Mọi người cùng nhau lên xe buýt về tới quán trà.
Tổng kết diễn xuất được chấm dứt trong tiếng tranh cãi và mắng chửi.
Sáu gã diễn viên không cam lòng cùng tức giận khi bị đóng sáp.
Lý Đằng cùng Liễu Tuệ đều là cấp bậc tiểu đặc ước, hai người lấy được ban thưởng gấp đôi 40 điểm tích luỹ.
Đồng thời còn còn nhận được số điểm trừng phạt của 6 gã diễn viên thợ săn, tổng cộng là 140 điểm, mỗi người nhận về 70 điểm.
Số dư trong tài khoản Lý Đằng lại nhảy lên 110 điểm tích lũy.
Bởi vì không có người mới, khâu hỏi đáp bị lược bỏ.
Khâu rút thưởng cũng cho qua.
Tới khâu bổ sung, Viên Cường thông báo một tin tức tốt.
“Diễn viên biểu diễn 《 Thợ Săn Đất Tuyết 》 rất đặc sắc, diễn xuất lần này trúng tuyển tư cách tham gia triển lãm phim xuất sắc của thành phố điện ảnh, hai người được thưởng thêm 10 điểm tích lũy.”
“Mặt khác, kịch bản lần này cũng rất đặc sắc, đã nhận được đề cử kịch bản xuất sắc, tôi tự chúc mừng bản thân và biên kịch.”
Số dư trong tài khoản Lý Đằng lại tăng lên 120.
Một lần diễn xuất cày được 120 điểm tích lũy, đây là thù lao lớn nhất từ trước tới giờ Lý Đằng nhận được.
“Thực xin lỗi, cho tôi xin lỗi vì thành kiến trước đó về cậu. Thân là một nhà đạo diễn, có lẽ tôi nên dùng đôi mắt của mình để quan sát một người, mà không phải dựa vào tin đồn nhảm.” Sau màn tổng kết cuối cùng, Viên Cường chủ động bắt tay Lý Đằng.
“Khách khí quá rồi, nể mặt lần này nhận được rất nhiều điểm tích luỹ, tôi chấp nhận lời xin lỗi của ông.” Lý Đằng mỉm cười bắt tay Viên Cường.
“Hy vọng sau này sẽ có cơ hội hợp tác.” Viên Cường thừa dịp nói ra.
Nhờ có Lý Đằng, đây là lần đầu tiên hắn nhận được đề cử kịch bản.
Sau khi xem hết quá trình diễn xuất, hắn biết rõ một chuyện, nếu không có màn diễn xuất thành công của Lý Đằng cùng Liễu Tuệ, kỳ thật kịch bản này của hắn không có điểm gì sáng, không có gì hay, đúng là hai người biểu diễn giúp cho kịch bản sống lại, nhờ vậy mà hắn có được lần vinh dự này.
“Trước kia tôi luôn đi theo đạo diễn Lưu Thích Nguyên, nguyên nhân chủ yếu là anh ta giúp tôi tranh thủ có thêm nhiều suất diễn.” Lý Đằng cũng nói thật với Viên Cường.
Suất diễn thêm giúp hắn không cần trở về chóp đá, đồng thời có thể cày thêm nhiều điểm tích lũy.
Nếu như Viên Cường chủ động muốn hợp tác cùng hắn, đương nhiên hắn cũng muốn nói ra điều kiện.
Chờ bao lâu mới góp đủ 100 điểm tích lũy, có thể giảm bớt độ cao chóp đá tới khi nào xuất hiện phòng ở, có ăn có uống không cần đói rét, chịu đựng mùa hè nóng bức tra tấn, thì khi quay về chóp đá cũng không sợ chết.
“Suất diễn thêm? Được rồi, để tôi gọi vài cuốc điện thoại.”
Viên Cường nói xong đúng là móc điện thoại ra a lô.
Nghe thấy giọng nói cung kính của Viên Cường lúc gọi điện thoại, có thể nhìn ra mối quan hệ của hắn không bằng Lưu Thích Nguyên.
Lúc Lưu Thích Nguyên gọi điện thoại, giọng nói của người đối diện đều tỏ ra rất khách khí.
Cũng có thể là vì nguyên nhân này, Viên Cường gọi hơn 10 cuốc điện thoại mới nhận về 1 suất diễn thêm.
“Hai ngày sau, là một bộ phim tình cảm, tên là 《 Chủ tịch, tôi yêu anh, chỉ muốn đưa anh về nhà 》 , là phim thần tượng, có hứng thú hay không?” Viên Cường hỏi Lý Đằng một tiếng.
“Được......”
“Không được! Phong cách của anh ta là người kiên cường, không thích hợp diễn phim thần tượng.”
Lý Đằng đang muốn đồng ý, bị Liễu Tuệ mở miệng từ chối.
Viên Cường ngó qua Lý Đằng.
“Ừ, tôi không quá thích hợp.” Lý Đằng nhẹ gật đầu, Liễu Tuệ còn chưa đi, diễn suất thêm này cứ đợi từ từ.
“Tốt, tôi sẽ giúp cậu liên hệ.” Viên Cường lại cầm di động alô.
