Lúc xông vào trong phòng, vừa hay nhìn thấy Dương Nghệ Thù nhảy ra khỏi phòng vệ sinh, vừa trốn vừa lẩm bẩm cái gì, đồng thời dùng tay chỉ vào tấm gương trên mặt tường.
Người trong mấy căn phòng khác cũng chạy tới chỗ Lý Đằng.
Bởi vì Dương Nghệ Thù thét lên, Lưu Thi Na đang tắm trong phòng kế bên cũng vội vàng lau khô thân thể, từ trong phòng tắm chạy ra, trên người chỉ bọc lấy một cái khăn tắm.
“Làm sao vậy?” Lý Đằng vội vàng dò hỏi Dương Nghệ Thù.
“Tấm gương, vừa rồi lúc tôi soi gương, con quỷ kia lại xuất hiện sau lưng!” Cơ thể Dương Nghệ Thù không ngừng run rẩy.
Lý Đằng bước vào phòng vệ sinh, quan sát tấm gương một cách cẩn thận.
Bên trong ngoại trừ hắn ra, không thấy được điểm gì khác lạ.
“Là thật đó, cô ta đứng sau lưng tôi, tôi thấy rõ ràng ở trong gương mà! Cô ta không có mặt mũi, không, trên mặt đầy chấm đen, tóc tai bù xù, quá kinh khủng!” Dương Nghệ Thù thề thốt với Lý Đằng.
“Đừng sợ hãi, nếu cô ta thật muốn giết cô, cô cũng đừng mơ còn sống rời khỏi phòng vệ sinh. Nếu không như vậy đi......” Lý Đằng đi tới gần tủ lấy ra một cái ga giường, nhét vào vách tường chỗ phòng vệ sinh, che kín toàn bộ tấm gương.
“Tốt rồi, không sao, cần dùng thì cứ dùng, mấy căn phòng còn lại nếu sợ gặp tình huống tương tự, liền dùng vải che lại là được rồi. Nhanh chóng tắm rửa vệ sinh đi, sau đó tụ họp chung một chỗ thì không phải sợ nữa.” Lý Đằng lên tiếng nói cho mấy cô gái trong phòng.
“Tiền bối, thật xấu hổ, không phải tôi cố ý, nhưng đúng là tôi đã thấy nàng ta, thật đáng sợ.” Dương Nghệ Thù lộ vẻ áy náy giải thích cho Lý Đằng.
“Không sao hết, đây là lần đầu các cô diễn xuất, gặp được loại tình huống này hoảng sợ cũng là bình thường, chỉ cần đóng thêm vài bộ thì sẽ thành thói quen.” Lý Đằng cười nói.
“Mỗi bộ phim đều khủng bố như vậy sao?” Vài diễn viên mới cảm thấy tương lai mờ mịt.
“Không phải, phim kịnh dị chỉ là một thể loại trong đó mà thôi, thành phố điện ảnh có đủ loại phim, chỉ là các cô xui xẻo gặp phải thể loại này.” Lý Đằng giải thích cho mọi người vài câu, sau đó trở về phòng.
Đang muốn bước vào trong, lại thấy Liễu Nhân mặc áo ngủ hoảng hốt chạy xông ra, trực tiếp đụng vào ngực Lý Đằng.
“Làm sao vậy?” Lý Đằng đỡ Liễu Nhân.
“Chẳng lẽ vừa rồi xảy ra chuyện gì rất đáng sợ?” Liễu Nhân lộ vẻ sợ hãi.
“Có một cô gái hoa mắt, nhìn chiếc giày tưởng là con chuột, không có gì lớn.” Lý Đằng tỏ ý tốt bèn nói dối.
“Làm em sợ muốn chết, còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện đó!” Liễu Nhân vỗ vỗ ngực.
“Tắm xong chưa?”
“Còn chưa xong, mới tắm được một nửa, bị dọa sợ nên em vội vàng chạy ra.”
“Em đi tắm tiếp đi, anh ở bên ngoài trông coi, không có chuyện gì đâu.” Lý Đằng lại an ủi Liễu Nhân vài câu.
“Được rồi. “ Liễu Nhân có chút buồn bực mà trở về phòng tắm.
......
Sau khi mấy cô gái tắm rửa xong suôi, lại đẩy tất cả giường từ trong phòng ra ngoài ra tới phòng lớn lầu hai, ghép lại với nhau, trở thành một hàng dài.
Lý Đằng là người ngay thẳng cho nên không chen chúc với các nàng, tự hắn dồn giường ra góc ngoài cùng, cách giường các nàng khoảng nửa mét.
“Tiếp theo tôi sẽ bố trí người gác đêm.”
“Tổ 1 học trò Dương cùng học trò Lưu, canh gác từ bây giờ đến 1 giờ sáng.”
“Tổ 2 là học trò Hoàng và học trò Phạm, canh gác từ 1 giờ đến 4 giờ sáng. “
“Từ 4 giờ đến hừng đông, do tôi cùng cô giáo Vương canh gác.”
