngay ở đây đi, chớ đi xa! Không an toàn!” Dương Nghệ Thù chỉ chỉ mảnh đất trống trước đầu giường Lý Đằng.

“Ai......Được rồi. “ Lưu Thi Na thật sự hết nhịn nổi, chỉ đành ngồi xổm tại chỗ.

Tiếng nước chảy hơi lớn, nhưng gặp loại tình huống này nàng cũng không kiềm chế nổi.

Lý Đằng đang ngủ say, đột nhiên mơ thấy tiếng động kỳ quái, hơn nữa rất vang dội.

Hắn mơ thấy sau khi tỉnh lại, bản thân đang ngủ trên đỉnh chóp đá, sau khi nghe thấy tiếng động kỳ quái, vô thức đi tới mép đá muốn dò tìm xem nó phát ra từ đâu.

Kết quả không ngờ bản thân bị rơi tuột xuống.

Lý Đằng rụt chân về khiến cho cả người thức tỉnh.

Kết quả hắn phát hiện tiếng động này là thật, vội vàng nhìn về phía phát ra tiếng động, vừa hay nhìn thấy Lưu Thi Na đang quay lưng về phía hắn, ở cách đầu giường hắn khoảng nửa mét.

Đây là trò đùa gì?

Chuyện này......Vẫn là nằm mơ sao?

Đây chính là giấc mơ kỳ quái gì? Sao giống thực vậy?

Mới từ tỉnh lại từ cơn mê, đầu óc Lý Đằng có chút hoảng hốt, cảm giác có lẽ mình đưa tay sờ thử, có thể xác nhận đây không phải đang nằm mơ.

Lúc này Lưu Thi Na rất xấu hổ.

Nàng không biết Lý Đằng ở sau lưng đã bị đánh thức, cho nên không phải xấu hổ vì chuyện này, mà là ly thuỷ tinh đã đầy.

Nhưng nàng còn chưa xong...!

Nàng cẩn thận cúi người từng chút một, đặt ly trên mặt đất, để tránh làm dơ tay của mình.

Sau đó nàng muốn nhờ Dương Nghệ Thù tới giúp, giúp nàng lấy thêm cái ly khác tới đây.

Nhưng Dương Nghệ Thù vẫn đang ngẩn người nhìn mấy cô gái ngủ trên giường lớn.

Nàng nhỏ giọng hô hai tiếng, nhưng Dương Nghệ Thù chẳng có phản ứng gì.

“Một, hai, ba, bốn, năm, sáu......”

“Một, hai, ba, bốn, năm, sáu......”

Có vẻ như Dương Nghệ Thù đang đếm, hơn nữa thấp giọng đếm vài lần.

Giọng nói tràn đầy vẻ sợ hãi.

Lưu Thi Na lại không dám lớn tiếng gọi, sợ đánh thức những người khác, nàng liền lúng túng.

Nàng đành phải cẩn thận lùi về sau hai bước, thò tay đập vào bả vai Dương Nghệ Thù.

Lý Đằng nhìn thấy cảnh tượng trước mặt......Không thể nào? Đây là sợ mình chưa nhìn rõ sao?

Đúng vào lúc này, Dương Nghệ Thù đột nhiên thét lớn, gần như muốn đâm thủng màng nhĩ hai người Lưu Thi Na cùng Lý Đằng.

Lưu Thi Na không biết là xảy ra chuyện đáng sợ gì, bị dọa cho hai chân mềm nhũn, thân thể mất đi cân đối đặt mông ngồi xuống phía sau.

“Này......Bà mẹ nó! “ Lý Đằng vội vàng giơ tay che mặt, mới tránh khỏi kết cục bị đè lên mặt.

Tất cả mọi người bị tiếng thét của Dương Nghệ Thù làm cho thức tỉnh.

“Học sinh Dương làm sao vậy? Đang giữa đêm lại thét lên?” Elsa bị đánh thức liền hỏi Dương Nghệ Thù.

“Sáu người......Sáu người......Trên gường......Sáu người......” Sắc mặt Dương Nghệ Thù căng thẳng đến mức nín thở.

“Sáu người cái gì...? “ Elsa nghe mà không hiểu.

“Trên gường này......Làm sao lại......Có sáu người?” Dương Nghệ Thù bị hoảng sợ cực độ, giọng nói biến thành tiếng khóc nức nở.

Elsa quay đầu lại quét mắt một lượt qua gường lớn.

Kết quả phát hiện, bên trên cái giường, cộng thêm cả nàng, đúng là tổng cộng có sáu người!

Tiếng thét của Dương Nghệ Thù đánh thức tất cả mọi người, nhưng vẫn còn một người nằm yên không nhúc nhích.