Lại hơn 10 cuốc điện thoại, sau nhiều lần gửi hồ sơ của Lý Đằng đi, rốt cuộc Viên Cường đã giúp đỡ Lý Đằng giành lấy một suất diễn thêm.
“Dã ngoại thám hiểm sinh tồn tìm kiếm lời giải, 《 Hoang Đảo Bí Ẩn 》 , có hứng thú hay không? “ Viên Cường lại hỏi Lý Đằng.
“Nghe rất hay.” Liễu Tuệ giúp Lý Đằng đồng ý.
Mặc dù về sau Lý Đằng diễn cái gì nàng không quản được, nhưng lần này, nếu như nàng có mặt, muốn thay Lý Đằng quản cho tốt, không thể đóng loại phim rác kia.
Cái phim rác gì 《 Chủ tịch, tôi yêu anh, chỉ muốn đưa anh về nhà 》 , nghe qua đã biết thể loại phim không đứng đắn.
Để cho Lý Đằng diễn vai tổng giám đốc? Bị một tiện nhân mang về nhà? Sau khi về nhà ngoài việc “bổ rìu” ra, còn có thể làm chuyện gì đứng đắn? Quá thô tục! quá ghê tởm! Tuyệt đối không thể nhẫn nhịn.
“Ừ, kịch bản 《 Hoang Đảo Bí Ẩn 》 này rất hay, tôi nhận.” Lý Đằng cũng nhẹ gật đầu.
“Vậy được, tôi sẽ trao đổi với đạo diễn phim này, quyết định xong suôi, một khi quyết định, dựa theo quy tắc thành phố điện ảnh, cậu nhất định phải diễn, muốn từ chối cũng không được.” Viên Cường xác nhận với Lý Đằng.
“Không thành vấn đề. “ Lý Đằng nhẹ gật đầu.
Viên Cường lại tròn mắt ngó Liễu Tuệ......Giống như Liễu Tuệ càng có quyền quyết định?
“Không thành vấn đề.” Liễu Tuệ cũng nhẹ gật đầu.
Viên Cường lấy di động ra quyết định cho Lý Đằng.
“Bộ phim 《 Hoang Đảo Bí Ẩn 》 sẽ bắt đầu diễn vào ngày kia, cậu trở về chóp đá đợi một ngày, ngày kia sẽ có trực thăng tới đón cậu.”
“Nội dung chủ yếu của 《 Hoang Đảo Bí Ẩn 》 là, một gã hoạ sĩ dẫn theo 2 giáo viên cùng 4 nữ sinh học viện nghệ thuật cùng với một người mẫu đi ra hải đảo vẽ cảnh thực tế, đội thuyền gặp tai nạn trôi tới một hoang đảo, trên hoang đảo phát sinh đủ loại chuyện ly kỳ, vai diễn của cậu trong bộ phim này, chính là tên hoạ sĩ kia.” Viên Cường vừa cúp điện thoại, bắt đầu giải thích kịch bản cho Lý Đằng.
“Bốn nữ sinh? Nam sinh học viện nghệ thuật kia? Đều chết sạch ư?” Liễu Tuệ nhíu mày.
“Nam sinh......có thể sẽ do người khác dẫn dắt? Chủ yếu là hai giáo viên kia và người mẫu đều là nữ, cho nên các nàng mới dắt theo nữ sinh, như vậy mới thuận tiện chăm sóc.” Viên Cường bèn giải thích cho Liễu Tuệ.
“Giáo viên nữ? người mẫu nữ? Nói cách khác, tám diễn viên trong bộ phim này, chỉ có anh ta là đàn ông?” Sắc mặt Liễu Tuệ càng khó coi, tại sao bộ phim này còn đáng sợ hơn phim thần tượng kia?
“Đúng vậy, nữ đạo diễn kia chọn diễn viên rất hà khắc, yêu cầu nhân vật nam chính nhất định phải có dung mạo đẹp trai và khí chất nghệ thuật, tôi vừa gửi tư liệu của Lý Đằng cho cô ấy, cô ấy liền chọn ngay, nói lúc trước tìm hơn mười người đều không vừa ý, nhưng cô ấy vừa nhìn thấy Lý Đằng liền chọn cậu ta, còn cám ơn tôi nữa.” Viên Cường nhẹ gật đầu.
“Đạo diễn nữ, giáo viên nữ, học sinh nữ, người mẫu nữ......” Liễu Tuệ hung hăng nghiến răng ken két.
“Đúng là đáng ghét...! Tôi ghét nhất là đóng phim cùng diễn viên nữ ! Lề mề chậm chạp, bị các nàng làm phiền tới chết! Tôi thích đóng phim với đàn ông hơn, phim chiến tranh, phim võ hiệp, leo núi các loại......Sớm biết đóng phim với nhiều diễn viên nữ như vậy, vừa rồi tôi sẽ không nhận! Hiện tại hối hận cũng không kịp !” Lý Đằng rất ảo não, cảm giác mình bị Viên Đạo gài.
“Khục, đúng là xấu hổ, nhất định là lần sau tôi chú ý.” Viên Cường vội vàng biểu hiện áy náy với Lý Đằng. Đương nhiên, vừa rồi hắn cũng nhìn thấy Lý Đằng lúc nói những câu kia, vẫn luôn nháy mắt với mình.