Tất cả diễn viên trố mắt nhìn nhau, không có ai trả lời bà ta.
Phần giới thiệu kịch bản này cũng quá đơn giản đi?
“Nghe nói đây là một bộ phim sinh tồn dã ngoại tìm ra lời giải, nội dung chủ yếu là một nhà hoạ sĩ dẫn theo hai giáo viên cùng bốn nữ sinh của học viện nghệ thuật và một người mẫu đi thuyền ra hải đảo để vẻ cảnh thực tế, đội thuyền gặp tai nạn bất ngờ nên lạc tới một đảo hoang, ở trên ngọn đảo hoang này phát sinh đủ loại chuyện ly kỳ.” Hạ Chỉ Huy nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, đành phải dựa theo phần giới thiệu của kịch bản mà lặp lại một cách máy móc.
“Trong quá trình diễn xuất, nếu có cái gì không hiểu, có thể tìm......Ừ, ba người bọn họ, bọn họ là diễn viên có kinh nghiệm từng diễn qua vài bộ phim.” Hạ Chỉ Huy chỉ tay vào ba người Lý Đằng.
“Các người là diễn viên, đạo diễn cũng chỉ có trách nhiệm sắp xếp các người diễn xuất thế nào, còn diễn xuất thế nào, diễn có được hay không, đó là chuyện của các người đúng không? Không nên gặp chuyện gì cũng dựa dẫm vào đạo diễn, đạo diễn cũng không phải ba đầu sáu tay, thân là một người diễn viên, nhất định phải rõ ràng vị trí của mình, từ đó mà phát huy sở trường của bản thân, diễn không tốt đạo diễn cũng bó tay.” Hạ Chỉ Huy nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của mọi người, tựa hồ có chút tức giận.
“Được rồi, thời gian gần đủ rồi, mọi người nhanh chóng đi tới khoang truyền tống chuẩn bị tiến vào địa điểm quay phim.”
“Có biết chỗ nào không? Ah? Không biết? Tôi dẫn mọi người đi.”
“Thiệt là, tôi cũng không phải bảo mẫu của các người.” Hạ Chỉ Huy tiếp tục oán trách.
“Để tôi dẫn các nàng qua đó. “ Lý Đằng chủ động nhận việc.
“Được, diễn viên thâm niên đúng là khác bọt, cảm thấy nhẹ nhõm hơn. “ Hạ Chỉ Huy cười cười với Lý Đằng.
“Đạo diễn bận rộn như vậy, đây là việc tôi nên làm.” Lý Đằng cũng mỉm cười với Hạ Chỉ Huy.
“Sau khi bắt đầu diễn xuất, kịch bản và vân vân, các nàng không hiểu cái gì, nhờ cậu phí chút sức lực.... “ Hạ Chỉ Huy lại nói vài câu với Lý Đằng.
“Được, nhất định sẽ bố trí đâu ra đó giúp Hạ Đạo, xin Hạ Đạo cứ yên tâm.” Lý Đằng đã hiểu được đại khái tính cách của vị Hạ Đạo này, mặc dù chỉ đóng giúp một phim, nhưng phải cố gắng móc nối quan hệ, ai biết về sau có thể gặp lại hay không? Hơn nữa Liễu Nhân, Elsa làm việc dưới quyền của bà ta, cùng bà ta đánh chút quan hệ, cũng có thể giúp đỡ một ít cho hai người Liễu Nhân, Elsa.
“Ha ha, xem như không tệ, khó trách Viên đạo luôn khen ngợi cậu, có cậu ở đây tôi rất yên lòng, ừ, thời gian gần đủ rồi, cậu dẫn các nàng qua đó đi, chờ diễn suất xong, lại mang các nàng trở về tổng kết một lượt.”
“Được.
......
“Soái ca, chúng tôi chẳng hiểu gì hết, đều trông cậy vào anh đó.”
“Đúng vậy, mới diễn xuất lần đầu, chẳng hiểu gì ráo.”
