Chiến Lật Cao Không

Chương 244: Thực lực

Chương Trước Chương Tiếp

“Bên ngoài có hai người, may mắn là vừa rồi không có xông ngoài, bằng không thì hai người chúng ta đã chết.” Số 5 lộ vẻ may mắn.

“Tại sao lại có hai người? Rõ ràng tôi đã giết cô gái kia! Các người biết rõ lực sát thương của súng ngắm, bắn một viên vào lưng, tuyệt đối không thể sống được.” Tay bắn tỉa lộ vẻ khó tin.

Trong lúc bọn hắn nói chuyện, bên ngoài lại ném vào càng nhiều mảnh gỗ cháy.

Tay bắn tỉa thuận tay....... cầm lên ném trở về.

“Anh có chắc là đã bắn trúng không?” Tay súng trường không thèm che giấu biểu lộ khinh bỉ.

“Đương nhiên là bắn trúng, tôi nói dối chuyện này làm gì?” Tay bắn tỉa cảm thấy tức giận khi có người nghi ngờ năng lực của mình.

“Nếu bắn trúng thì tại sao cô gái kia còn sống?” Tay súng trường hừ một tiếng, ngụ ý là kết luận khẳng định Sniper nói xạo.

“Tin hay không thì tuỳ cậu, dù sao lúc ấy tôi chắc chắn 100% là đã giết cô ta. Nếu như hiện tại hắn có giúp đỡ mà nói, vậy có thể là NPC hắn dẫn theo từ Thanh Phong Trại.” Tay bắn tỉa suy đoán vài câu.

“Không thể nào, tôi là người hiểu rõ kịch bản nhất, bọn hắn không có bất kỳ giúp đỡ nào từ bên ngoài, không có NPC nào giúp bọn hắn, khả năng duy nhất, chính là cô gái kia còn sống.” Số 5 lắc đầu nói.

“Tôi đã giết cô ta.........! “ Tay bắn tỉa vừa cãi lại, vừa tiếp tục ném đầu gỗ bị cháy ra ngoài cửa sổ, để tránh cho trong phòng bị khói che mắt.

Thế nhưng, khúc gỗ vừa rồi, cũng chẳng phải là khúc gỗ bị đốt một nửa, mà là nguyên khối bị đốt cháy, một nửa còn lại bị cháy thành than, do hắn không nhìn rõ, lại khiến cho bàn tay phổng rộp như bong bóng.

Cùng lúc đó, ngoài cửa ra vào lại ném thêm mấy khối gỗ khác, khiến cho ba người trong phòng ho sằng sặc.

Tay súng trường ho khùng khục giơ nòng súng ra chỗ cửa sổ, hắn đoán chừng nhất định Lý Đằng sẽ thừa dịp khói bụi mà bắn vào từ cửa sổ, lúc này giơ súng nhắm ngay cửa sổ, nói không chừng sẽ có cơ hội giết chết Lý Đằng.

Lý Đằng không có xuất hiện ngoài cửa sổ, chỗ cửa lớn bị Lý Đằng phá hư, lại đột nhiên có người xông từ bên ngoài vào!

Tay súng trường không cần nghĩ ngợi, theo bản năng giơ súng bắn xối xả.

Số 5 vác súng phóng lựu lên vai, nhưng mà không dám bắn.

Hậu quả dám bắn trong phòng hẹp, chính là nổ banh xác.

Tay bắn tỉa cũng muốn giơ súng lên, thế nhưng tay bị phỏng, khiến cho nòng súng loạng choạng bất ổn.

“Phằng! Phằng! Phằng! Phằng! Phằng! “

Dưới sự che chở của người kia, Lý Đằng đỡ được toàn bộ mấy phát đạn từ tay súng trường, dùng mảnh gương nhỏ quan sát tình cảnh trong phòng, giơ súng từ ngoài vào bóp cò, bắn sạch mấy phát đạn cuối cùng của khẩu súng ngắn.

Mấy viên đạn này, rất chuẩn xác bắn vào cánh tay đám người đang cầm súng núp sau tường, lúc này Lý Đằng mới xông vào thuận tay nhặt lên khẩu súng trường dưới đất, cùng với khẩu súng phóng lựu trong tay gã số 5, cùng với khẩu súng nhắm.

Vừa rồi người xông tới đỡ đạn cho Lý Đằng, không phải là người, là một con Zombie sống nhăn, bị Lý Đằng dùng vải buộc quanh mồm, hai tay bị trói sau lưng.

Dùng nó thu hút hoả lực trong phòng, che chắn cho Lý Đằng kết thúc 3 người kia.

Ba người đều chưa chết, thế nhưng tay chân bị bắn gãy, càng không ngừng kêu thảm.

“Tên gian lận! mày chết không được tử tế! mày dám giết chúng tao, sau khi rời khỏi nơi đây, tao cam đoan khiếu nại mày tới chết!” Số 5 vừa kêu thảm thiết vừa mắng chửi Lý Đằng, hắn cầm vũ khí lợi hại nhất trong kịch bản, nhưng lại không thể bắn trúng Lý Đằng, hiện tại chỉ có thể trơ mắt nhìn Lý Đằng tước đoạt vũ khí của mình.

