Chiến Lật Cao Không

Chương 239: Vườn không nhà trống

Chương Trước Chương Tiếp

“Thế này còn chơi gì nữa...? “ Liễu Tuệ ngồi xổm trên cây, sau khi dùng ống dòm quân dụng quan sát doanh trại của đối phương, liền trợn mắt há hốc mồm.

Cho dù kỹ thuật bắn súng của Lý Đằng cao siêu tới đâu, giỏi đánh người thế nào, thì điều kiện tiên quyết là anh phải tới gần cái doanh trại kia thì mới được?

Mặc dù bốn mặt doanh trại cũng có núi, có rừng cây, nhưng mà khu vực gần 200 mét doanh trại, không nói tới cây, ngay cả cỏ cũng bị nhổ sạch, vài khối đá trên mặt đất cao một chút cũng bị gọt phẳng.

NPC binh sĩ trong doanh trại kia, đều cầm súng tiểu liên có tầm nhắm xa.

Dưới loại tình huống này, nàng suy nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra cách đối phó.

“Tôi ngủ một giấc, dưỡng đủ tinh thần cho buổi sáng ngày mai. Nếu cô muốn ngủ, có thể ngủ bất cứ lúc nào, tôi đoán chừng trong đêm sẽ không có người tới đây lục soát, cho dù có tới cũng sẽ không chú ý ở trên cây.” Bộ dạng Lý Đằng chẳng hề sốt ruột, sau khi dặn dò Liễu Tuệ một tiếng, liền ngả người vào gốc cây ngủ khò khò.

Chỗ cái cây mà hai người trèo lên, thuộc về loại hình không rơi lá.

Lá cây rất nhỏ, nhưng rất cứng, tán cây cũng đủ lớn, bên trong có đặt giường chiếu rất bí mật, cho dù ban ngày quan sát cẩn thận cũng nhìn không ra, chớ nói chi là ban đêm.

Những ngày này Lý Đằng đã rất mệt mỏi, ban ngày gấp rút lên đường, ban đêm còn phải “leo núi”, nhưng thể lực vẫn sung mãn, Liễu Tuệ thật sự rất bội phục gã đàn ông này.

Có thể là sách lược vườn không nhà trống của số 5, bên ngoài doanh trại của Hắc Long hội, ngoại trừ Zombie du đãng ra, căn bản cũng không có người nào sống.

Thời gian ban đêm, Lý Đằng đi ngủ vào 7 giờ tối.

Về sau Liễu Tuệ vì quá buồn chán nên dựa vào người hắn ngủ thiếp đi.

Ngày hôm sau rạng sáng khoảng 3 giờ, Lý Đằng liền tỉnh lại, tinh thần rất phấn chấn.

Liễu Tuệ bị Lý Đằng đẩy một cái, lần này nàng cũng ngủ rất ngon giấc.

“Đã đến lúc kết thúc kịch bản này.” Lý Đằng nói nhỏ cho Liễu Tuệ.

Liễu Tuệ cầm lấy ống nhòm quan sát doanh trại phe địch.

Doanh trại đã thay người, đèn pha vẫn còn rọi sáng trưng.

Các NPC binh sĩ được thay cũng rất tỉnh táo, cũng không bởi vì hiện tại là rạng sáng mà buông lỏng cảnh giác.

“Anh muốn kết thúc thế nào?” Liễu Tuệ thật sự nghĩ không ra Lý Đằng sẽ tìm được cách gì dùng sức 1 người đánh cả doanh trại.

Trừ phi......bật hack?

Đáng tiếc hành vi sử dụng hack bị đả kích nghiêm trọng.

“Cô dựa theo chiến thuật của tôi......” Lý Đằng nói kế hoạch của mình cho Liễu Tuệ.

Liễu Tuệ nghe rõ Lý Đằng muốn nàng làm gì, nhưng nàng không hiểu nguyên nhân tại sao Lý Đằng làm như vậy, mà Lý Đằng đã có kế hoạch, nàng cũng làm theo là được, về phần kết quả, đó là chuyện mà Lý Đằng phải quan tâm.

Hai người mượn nhờ trời tối, từ từ áp sát doanh trại, cuối cùng dừng ở một nhánh cây cách quân trại 200 mét.

Trong một cai lán đơn sơ có 10 gã NPC thợ đốn củi đang ngủ, Lý Đằng cũng không có đánh thức bọn hắn, mà là cùng Liễu Tuệ bò lên trên một gốc cây lớn.

Cái mảnh rừng cây này vốn là nối tiếp khu vực doanh trại, nhưng toàn bộ phần cây ngoài rìa đều bị chặt đứt, chủ yếu là cây cối quá nhiều, hơn nữa mấy gốc đại thụ rất khó chặt, cho nên thợ đốn củi mới chỉ chặt tới khu vực này, nhưng cũng đủ san phẳng mảnh đất trống khoảng 200 mét xung quanh doanh trại.

Sau khi dặn dò Liễu Tuệ vài câu, Lý Đằng liền tuột xuống cây, biến mất trong màn đêm.