“Anh dẫn chúng tôi trở về một cách an toàn, chúng tôi mời anh ăn cơm.”
Trên đường tới khoang truyền tống, vài nữ diễn viên mới nhao nhao nịnh nọt Lý Đằng.
“Được mà, tôi sẽ cố gắng dẫn tất cả mọi người trở về an toàn, nhưng điều kiện tiên quyết là các người không được nghịch dại, nghe tôi chỉ huy.” Lý Đằng cũng đáp vài câu.
Kỳ thật trong lòng hắn chẳng biết mô tê gì, đạo diễn không cung cấp chút đầu mối nào, phần giới thiệu kịch bản cũng không miêu tả chi tiết, thậm chí sau khi bọn hắn lên đảo sẽ làm gì cũng chẳng rõ, đúng là không biết làm sao mới có thể hoàn thành kịch bản này.
Sau khi lên đảo, để xem có nhắc nhở về kịch bản hay không, nếu có nhắc nhở kịch bản mà nói, sẽ đỡ phải tốn công lần mò.
8 người bước vào khoang truyền tống.
Sau khi nằm vào khoang truyền tống, đầu óc Lý Đằng dần dần trở nên mơ hồ.
Nhân viên công tác đang điều chỉnh các loại thông số trên màn hình điều khiển......
Dãy số đếm ngược không ngừng thay đổi, thẳng đến khi tất cả đều biến thành số 0.
Màn hình trên tường xuất hiện vài hình ảnh lờ mờ.
Bãi cát, đảo hoang, bệnh viện tâm thần, tay chân vỡ nát, vẻ mặt sợ hãi......
Một giọng nữ thánh thót truyền vào trong tai mọi người.
Tựa như giấc mơ.
“Đang kiểm tra......”
“......”
“......”
“Khởi động chương trình truyền tống thân thể......”
“Khởi động hoàn tất......”
“......”
Ngay khi Lý Đằng tỉnh lại, phát hiện bản thân đang ở trên một chiếc du thuyền.
Nằm ở trên boong thuyền.
Hắn chỉ mặc một cái quần bơi.
Mấy diễn viên còn lại cũng nằm sải lai trên boong thuyền, trên người ai nấy đều mặc đồ tắm.
Có vài diễn viên nữ vừa mới mở mắt, phát hiện trên người mình mặc quá ít vải, liền kêu ré lên sợ hãi, sau đó nhìn thấy những người còn lại đều ăn mặc giống mình, lúc này mới cố gắng bình tĩnh lại.
Lý Đằng đi đến chỗ tay vịn boong thuyền, đưa mắt nhìn mặt biển bốn phía.
“Nhìn cái gì đấy?” Elsa cũng đi tới, hỏi Lý Đằng một tiếng.
“Nhìn xem cái đảo hoang kia ở chỗ nào.” Hiện tại trong đầu Lý Đằng đang mắng cha chửi mẹ.
Vừa rồi mới tỉnh lại, nhìn thấy cảnh tượng no mắt kia, khiến cho bộ phận nào đó trên cơ thể căng cứng, vì không muốn mấy cô gái khác nhận ra, sẽ cho rằng đầu óc hắn đen tối, cho nên hắn mới vội vàng tới đây quay lưng về phía các nàng.
Mẹ nó cái quần bơi này quá mỏng, đúng là xấu hổ chết người.
“Có lẽ trước tiên chúng ta nên kiểm tra khoang điều khiển của chiếc du thuyền này.” Elsa đề nghị với Lý Đằng.
“Ừ, tốt.” Lý Đằng cố gắng xua tan đi suy nghĩ dâm tiện trong đầu, làm cho mình trở lại bình thường.
“Đi bây giờ hay sao?” Elsa thấy Lý Đằng đồng ý, nhưng lại không chịu nhúc nhích, đành phải hỏi hắn một tiếng.
“Hiện tại đi ngay.” Rốt cuộc Lý Đằng đã thanh lọc tư tưởng đen tối, vừa quay đầu, nhìn thấy Elsa......
Mẹ nó lại cứng lên rồi.
