Chiến Lật Cao Không

Chương 251: Ảnh chụp

Chương Trước Chương Tiếp

Mấy diễn viên nữ khác cũng lần lượt tìm được rất nhiều tờ báo trên du thuyền.

Nhưng đều là mấy tờ báo không hoàn chỉnh.

Có mấy dòng trên tờ báo bị cắt thành nhiều hình chữ nhật nhỏ, đều là hình ảnh bị cắt mất.

Lý Đằng gom hết một lượt, bỏ hình ảnh vào đúng chỗ, sau đó nhìn lại từng trang một.

Có ảnh chụp hải đảo màu trắng đen, có vẻ như chụp từ trên thuyền.

Một tờ báo thì chụp cảnh trời tối đen trên mặt biển, có ảnh sóng biển cuồn cuộn.

Một tờ là ảnh chụp bệnh viện tâm thần, cùng với ảnh chụp chung của nhân viên y tế và người bệnh, còn có một vài ảnh chụp bên trong bệnh viện tâm thần.

Còn có một tấm chụp hình ảnh rất khủng bố, bên trong là quái vật đang nhe hàm răng nanh đỏ lòm, đột nhiên chui ra khỏi mặt cát.

Bên trong vài tấm ảnh, Lý Đằng còn nhìn thấy nữ sinh viên tóc tai bù xù kia, bản thân hình ảnh trắng đen trên tờ báo rất mơ hồ, mà cô gái này dường như thích đứng ở nơi thiếu sáng, cho nên không có tấm nào nhìn rõ khuôn mặt.

Còn có một tấm hình chụp hai gã cảnh sát lên đảo điều tra.

Một tấm cuối cùng, là ảnh chụp một chiếc du thuyền đang úp ngược trên mặt biển.

Còn có người tìm được đèn pin chiếu sáng, tất cả đều giao cho Lý Đằng.

Sau khi Lý Đằng nghiên cứu xong tất cả ảnh chụp, do dự một lát, vẫn là gọi mọi người tập trung lại, tiếp đó hắn bắt đầu giải thích những gì mình phân tích được cho mọi người, còn kể cả nữ sinh viên thứ 5 không thấy rõ gương mặt kia.

Kỳ thật Lý Đằng không muốn nói cho các nàng biết những thứ này, không muốn tạo ra khủng hoảng tinh thần.

Nhưng về sau lại đổi ý, đến lúc đó mấy cô gái này phải phối hợp diễn xuất, cho nên nhất định phải biết rõ những nội dung này, bằng không thì lúc đụng chuyện, có giải thích cho các nàng cũng chẳng kịp.

Trong lúc mọi người tập trung ở buồng lái, trên mặt biển đột nhiên nổi gió, bầu trời tối đen.

Nhìn sắc trời thì có lẽ đã tối.

Thân thuyền cũng bắt đầu dập dìu theo sóng biển.

Không thể điều khiển, chỉ có thể trôi theo dòng nước.

“Nhanh đi tìm phao cứu hộ, áo cứu hộ các loại thiết bị cấp cứu, có thể du thuyền sẽ bị lật úp bất cứ lúc nào!” Lý Đằng đi lại trên boong thuyền một vòng liền nói với mấy cô gái.

Hắn nhờ Liễu Nhân giúp hắn cầm một bộ, sau đó chính hắn đi vào trong khoang tìm ra mấy túi ni lông, gom tất cả đèn pin cùng báo chí bỏ vào bọc ni lông, dùng mấy cái túi ni lông gói thành nhiều lớp, để tránh cho những tư liệu quý giá này bị nướt phá hỏng.

Hắn có một loại dự cảm, những tư liệu báo chí này, có thể là điểm mấu chốt giúp bọn hắn sống sót.

Du thuyền lắc lư ngày càng mạnh.

Góc độ càng lúc càng lớn, bất cứ lúc nào cũng có thể lật nhào.

“Mau nhìn chỗ kia kìa!” Một diễn viên nữ chỉ chỉ vào mặt biển phía xa.

Mọi người cùng nhau nhìn sang, trong bóng tối, một hòn đảo lờ mờ xuất hiện trên mặt biển.

Rất giống với hòn đảo trong tờ báo, góc máy chụp bức ảnh kia giống như là đang ở vị trí bọn hắn đứng vậy.

Lý Đằng quan sát một phen, dựa theo phương hướng dòng nước chảy, có thể đoán được du thuyền đang trôi về phía hòn đảo kia.

Nếu như du thuyền không lật mà nói, có lẽ bọn hắn sẽ ngồi du thuyền trôi tới hòn đảo kia.

Thế nhưng, Lý Đằng dựa theo ảnh chụp mà suy đoán nhất định du thuyền sẽ lật úp, nếu như không kịp rời khỏi du thuyền mà nói, có thể mọi người đều chết ở trên du thuyền.

“Tất cả mọi người đã mặc hết áo phao chưa? Chúng ta cùng nhau nhảy xuống biển!” Lý Đằng hô to ra lệnh cho mọi người.

“Mặc xong !”

“Đều đứng qua một bên! Chờ lát nữa thuyền sắp lật, cùng nhau nhảy xuống biển!” Lý Đằng tiếp tục hướng dẫn mọi người.