Rất hiển nhiên, cũng không phải Lý Đằng giết thẳng vào doanh trại, mà là chạy tới một hướng khác.

Về phần thứ hắn muốn, đến hiện tại Liễu Tuệ cũng không rõ ràng.

Nàng chỉ cần nhớ kỹ chuyện hắn căn dặn nàng làm là được.

Ước chừng qua hơn 1 giờ, lúc này tinh thần Liễu Tuệ có chút hoảng hốt, mặt đất phía xa đột nhiên truyền tới từng đợt dao động, hơn nữa dao động càng ngày càng kịch liệt, tiếng động ầm ầm này khiến cho Liễu Tuệ đột nhiên nhớ ra cái gì.

Không thể nào?

Liễu Tuệ móc ống nhòm ra quan sát.

Ánh trăng không tính quá sáng, xa xa vẫn là tối om không thấy thứ gì.

Sau một lát, mặt đất càng rung lắc dữ dội.

Trong ống nhòm của Liễu Tuệ, rốt cục đã thấy được một vài thứ.

Là Lý Đằng đang bỏ chạy.

Chạy như điên.

Phía sau hắn số lượng Zombie đuổi theo đạt tới mấy trăm thậm chí vượt qua một nghìn, trong đó chí ít nhất 10 đầu Zombie biến dị hình dạng khổng lồ, đuổi sau lưng hắn không bỏ!

Trong thế giới kịch bản, bình thường mà nói, số lượng bầy Zombie phải hơn 100 nhóm, nhưng muốn tụ tập một nhóm Zombie lớn như vậy, ít nhất phải chạy qua 5, 6 bầy, thậm chí số lượng phải nhiều hơn thì mới được.

Hắn dùng một canh giờ này, chẳng lẽ vẫn giữ tốc độ chạy này?

Tốc độ đạt tới mức Zombie biến dị đuổi không kịp ?

Một lát sau, Lý Đằng liền vọt tới chỗ rừng cây Liễu Tuệ đứng, từ dưới cây bò lên trên, sau đó ngồi trên cành cây thở phì phỏ, rất hiển nhiên hắn cũng đã tới cực hạn.

Tiếng động “rầm rầm” dưới mặt đất, đánh thức hơn mười tên thợ đốn củi đang ngủ, bọn hắn vừa bước ra khỏi cái lán đơn sơ, nhìn thấy Zombie đầy khắp núi đồi, không khỏi sợ ngây người.

Bọn hắn vô thức muốn chạy vào doanh trại để trống, nhưng mà đã chậm, còn chưa kịp chạy vài bước, đã bị bầy Zombie bao vây, sau đó bị Zombie cao mấy mét xông tới xé xác, nhét vào trong mồm.

“Đáng tiếc, nếu như những tên thợ đốn củi này có thể chạy tới gần doanh trại thì quá tốt, vừa khéo có thể hấp dẫn đám Zombie đi theo.” Liễu Tuệ không khỏi cảm thấy tiếc nuối, nhưng nàng không có thời gian tiếc nuối, nàng nhớ tới Lý Đằng giao cho nàng một chuyện quan trọng.

Tiếng ầm ầm cùng mặt đất chấn động, cũng đánh thức số 5 cùng đồng bạn của hắn trong doanh trại.

Mượn nhờ ánh sáng từ đèn pha, cùng với ống dòm chuyên dụng, số 5 thấy được gần chỗ rừng cây cách 200 mét có một đám Zombie đang lao tới.

“Lập tức truyền lệnh xuống! Không cho phép người nào nổ súng! Không cho phép phát ra tiếng động lớn! “ Số 5 thấy một màn như vậy thì sắc mặt đại biến, vội vàng truyền lệnh cho người bên cạnh.

Một khi thu hút lũ Zombie biến dị này vọt tới gần doanh trại, có thể tưởng tượng ra hậu quả đáng sợ cỡ nào!

Ngay khi số 5 vừa truyền lệnh xuống, súng báo hiệu trong tay Liễu Tuệ đã bắn.

Một viên đạn tín hiệu trực tiếp bay tới chỗ doanh trại, lúc bay được chỉ cách doanh trại 80 mét, liền phát ra một tiếng “ầm” cực lớn rồi loé sáng cả không trung.

Vốn là Zombie biến dị cùng với đám xác sống đang dũ đãng trong rừng cây, muốn đẩy ngã đại thụ hất Lý Đằng cùng Liễu Tuệ từ trên cây xuống, sau khi nghe thấy tiếng động này, lập tức chạy ào ào về nơi phát ra tiếng động.

“Con mẹ nó...! Là ai làm ?” Số 5 thấy một màn như vậy không khỏi bắt đầu mắng to, hắn lại ra lệnh cho quân sĩ, không cho phép nổ súng, không cho phép phát ra tiếng động.

Zombie biến dị dẫn theo thi triều vọt tới khu vực cách quân doanh 80 mét, nhưng lại mất đi mục tiêu, bắt đầu đi lang thang.

Ngay lúc số 5 thoáng thở ra một hơi, lại có người bắn đạn tín hiệu.

Lần này chỗ phát ra tiếng động, chỉ cách doanh trại có 50 mét.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)