Bởi vì tất cả mọi người đều mặc áo ngủ giống nhau, cho nên lúc trước các nàng đều không có chú ý tới.

Dương Nghệ Thù đã sớm cảm thấy có gì khác lạ, nhưng nàng vẫn luôn không rõ kỳ lạ ở chỗ nào, thẳng đến vừa rồi mới nhớ tới, dường như là số lượng không đúng, vì vậy mới đếm thêm vài lần.

Sau khi đếm rõ số lượng, trong nháy mắt tâm tình hoảng sợ cực độ bao phủ lấy nàng, cho nên không nhịn được thét thảm.

Mấy cô gái bị đánh thức, vốn là có chút mơ màng, sau khi nghe rõ Dương Nghệ Thù nói gì, đều cùng nhau nhìn về phía giường, nhìn về phía cô gái mặc áo ngủ giống các nàng, vẫn còn nằm đấy chưa thức dậy, trong nháy mắt đều phát ra tiếng thét chói tai không khác gì Dương Nghệ Thù.

Sau đó cùng nhau nhảy xuống giường lớn, chen lấn qua chỗ Lý Đằng vừa định ngồi dậy.

Trong nháy mắt Lý Đằng bị đè trở về, hạnh phúc đến mức khó thở.

Giường của các cô nằm bao lớn, giường của tôi nhỏ chút éc, tại sao phải bon chen qua đây?

Cái này là ai làm...? Ngồi trên giường của tôi không tốt sao? Đều đè cho tôi sắp chết đây này!

......

Đối diện, cô gái nằm lẻ loi chậm rãi ngồi dậy.

Mấy cô gái bị doạ sợ cho choáng váng, các nàng vừa la hét vừa bọn chen vào giường Lý Đằng, tựa hồ lúc này ai ở gần Lý Đằng nhất thì sẽ được an toàn.

“Đóng phim ma, kỳ thật cũng là một loại hưởng thụ rất tốt.” Lý Đằng cảm khái một tiếng.

May mắn là uống vào đan dược cãi lão hoàn đồng của tử thần, bằng không thì cơ thể lão hoá của ông cụ Lý 78 tuổi không chịu nổi.

Thế nhưng, các cô làm gì vậy? Đè đầu cưỡi cổ ông cụ Lý, ngồi cũng không ngồi dậy, liền quỷ ở nơi nào, không thấy được cái gì.

Các cô làm như vậy, là muốn ông cụ Lý bảo hộ các cô? Hay là tập thể quên mình tới bảo hộ ông cụ Lý?

Sau khi nữ sinh thứ 5 ngồi dậy, quay mặt về phía mọi người trong chốc lát, tiếp đó hóa thành một đoàn sương mù xám kèm vô số chấm đen nhỏ, biến mất trước mặt mọi người.

Mấy cô gái bị doạ cho suýt vãi linh hồn, qua một hồi lâu mới hoàn hồn lại, lúc này mới từng bước tản ra, giải phóng Lý Đằng thỏi kết quả chết ngạt.

Lưu Thi Na cũng vội vàng rời khỏi tay Lý Đằng, kéo quần ngủ của mình lên.

Liễu Nhân cau mày nhìn qua bên này, tựa hồ có chút suy nghĩ không tốt lắm.

“Khục! Khục! Tất cả mọi người không sao chứ?” Rốt cuộc Lý Đằng ngồi ngay ngắn, hỏi thăm mọi người.

Mặc dù không có nhìn thấy tận mắt, nhưng hắn dựa theo phản ứng của mấy cô gái, đã có thể đoán ra mọi chuyện.

Tất cả mọi người đều im lặng, hiển nhiên là còn đắm chìm trong sợ hãi cực độ.

“Cô ta không hại người, bằng không thì ngủ chung với các cô lâu như vậy, khẳng định đã sớm ra tay, cho nên, không cần sợ hãi như vậy, có lẽ nàng ta chỉ là một con quỷ cô đơn, muốn ở chung với mọi người thôi?” Lý Đằng an ủi mọi người vài câu.

“Tại sao sau khi nghe lời tiền bối nói vậy, cảm giác còn kinh khủng hơn?” Vương Mẫn nhịn không được chửi bậy.

“Tin tưởng tôi đi, nàng không muốn hại người, nếu nàng muốn giết chúng ta, vài người trong số chúng ta đã sớm chết. Nàng hẳn không phải là một nữ quỷ thích giết người, nàng chỉ đang cố gắng cho chúng ta một ít nhắc nhở, để cho chúng ta giúp nàng giải quyết tâm nguyện khi còn sống, hoặc là giúp nàng cởi bỏ oan tình bị giết hại các loại.” Lý Đằng lại nói tiếp.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)