“Tôi sợ lắm!”

“Không dám nhảy! “

“Tôi không biết bơi! “

Có mấy cái diễn viên nữ rất sợ hãi mà lớn tiếng gào thét.

“Trước tiên đi qua đây!” Lý Đằng lại rống lên một tiếng.

Đám diễn viên nữ họ thừa dịp thân thuyền hơi vững vàng, nhanh chóng bước tới chỗ Lý Đằng.

Lý Đằng đi qua, nhấc bỗng lấy một cô gái trong số họ, sau đó ném vào trong biển, mặc cho cô ta gào thét.

Bởi vì đang mặc phao cứu sinh, hơn nữa thân thuyền không cao, sau khi diễn viên nữ bị ném xuống vẫn bình yên vô sự mà trôi dạt trên mặt biển.

“A... A... A.........Để tôi tự nhảy xuống!” Một diễn viên nữ khác nhìn thấy Lý Đằng đi tới chỗ mình vội vàng ré lên, sau đó trèo qua lan can nhảy xuống.

“Anh ném tôi đi.” Lại một diễn viên nữ sợ hãi không dám nhảy, quyết định để Lý Đằng giúp đỡ.

Chẳng qua là chỗ Lý Đằng đang bóp có chút xấu hổ.

Bất quá chuyện này cũng không thể trách Lý Đằng, ở chỗ khác không có sức ném.

Rất nhanh toàn bộ diễn viên nữ trên thuyền đều tự nhảy xuống, hoặc là bị Lý Đằng ném xuống biển.

Cuối cùng chỉ còn lại một mình Liễu Nhân.

Liễu Nhân cũng rất sợ hãi, nhưng nàng được Lý Đằng chăm sóc đặc biệt, Lý Đằng trực tiếp ôm nàng cùng nhảy xuống biển.

Cũng hết cách, nói theo một ý nghĩa nào đó, nàng xem như là em vợ của hắn, khẳng định phải được chăm sóc đặc biệt.

Sau khi tất cả mọi người nhảy xuống biển, du thuyền rung lắc càng kịch liệt, không được bao lâu thì lật úp, giống hệt cảnh tượng trong bức ảnh trên tờ báo.

Lý Đằng dồn mọi người lại một chỗ, mượn xung lực sóng biển, ra sức bơi vào hòn đảo.

Du thuyền ở sau lưng dần dần chìm nghỉm trong nước biển.

Mà hòn đảo phía xa càng lúc càng rõ ràng.

Nửa giờ sau, rốt cuộc mọi người hữu kinh vô hiểm mà bơi vào bờ cát.

(hữu kinh vô hiểm: bị kinh sợ nhưng không nguy hiểm)

Trời cũng đã tối đen.

Không hề nghi ngờ, cái hòn đảo này, chính là đảo hoang phát sinh chuyện kỳ lạ trong kịch bản, bên trên xây dựng một bệnh viện tâm thần.

“Tiền bối, hiện tại chúng ta phải làm gì?” Mấy cô gái vừa bơi lên bờ liền hỏi Lý Đằng.

Ở trên đảo hoang khủng bố này, Lý Đằng chính là người lãnh đạo bọn họ.

“Bãi cát này không an toàn, trước tiên chúng ta rời khỏi đây đã.” Lý Đằng đứng dậy rảo bước đi trên cát.

Dựa theo hình ảnh báo chí, con quái vật kia nằm trên bờ cát, hiển nhiên là người bình thường không thể chống lại.

Đã không thể dùng ứng dụng tử thần, nếu không muốn bị quái vật giết chết, thì cố gắng tránh xa bãi cát.

Mọi người vội vàng đi theo Lý Đằng rời khỏi bãi cát.

Ngay khi bọn hắn vừa rời khỏi bãi cát, sau lưng liền truyền đến một tràng âm thanh.

Quay đầu nhìn lại, quả nhiên là quái vật miệng máu trong bức ảnh, đột nhiên chui ra từ lòng đất, cát ở trên bờ đều văng tá lả.

Quái vật kia thân cao hơn ba mét, cái miệng đỏ lòm có bán kính nửa mét, nhìn thấy mọi người bên này liền ra sức vọt tới, khiến cho đám diễn viên nữ sợ hết hồn bỏ chạy vào rừng cây.

Lý Đằng lại rống to một tiếng mới khiến cho các nàng bình ổn lại, không có chạy riêng lẻ.

Tựa hồ quái vật kia bị giới hạn ở trên bãi cát, sau khi nó vọt tới sát mép bãi cát liền bỏ cuộc, một lát sau, tự nó lặn sâu vào trong cát biến mất dạng.

“Bất cứ lúc nào cũng đừng hoảng hốt! Chạy loạn khắp nơi, còn nguy hiểm hơn khi bị quái vật truy đuổi! Nếu ai trong số các cô không chịu nghe lời tôi, tôi sẽ mặc kệ người đó!” Lý Đằng bắt đầu nghiêm khắc cảnh cáo mấy diễn viên nữ.

Đám điễn viên nữ ý thức được hậu quả nghiêm trọng, nhao nhao xin lỗi Lý Đằng, thề thốt sẽ không có lần sau.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)