Chiến Lật Cao Không

Chương 232: Thử xem

Chương Trước Chương Tiếp

“Cô có sao không?” Lý Đằng đang nằm sấp bám chặt nên không thể ngó xuống nhìn, chỉ có thể hô lớn gọi Liễu Tuệ.

“Tôi còn sống!”

Liễu Tuệ bị treo ở dưới, đưa mắt nhìn quanh một vòng, không khỏi cảm thấy tuyệt vọng.

Chỗ nàng rơi xuống là một vết nứt nằm giữa hai ngọn núi, sâu hơn trăm mét, rộng vài chục mét.

Bởi vì tuyết đọng trong thời gian dài, phần đáy bị nén chặt thành khối băng cực lớn, tầng ngoài thì nằm sát nhau, lúc đi ở trên thì không thể nào nhận ra.

Bất quá chuyện này cũng không khiến nàng tuyệt vọng.

Chuyện khiến cho nàng tuyệt vọng chính là......dựa vào chiều dài sợi dây mà nàng có thể đoán được, hiện tại Lý Đằng cũng không nằm trên đỉnh núi, mà là nằm trên khối băng do tuyết hình thành!

Chuyện này mang ý nghĩa, phía dưới Lý Đằng là khối băng, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống bởi vì sức nặng của 2 người.

Sau đó, hai người sẽ cùng rơi xuống vực sâu hơn trăm mét.

“Cô có thể trèo lên hay không?” Lý Đằng hỏi Liễu Tuệ một tiếng.

Khoảng cách giữa hai người là 10 mét, muốn nói chuyện thì phải lớn tiếng. Mà nói to quá thì sẽ khiến tuyết lở, nhưng mà hết cách rồi.

“Tôi cách vách đá gần nhất khá xa, chỉ có thể nghĩ cách đu người qua, thế nhưng anh sẽ phải chịu lực rất lớn, anh nhất định phải bám chặt thì mới được.” Liễu Tuệ trả lời Lý Đằng.

“Tôi đang nghĩ cách.” Lý Đằng móc ra một cây đinh bám, đập mạnh vào mặt băng phía dưới.

“Đừng đập!” Liễu Tuệ lớn tiếng gọi.

Góc độ nàng treo người có thể nhìn thấy rõ, theo Lý Đằng nện rìu, khối băng phía dưới Lý Đằng xuất hiện từng vết nứt to tướng, nếu Lý Đằng đập tiếp, sớm muộn gì khối băng đang đỡ hắn sẽ bị rơi xuống.

“Làm sao vậy? “ Lý Đằng ngừng lại.

“Khối băng phía dưới anh không có điểm tựa! có thể rơi bất cứ lúc nào!” Liễu Tuệ nói tình hình thực tế cho Lý Đằng, sau đó liền hối hận.

Nếu hiện tại nói chuyện này cho Lý Đằng, nói không chừng Lý Đằng sẽ móc ra dao găm, trực tiếp cắt đứt dây thừng giữa hai người, chỉ có như vậy hắn mới giữ được mạng sống không bị Liễu Tuệ kéo xuống.

Hai người rơi vào im lặng.

Hiện tại, tánh mạng của Liễu Tuệ, đang nằm trong tay Lý Đằng.

“Tôi đóng một cây đinh cố định, cô thử đu người qua vách đá.” Lý Đằng lại lớn tiếng gọi.

“Tốt, để tôi thử xem.”

Liễu Tuệ điều chỉnh tư thế, thu hai chân về dời trọng tâm ra sau, sau đó lại duỗi hai chân đu về trước.

Đã thử vài lần nhưng vẫn không tới được vách đá.

Khối băng phía dưới Lý Đằng, bởi vì Liễu Tuệ đong đưa mà phát ra tiếng nứt càng đáng sợ, vết nứt mỗi lúc một lớn, càng ngày càng rõ ràng!

Đột nhiên, Lý Đằng phía trên hét to một tiếng, khối băng phía dưới hắn đột nhiên đứt gãy, rìu trong tay hắn cũng nhổ ra khỏi mặt băng, hơn nửa cơ thể bị rơi tòng teng phía dưới.

Sau khi khối băng kia rơi xuống, Liễu Tuệ vừa khéo đu mình núp sau vách đá, mới không bị đập chết.

Sau khi khối băng rơi xuống hơn 100 mét, đập vào một ít khối băng đã rơi trước đó, phát ra tiếng nổ “ầm” rồi vỡ vụn.

Hiện tại, hai người Lý Đằng có thể bám lại không rơi xuống, phần lớn là nhờ cây đinh vừa rồi đóng vào khối băng.

Cả người Liễu Tuệ phát run, không dám đu nữa.

Nếu lại đu, Lý Đằng sẽ bị nàng kéo rơi xuống.

“Tình huống của cô thế nào? Hiện tại tôi phải làm sao đây?” Lý Đằng hô lớn gọi Liễu Tuệ. Tạm thời hắn không dám nện rìu vào lớp băng trước mặt, vì sợ bản thân không cố định được, ngược lại còn nện đứt khối bắn, như thế thì hắn chết chắc.

Liễu Tuệ cẩn thận bám vào dây thừng, đưa mắt nhìn Lý Đằng phía trên, trên mặt lộ vẻ sợ hãi, không biết nói gì.

