Tuyết đã ngừng, nhưng cơn bão tuyết tối hôm qua đã đọng lại trên đất lớp tuyết dày tới nửa mét.
Điều này khiến cho hai người đi lại có chút khó khăn.
Không chỉ nhiêu đây, những con Zombie bị chôn ở phía dưới lớp tuyết đọng, bọn này vẫn chưa chết hẳn, đi ở trên mặt tuyết, bất cứ lúc nào cũng có thể dẫm trúng Zombie, nếu để Zombie tỉnh lại đột nhiên ngồi bật dậy, sẽ khiến cho 2 người một tràng thót tim.
Cũng may là sau khi Lý Đằng ăn hết thịt gấu, trạng thái cực kỳ sung sức, vài con Zombie bị dẫm tỉnh chẳng gây chút trở ngại gì cho hắn và Liễu Tuệ.
Về sau Lý Đằng còn nhặt được hai cây gậy gỗ trong rừng cây, thuận tiện dùng gậy chọt chọt dưới mặt tuyết, có thể rà soát được mấy con Zombie bị chôn dưới mặt tuyết.
Khởi đầu khá thuận lợi.
Hai giờ sau, bọn hắn gặp một vấn đề khó giải.
Vị đạo diễn béo kia vì muốn bẫy chết Lý Đằng, quả thực là bất chấp thủ đoạn.
Từ chỗ bọn hắn nếu muốn tới điểm B, thì phải băng qua địa hình đồi núi.
Có thể nói là một con đường Hoa Sơn.
Ngay ở phía trước, dựa theo đánh dấu trên bản đồ, hẳn là có một con đường núi chật hẹp, cũng chính là cái loại hai bên đều là mặt đá cao mấy trăm mét, ở giữa nứt ra một khe đá, con đường qua khe núi này chỉ có bề ngang khoảng 2 mét đủ một người chui qua.
Hiện tại, bị bão tuyết phá hỏng toàn bộ.
Hẳn là đã bị bít kín, ở giữa toàn là tuyết trắng.
“Đậu xanh rau muống...! “
Nhìn sang 2 bên không có đường đi, phát hiện tất cả đều là vách đá đầy tuyết, kịch bản lần này trước sau khó đủ đường, Lý Đằng chưa từng mở miệng chửi thề, rốt cục nhịn không được mà mắng chửi.
Chơi hết nổi rồi...!
Trời không tuyệt đường người, nhưng vị đạo diễn này, chắc chắn 100% là chặn đường sống của bọn họ.
Không thể tới điểm B đúng giờ, sẽ bị trừ 1000 điểm tích lũy, kết cục chính là trở thành người sáp.
Bây giờ không thấy đường đi, bọn họ phải đi thế nào? Chẳng lẽ có thể bay xuyên qua?
Dựa theo tiến độ này, bọn hắn cũng không có khả năng tới đây trước cơn bão tuyết, bọn hắn không trễ chút thời gian nào, không cho đi qua, là muốn tạo ra kịch bản phải chết?
Nếu mà thiết kế kịch bản như vậy thì làm sao thông qua xét duyệt?
Lý Đằng mắng chửi xong, cảm thấy ủ rủ mà ngồi xuống một mỏm đá, cúi đầu không nói một lời.
Liễu Tuệ đi tới cầm lấy bản đồ trong tay Lý Đằng, cẩn thận nghiên cứu hơn nửa ngày.
“Nếu không, chúng ta thử đi qua con đường này xem.” Liễu Tuệ thò tay đẩy Lý Đằng, giơ bản đồ tới trước mặt hắn.
“Nơi này có gì chứ? Đi giết Zombie à?” Lý Đằng có chút khó hiểu.
Vị trí đánh dấu trên bản đồ có chút Zombie, cách vị trí hiện tại của bọn họ không quá xa, ước chừng khoảng 200 mét.
Chút ít có nghĩa là từ mười đến hai mươi mấy con, đều là kết quả của nhóm lính trinh sát trước đó, đánh dấu trên bản đồ là cảnh báo người trong trạm gác tận lực tránh xa nơi này.