“Bật hack ngược đãi người khác hay lắm sao? Đúng là khiến người phỉ nhổ!” Tay bắn tỉa cũng kêu thảm.

“Đệch con bà mày! Có gan giết tao này!” Tay súng trường đang đau đớn vì mắt cá bị bắn nát. Hiện tại xương tay cũng đứt, càng thêm thống khổ.

Lý Đằng cười cười cũng không mắng người, chỉ để cho bọn chúng kêu rên thảm thiết, cầm lấy tất cả vũ khí, quay người rời khỏi phòng.

Nếu so sánh với nỗi đau hắn từng trải qua ở Nhà Tù Thời Gian, thì kịch bản lần này đúng là trò trẻ con, đúng là hắn có thể sớm kết thúc chiến đấu, nhưng không có làm như vậy. Dạng này chẳng có chút khiêu chiến nào, chính là hành hạ đối phương đến chết, rất nhanh hắn sẽ mất đi hứng thú chơi tiếp.

Còn không bằng ở lâu một chút đi “leo núi“.

Lại một con Zombie bò vào cửa.

Nó chỉ có nửa người trên, không có nửa người dưới.

Sau khi nhìn thấy ba người kêu thảm ở góc tường, liền rú một tiếng dùng hai cánh tay bò lết qua.

Kịch bản 《 Thợ Săn Đất Tuyết 》 , đến lúc này đã gần như kết thúc.

Trong lần diễn xuất lần này, ai đóng vai thợ săn, ai đóng vai con mồi, kỳ thật, không do đạo diễn quyết định.

Mà là quyết định bởi hành động cùng thực lực.

......

“Kế hoạch tiếp theo là gì?”

Đứng ở trên đỉnh núi tuyết, nhìn thấy Zombie biến dị du đãng ở dưới doanh trại, Liễu Tuệ hỏi Lý Đằng một tiếng.

“Còn có kế hoạch gì? Ở chỗ này chơi thêm hai ngày nữa! Đợi đến lúc kịch bản kết thúc, lại đuổi đám Zombie này đi trả nhiệm vụ.” Lý Đằng trả lời Liễu Tuệ.

“Nơi này có gì để chơi?” Liễu Tuệ nhíu mày, xung quanh đều là Zombie, giết chóc cùng máu tươi.

“Có nha...! Leo núi...! Nện rìu...! Rất nhiều chỗ hay! “ Lý Đằng thò tay khoác eo Liễu Tuệ.

“Anh nện rìu nhiều ngày như vậy, tôi chỉ muốn hỏi anh một chuyện.” Liễu Tuệ nhíu mày nói.

“Chuyện gì?”

“Nếu như tôi mang thai, anh nói nên làm gì bây giờ?” Liễu Tuệ trừng mắt hỏi Lý Đằng.

Lý Đằng giơ tay vuốt trán, lúc trước hắn chỉ “leo núi” rất thoải mái, một mực không có nghĩ tới chuyện này.

“Đàn ông mà...! Chính là một mình thoải mái, sau đó tất cả trách nhiệm, đều do phụ nữ gánh vác.” Liễu Tuệ thở dài.

Lý Đằng im lặng.

Không phải hắn không muốn chịu trách nhiệm.

Mà là hiện tại hắn chẳng thể làm gì.

“Đây chỉ là diễn xuất trong bộ phim, cũng là một bộ phim cuối cùng, không nghĩ tới gặp anh, hơn nữa còn xảy ra loại chuyên này. Bất quá, diễn xong bộ phim này, tôi phải rời đi.” Liễu Tuệ không có nói tiếp chủ đề vừa rồi.

“Rời khỏi?” Lý Đằng liếc mắt nhìn Liễu Tuệ.

“Đúng vậy, cha tôi là ảnh đế, ông ấy thông qua quyền hạn tìm được tôi, chỉ chờ tôi diễn xong phim này, màn tiếp theo tôi sẽ diễn chung với ông ấy, gia nhập đoàn phim của ông ấy, tôi cũng không phải chịu cảnh màn trời chiếu đất, bị vài tên tra nam bắt nạt.” Liễu Tuệ quay đầu nhìn Lý Đằng, vành mắt có chút ửng đỏ.

“Chúc phúc cho cô.” Lý Đằng như trút được gánh nặng.

“Rất vui đúng không? Rốt cục không còn gánh nặng đúng không? Không cần phải chịu trách nhiệm? Có thể tiếp tục đi trêu chọc cô gái khác? Có thể “leo núi nện chuỳ” khắp nơi đúng không?” Liễu Tuệ giơ hai nắm đấm, đập vào ngực Lý Đằng.

“Tôi nào có cặn bã như vậy? Tôi đối với cô là thật lòng, bằng không thì sẽ không mạo hiểm tánh mạng đi cứu cô.” Lý Đằng nói vài câu, thò tay ôm lấy Liễu Tuệ, không cho nắm đấm của nàng đánh trúng mình.

Liễu Tuệ giãy dụa, kết quả hai người té lăn quay trong đống tuyết.

Không cẩn thận hôn trúng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)