Được lắm, cùi thì không sợ lở, mặc cho các nàng nghĩ sao cũng được.
Lý Đằng xoay người lại, cùng Elsa vội vàng đi tới buồng lái.
Vài nữ diễn viên nhìn thấy Lý Đằng xoay người lại, sau đó ngẫu nhiên nhìn thấy cái gì nhô ra, vội vàng dời ánh mắt, làm bộ không biết gì.
Elsa nhận ra ánh mắt mấy cô gái này khá kỳ lạ, cũng vô thức mà nhìn theo ánh mắt, sau đó trên mặt tỏ ra thích thú.
Lý Đằng làm bộ không biết gì, trực tiếp đi đến buồng lái du thuyền.
“Hình như là hỏng rồi, cũng không thể điều khiển.” Lý Đằng cũng không rành thứ này, loay hoay một hồi mới nói cho Elsa.
“Có ai biết lái du thuyền không? “ Elsa đã nhận ra, Lý Đằng không biết thứ này.
Mấy diễn viên nữ khác đều lắc đầu.
Liễu Nhân hơi xấu hổ bèn bước lại gần, nàng cũng không hiểu gì, nhưng tốt xấu gì cũng từng đi du thuyền vài lần.
Khi mặc đồ tắm nàng cũng không thấy ngượng ngùng, chủ yếu là nhìn thấy phản ứng của Lý Đằng cho nên mới xấu hổ, bởi thế mà sau khi tỉnh lại, cũng không có chủ động tới gần Lý Đằng.
“Dường như, đúng là bị hỏng rồi?” Liễu Nhân loay hoay một phen mới cho ra kết luận.
“Xem ra chỉ có thể mặc cho du thuyền này trôi dạt khắp nơi?” Elsa mắng một câu.
“Dựa theo bố trí của kịch bản, cái du thuyền này sẽ phải trôi dạt tới đảo hoang kia? Kỳ thật chúng ta không cần quan tâm tới nó làm gì.” Lý Đằng cho ra nhận xét.
“Được rồi, mặc kệ vậy, tiếp theo chúng ta nên làm gì?” Elsa lại hỏi ý kiến của Lý Đằng.
“Phải chờ nhắc nhở kịch bản.” Đạo diễn cho quá ít manh mối, gặp phải loại tình huống này Lý Đằng cũng bó tay.
“Vậy thì......Cùng nhau trở về boong thuyền đi?” Elsa nhìn lướt qua mấy cô gái trên boong thuyền bèn nói.
“Không cần, tôi muốn ở buồng lái nghiên cứu một chút.” Lý Đằng từ chối Elsa.
Đối mặt với mấy cô gái kia rất lúng túng, mà hắn thì không thể điều khiển vài bộ phận cơ thể.
“Được rồi.” Elsa cười cười nhìn Lý Đằng, sau đó cùng Liễu Nhân rời khỏi buồng lái.
Lý Đằng thở dài một hơi, loại hoàn cảnh này đúng là tàn phá tâm linh nhỏ bé của hắn...! Vẫn nên tránh mặt các nàng thì tốt hơn.
Vừa mới thở dài một hơi, mấy cô gái trên boong thuyền đang trò chuyện gì đó, tiếp đến là cười nắc nẻ, cùng nhau đi tới buồng lái, sau đó vẻ mặt chờ mong mà nhìn Lý Đằng đang quay lưng về phía các nàng.
“Soái ca! Xoay người lại đi! Nói cho chúng tôi một vài tin tức ở thành phố điện ảnh đi, Elsa cùng Liễu Nhân nói anh rất uyên bác.”
“Đúng vậy, giúp chúng tôi với, đây là lần đầu của chúng tôi, không hiểu gì hết, sau khi nhận được điểm tích luỹ sẽ mời anh dùng cơm.”
“Tiền bối, giúp chúng tôi một tay đi!”
Một đám diễn viên nữ vừa đẩy cửa vào, liền cười nói ríu rít năn nỉ Lý Đằng.