Elsa tuyên bố kế hoạch gác đêm, cũng không có tính Lý Đằng cùng Liễu Nhân.
Lý Đằng là lãnh đạo, Liễu Nhân là người thân lãnh đạo, đương nhiên phải đối xử đặc biệt.
Những người khác không có ý kiến, bởi vậy theo đó mà trực đêm, nên ngủ thì ngủ, dưỡng đủ tinh thần đối mặt với tình huống gian khổ ngày mai.
“Nếu gặp chuyện gì khác thường, cứ đánh thức tôi.” Lý Đằng nói với mấy cô gái một câu, lúc này mới nằm xuống.
Sau khi mấy cô gái mặc áo ngủ vào, thì thị giác và tinh thần của Lý Đằng mới giảm bớt kích thích, rốt cuộc hắn có thể khiến cho ý nghĩ tương đối trong sạch mà tiến vào mộng đẹp.
Mặc dù mấy cô gái mặc áo tắm khác màu, nhưng áo ngủ đều là cùng loại, trên cơ bản chẳng khác gì nhau.
......
Tổ 1 phụ trách gác đêm, là Dương Nghệ Thù cùng Lưu Thi Na.
Một số diễn viên nữ không thích bật đèn, một số khác cảm thấy bật đèn sẽ an toàn hơn.
Cuối cùng hai bên đồng ý mở mấy ngọn đèn nhỏ, không sáng quá, nhưng có thể nhìn rõ cảnh tượng trong phòng.
Vách tường thuỷ tinh trong suốt nhưng thật ra là có hiệu quả cách âm, sau khi mọi người nằm ngủ, bên trong phòng lớn trở nên rất yên tĩnh, ngay cả sóng biển ở xa cũng chẳng nghe thấy.
Gác đêm là chuyện tương đối vất vả, đặc biệt là dưới tình huống không có điện thoại giết thời gian.
Sau khi qua 0 giờ đêm, hai người Dương Nghệ Thù cùng Lưu Thi Na cũng là ngáp liên tục, dựa vào lời nói nhỏ nhẹ cùng với nhéo bắp đùi mới miễn cưỡng không ngủ gật.
Thỉnh thoảng Dương Nghệ Thù sẽ nhớ lại cảnh tượng trong gương.
Nàng tin tưởng đó không phải là ảo giác, đúng là nàng tận mắt nhìn thấy nữ sinh thứ 5 kia, lúc ấy cô ta đứng ở sau lưng nàng, thậm chí còn giơ tay sắp chạm vào vai nàng, lúc ấy nàng đúng là sợ vãi mật, trong nháy mắt đó cả cơ thể như bị hoá đá, cũng may là có thể hét lên thu hút mấy người Lý Đằng qua đây.
“Nghĩ gì thế?” Lưu Thi Na nhỏ giọng hỏi Dương Nghệ Thù một tiếng,.
“Không có gì.” Dương Nghệ Thù lắc đầu, nàng quan sát mấy cô gái nằm trên giường, cảm giác có chỗ nào không đúng, nhưng lại không rõ là điểm nào, lúc này đầu óc nàng khá là hoảng hốt.
“Lúc nãy tôi uống hơi nhiều, tôi muốn đi vệ sinh một lát.” Một lát sau, Lưu Thi Na nói với Dương Nghệ Thù một tiếng, chuẩn bị đứng dậy.
“Đừng đi! Chờ thay ca hẳn đi, đến lúc đó hai người chúng ta cùng đi.” Dương Nghệ Thù thò tay kéo Lưu Thi Na trở về.
“Thay ca......phải đợi 1 tiếng...! Thế nhưng tôi nhịn không nổi, đúng là nhịn không nổi......” Lưu Thi Na lộ vẻ khó chịu. Lúc trước Elsa bố trí công việc, chỉ dặn dò người canh gác không được bỏ vị trí, nhưng lại không nói các nàng muốn đi vệ sinh thì phải làm gì.
Hiện tại các nàng không muốn vì chuyện nhỏ này mà đánh thức Elsa hoặc là Lý Đằng.
“Chúng ta không thể rời chỗ canh gác, một mình cô đi vệ sinh rất nguy hiểm.” Dương Nghệ Thù tiếp tục ngăn cản Lưu Thi Na.
“Tôi thật sự......Thật sự......Không nhịn được. “ Thật ra Lưu Thi Na cũng sợ hãi đi vệ sinh một mình, thế nhưng vấn đề sinh lý rất khó nín nhịn!
Trước đó trò chuyện với Dương Nghệ Thù, nàng đã nhịn nửa tiếng, hiện tại đã đến cực hạn.
“Dùng cái này.” Dương Nghệ Thù đứng dậy đi đến cạnh bàn, lấy ly thủy tinh uống nước đưa cho Lưu Thi Na.
“Cái này......” Lưu Thi Na trợn mắt nói không ra lời.