Chiến Lật Cao Không

Chương 241: Chim sợ cành cong

Chương Trước Chương Tiếp

“Mẹ nó ! Ai là con mồi?” Số 5 nhìn thấy mấy hàng chữ trên vách tường, không khỏi tức giận mắng chửi.

Rõ ràng [Thợ Săn Đất Tuyết] là ám chỉ đám bọn hắn? dám đánh tráo khái niệm như vậy, có hỏi qua ý kiến biên kịch chưa?

“Phằng! Phằng!” Hai tiếng súng nổ.

Hai gã NPC binh sĩ tinh nhuệ gần số 5 bị trúng đạn bể đầu, yên lặng ngã xuống mặt đất.

Chỗ lan can phía trên đại sảnh, bóng dáng một gã đàn ông chợt biến mất.

Đám người số 5 sợ tới mức vội vàng nằm sấp xuống, loạn thành một đoàn.

Tay súng trường cùng một vài NPC binh sĩ tinh nhuệ bắt đầu xả đạn về phía lan can, đáng tiếc là không bắn trúng ai.

Số 5 cảm thấy tim đập chân rung.

Nếu như vừa rồi Lý Đằng có thể bắn hai phát giết hai gã tinh nhuệ kế bên hắn, nhưng không có lựa chọn headshot hắn, đã có thể chứng tỏ 1 chuyện, tên gian lận Lý Đằng này chưa muốn giết bọn hắn ngay, hơn nữa là muốn chơi trò mèo vờn chuột với bọn hắn!

“Dừng lại! Dừng lại! Đừng rối loạn!” Số 5 rống lớn một tiếng.

Lúc này mấy người kia mới dừng bắn.

“Chỗ này, đã bị hắn chiếm giữ, chúng ta từ từ lui ra ngoài.”

Số 5 ra lệnh cho mọi người, hai phát súng vừa rồi, dọa hắn suýt té đái.

“Lão đại, hắn chỉ có một người, làm thế nào chiếm giữ được toà nhà lớn như vậy? Chúng ta chiếm số đông......” Tay súng trường không cho là đúng.

“Cậu dám cãi lại?” Số 5 giận dữ quát.

“Nghe lời lão đại.” Tay bắn tỉa ủng hộ lời số 5, thân là tay bắn tỉa, nhất định phải thấy rõ mục tiêu, để hắn bại lộ trước mặt kẻ thù đúng là không có cảm giác an toàn. Lý Đằng đột nhiên xuất hiện, hắn ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.

“Lão đại nói là được. “ Tay súng trường vội vàng chịu thua.

Dưới mệnh lệnh của số 5, mọi người trước sau xếp thành hàng, trận hình đâu ra đấy, một bên dùng đèn pin trên nòng súng rọi khắp xung quanh, một bên từ từ lui ra cửa chính.

“Phằng!”

Lại vang lên một tiếng súng.

NPC binh sĩ đầu tiên rời khỏi cửa chính bị headshot, không nói một tiếng mà ngã lăn ra đất.

Vết đạn xuyên qua đỉnh đầu, hiển nhiên là đường đạn bay từ cửa số phía trên toà nhà.

Những người khác đều sợ điếng người, không ai dám lui nữa.

Thoạt nhìn có vẻ tên biến thái kia đã sớm đoán được bọn họ sẽ rời khỏi toà nhà, cho nên sớm canh giữ chỗ đó, một phát bắn chết NPC binh sĩ.

Ba phát liên tục đều headshot, kỹ thuật bắn súng này chuẩn đến mức khó mà tin nổi, không phải bật hack thì là cái gì?

“Bọn mày đã bị tao bao vây! Mau mau bỏ vũ khí xuống, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ! Bằng không thì giết sạch! Ha ha ha ha ha......”

Trên lầu truyền đến tiếng Lý Đằng được phát ra bằng loa phóng thanh, mấy câu sau còn cười khặc khặc, rõ ràng mang ý nghĩa trào phúng.

Loa phóng thanh là vật tư bên trong trạm gác, bị hắn vơ vét làm đạo cụ tuyên truyền tư tưởng.

“Lão đại, chúng ta nhiều người như vậy, sợ hắn cái cọng lông...? Hơn nữa hắn chỉ có hai khẩu súng ngắn, một người bao vây mười mấy người chúng ta? Đừng để người khác chê cười?” Tay súng trường còn khá trẻ, sau khi nghe được tiếng cười nhạo của Lý Đằng, có chút chịu không nổi.

“Hiện tại bên ta còn 13 người, đứng chung một chỗ sẽ phân tán mục tiêu, cũng không thích hợp chiến đấu trong nhà. Ba người chúng ta chia làm ba tổ, mỗi người dẫn theo 4 tên, tay bắn tỉa dẫn 5 người, đi lên lầu tìm kiếm hắn, nhìn thấy là bắn ngay!” Số 5 cũng nổi điên rồi.

Hiện tại gặp loại tình huống này, nếu mà sợ hãi cũng chẳng còn tác dụng.