Cho tới hiện tại nàng chưa từng gặp loại tình huống này, cho nên nàng cũng không biết nên làm gì.

Kỳ thật trong lòng nàng rất rõ ràng, dưới loại tình huống này, lựa chọn chính xác nhất của Lý Đằng, có lẽ là dùng dao găm cắt đứt dây thừng.

Không cắt thì hai người cùng chết, nếu cắt thì chỉ một mình nàng chết.

Không biết anh ta có nghĩ như vậy không, cho nên nàng không nói ra.

“Tôi sẽ không cắt dây thừng ! Mau nói cho tôi biết, hiện tại tôi nên làm thế nào?” Lý Đằng lại lớn tiếng gọi, tựa hồ đoán được suy nghĩ trong lòng Liễu Tuệ.

“Tôi không biết! “ Liễu Tuệ khóc rống lên.

“Mẹ kiếp!”

Nghe Liễu Tuệ nói vậy, cả người Lý Đằng như bị dội một gáo nước lạnh.

Tay mơ dẫn theo người mới, cả hai cùng chết.

Hai người lại rơi vào im lặng đáng sợ.

“Anh cắt dây thừng đi.”

Mấy phút sau, Liễu Tuệ chợt lên tiếng.

Mặc dù nàng không muốn Lý Đằng làm như vậy, nhưng nàng biết rõ sớm muộn Lý Đằng phải làm như vậy, tự mình sợ hãi chờ đợi, còn không bằng dứt khoát, dù sao trừ chuyện này ra, đã không còn cách nào khác.

Nàng không cần phải kéo theo ai cùng chết với mình.

“Không thể cắt, nếu cắt thì tôi không biết ăn nói sao với bé thỏ con...! “ Lý Đằng thở dài.

“Em ấy sẽ không màng sống chết của tôi!” Liễu Tuệ vừa khóc vừa nói.

“Sao cô có thể nói như vậy? Bé thỏ con rất quý trọng sinh mạng của động vật, nhất định sẽ càng coi trọng tình cảm gia đình. Chớ suy nghĩ lung tung, nhanh nghĩ cách thoát khỏi đây!” Lý Đằng rống to về phía Liễu Tuệ.

“Không còn cách nào khác! Cắt đi! “ Liễu Tuệ rất tuyệt vọng.

“Chỗ cô đang treo người có vách đá nào có thể bám vào không? Hoặc là chỗ nào có thể bám rìu vào?” Lý Đằng dò hỏi Liễu Tuệ.

“Tôi xem thử......Có đấy......” Liễu Tuệ trả lời Lý Đằng.

“Tôi sẽ dùng rìu trèo lên trên, sau đó đóng thêm vài cái trên khối băng, nếu như khối băng không sụp, sau khi tôi cố định được thân thể sẽ kéo cô lên. Nếu như khối băng này sụp đổ, chúng ta sẽ cùng rơi xuống, cô nghĩ cách tới gần vách đá kia, cố gắng bám người vào vách đá, có thể làm được không?” Lý Đằng nói ra kế hoạch cho Liễu Tuệ.

“Tôi sẽ thử.” Liễu Tuệ kiên trì đồng ý.

Nàng biết rõ, bây giờ Lý Đằng đang mạo hiểm tính mạng của mình, dùng mạng của hắn cứu nàng.

Nếu như hắn cắt dây thừng, một mình hắn thì không khó để leo lên.

Nhưng cưỡng ép đóng đinh vào khối băng này mà nói, khả năng rất cao là khối băng bị đập sụp đổ, hai người cùng rơi xuống vực sâu.

Lý Đằng không nói nhiều, hắn bắt đầu đóng đinh trên khối băng, không quan tâm khối băng đang phát ra tiếng rạn nứt.

Sau khi đóng được 3 cây đinh, khối băng vẫn không sụp đổ.

Lý Đằng giữ vững cơ thể, sau đó bắt đầu dùng rìu móc vào mấy cây đinh, mượn nhờ đinh bám, hai tay hắn ra sức cố gắng kéo toàn bộ cơ thể lên trên khối băng.

Hai tay Liễu Tuệ nắm chặt dây thừng, hai mắt thì luôn quan sát mọi cử động của Lý Đằng cùng khối băng.

Khối băng treo ở giữa bọn họ có thể rơi bất cứ lúc nào, sống và chết chỉ là chuyện trong nháy mắt.

Mạo hiểm đóng đinh lên khối băng, Lý Đằng cẩn thận từng chút một, cuối cùng đã trèo lên mặt khối băng.

Chỉ cần trèo lên nửa mét, là có thể đóng đinh trực tiếp vào vách đá, có điểm chịu lực trên khối băng!

Lý Đằng lại móc ra một cây đinh khác, dùng rìu leo núi đập vào mặt băng trước mắt.

Chưa từng nghĩ tới, một búa này đã đánh sập cọng rơm cứu mạng.

Khối băng phía dưới Lý Đằng đột nhiên phát ra một tiếng “răng rắc” khủng bố, triệt để sụp xuống dưới.

Kèm theo đó là tiếng thét chói tai của Liễu Tuệ, cơ thể Lý Đằng cũng bị kéo xuống dưới vực sâu.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)