Trốn cũng không thoát, chẳng lẽ lại đứng ở trong đại sảnh này chờ hắn từng bước từng bước headshot mỗi người?

“Tốt!” Tay súng trường đã sớm nhịn không được, lập tức đồng ý lời của số 5.

Tay bắn tỉa có chút sầu lo, cảm thấy chia nhóm không tốt lắm, nhưng hắn cũng biết hành động cùng nhau thì khiến cho kẻ địch dễ ngắm bắn hơn, động tĩnh cũng quá lớn, ở trong toà nhà rất khó thao tác, cuối cùng vẫn yên lặng nghe theo.

Vì vậy, ba người chia làm ba nhóm, cùng nhau đi lên cầu thang, một nhóm lục soát lầu hai, một nhóm lục soát lầu ba, còn có một nhóm lục soát lầu bốn.

“Phằng!”

Lại có tiếng súng, NPC binh sĩ đi ở sau cùng, mặc dù rất cẩn thận chạy tới cầu thang, nhưng vẫn là bị bắn lén.

Lần này không có bể đầu, mà là đạn cắm vào bắp đùi, lập tức khiến hắn mất đi khả năng di chuyển, bụm lấy bắp đùi mà bắt đầu kêu thảm.

Cái tiếng kêu thảm thiết này khiến cho cả nhóm bị bối rối, tất cả mọi người như chim sợ cành cong ngó dáo dác khắp nơi, trên mặt mỗi người đều tràn ngập sợ hãi.

Còn có tức giận sau khi bị trêu đùa.

Đối phương chỉ có một người...!

“Sợ con mẹ gì! Cùng lão tử xông lên!” Tay súng trường xách súng dẫn theo đám NPC trèo lên cầu thang, dùng đèn pin lia khắp nơi.

Nhưng lại không thấy bóng dáng Lý Đằng.

“Con mẹ mày có bản lĩnh thì ra mặt đi...! Đến đây...! Cùng lão tử solo...! Chớ núp như con đàn bà rắm thối!” Tay súng trường thét lớn với không khí trước mặt.

Không có ai đáp lời hắn.

Trong toà nhà yên tĩnh, chỉ có NPC binh sĩ bị bắn kia đang không ngừng kêu la thảm thiết.

“Chỉ huy, dường như vừa rồi hắn ở trong phòng kia.” Một gã NPC binh sĩ chỉ vào căn phòng nào đó rồi báo cáo cho tay súng trường.

Vết bụi trên sàn nhà, quả thật có một vài dấu chân đi vào căn phòng kia.

Cửa gian phòng kia có thể quan sát cầu thang đại sảnh, dựa theo quỹ tích đường đạn, khả năng rất cao là Lý Đằng núp trong căn phòng kia.

“Đi!” Tay súng trường dẫn theo bốn gã NPC binh sĩ, một đường đề phòng chạy vọt tới chỗ căn phòng kia.

Dưới mệnh lệnh của tay súng trường, một gã NPC binh sĩ đạp cửa tiến vào, những người khác cũng nối đuôi nhau mà vào tiến vào gian phòng.

Không thấy được bóng dáng Lý Đằng, có vẻ như hắn đã rời đi.

Tay súng trường vồ hụt, chỉ có thể dẫn theo đám NPC binh sĩ quay người bước ra.

Nhưng ngay lúc bọn hắn xoay người, phía trên ngoài cửa sổ, Lý Đằng treo ngược người cầm một cái kính nhỏ, đột nhiên xuất hiện ở phía trên cửa sổ, hai khẩu súng ngắn bắn 3 phát “phằng phằng phằng“.

Chia ra bắn ngay bắp đùi 3 gã NPC binh sĩ.

Ba gã NPC binh sĩ lập tức kêu thảm ngã trên mặt đất, bụm lấy bắp đùi, mất đi sức chiến đấu.

Tay súng trường xoay người lại, vừa mắng chửi vừa bắn loạn về phía phát ra tiếng súng.

“Hắn......Hắn......” NPC binh sĩ chỉ vào cửa sổ nói cà lăm.

“Hắn làm sao?” Tay súng trường ngừng bắn

“Hắn đã chạy.” NPC binh sĩ trả lời tay súng trường.

“Nói nhảm! Xem lão tử là người mù à?”

Tay súng trường nhìn qua, rất muốn nhìn xem Lý Đằng đã chạy tới nơi nào, hoặc là ra lệnh cho NPC binh sĩ ló đầu ra nhìn.

Nhưng hắn đoán được nếu phái người ló đầu ra, tỷ lệ rất cao sẽ bị Lý Đằng bắn nổ đầu, cho nên đành phải bỏ qua ý tưởng này.

Tay súng trường từ từ rút lui ra khỏi gian phòng, sau khi bước ra cửa vài bước thì quay đầu nhìn lại, đang thử xác nhận xem có phải Lý Đằng đang núp phía sau hắn hay không.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)