“Thử xem, dù sao đã cùi rồi cũng chẳng sợ lở. “ Liễu Tuệ kiên trì nói ra.
Mặc dù Lý Đằng không biết Liễu Tuệ muốn làm gì, nhưng gặp tình huống hiện tại, hắn cũng chẳng còn lựa chọn nào khác, vì vậy cùng Liễu Tuệ đi tới chỗ khu vực có ít Zombie kia.
Mảnh khu vực kia tương đối cao, bởi vì bị gió thổi liên tục, cho nên chưa bị tuyết đọng bao trùm, ở trên cao có một cái lều, vài con Zombie đang du đãng bên ngoài lều, còn có một vài con Zombie bị đông cứng chưa tỉnh lại.
“Quả nhiên.” Dường như Liễu Tuệ đoán ra cái gì.
Lý Đằng quan sát cẩn thận một phen, rốt cuộc đã hiểu Liễu Tuệ tới đây làm cái gì.
Có mấy con Zombie mặc quần áo leo núi, còn quấn dây thừng, thậm chí trong tay còn cầm đủ loại công cụ leo núi.
“Cố gắng đừng phá hỏng công cụ cùng dây thừng trong tay bọn chúng, chúng ta có thể nhờ vào những vật này mà leo núi.” Liễu Tuệ nói kế hoạch của mình cho Lý Đằng.
“Tôi đã tham gia rất nhiều huấn luyện, nhưng tôi chưa từng tham gia huấn luyện leo núi.” Lý Đằng giang tay ra, xét trên phương diện leo núi thì hắn chỉ là tay mơ.
Liền giống như tử thần đã từng nói, cả đời con người cố gắng, cũng chỉ có thể huấn luyện một mặt đến cực hạn, nhưng vĩnh viễn sẽ không có khả năng trở thành người hoàn hảo mọi mặt.
“Rốt cục cũng có chuyện anh làm không được...? Đừng lo lắng, tôi có thể dạy anh.” Trên mặt Liễu Tuệ lộ ra vẻ đắc ý.
“Được rồi.” Hiện tại Lý Đằng cũng không có lựa chọn nào khác.
Hai người cẩn thận săn giết một hồi, toàn diệt toàn bộ Zombie đã tỉnh trong mảnh khu vực này, sau đó bắt đầu tháo gỡ công cụ trên người bọn chúng.
Liễu Tuệ phát hiện ở bên trong lều, có một túi hành lý, bên trong chứa nguyên bộ dụng cụ leo núi.
Thì ra đây chính là nguyên nhân mà thành phố điện ảnh thông qua xét duyệt kịch bản này.
Bị bão tuyết che lấp lối đi thì các người vẫn còn dụng cụ leo núi, đi không qua, các ngươi có thể bò qua...!
Tựa hồ bên tai Lý Đằng nghe thấy tiếng cười hiểm ác của gã đạo diễn béo ú.
Sau khi giúp Lý Đằng mặc quần áo leo núi vào, Liễu Tuệ bắt đầu giải thích cho Lý Đằng kiến thức leo núi cơ bản, sau đó tìm một vách đá cao mười mấy mét thực hành cho hắn xem.
Tố chất cơ thể Lý Đằng bày ra đó, cũng đủ sức mạnh, ngược lại học rất nhanh, dựa theo lời của Liễu Tuệ, không bao lâu sau, có thể nhẹ nhàng leo cùng với Liễu Tuệ lên vách đá cao mười mấy mét.
Vốn Liễu Tuệ còn muốn cho Lý Đằng thực hành một lúc, nhưng mà Lý Đằng nói thời gian không đợi người, luyện tập được gần đủ là hai người nhất định phải lên đường, nếu không phía sau sẽ càng khó khăn.
Liễu Tuệ bất đắc dĩ chỉ phải dừng dạy học, sau đó bắt đầu đứng ở chân núi tìm kiếm con đường thích hợp để leo núi.
Cuối cùng nàng lựa chọn một con đường tương đối bằng phẳng, khá dễ leo trèo.
Từ nơi này leo lên, nửa đoạn đầu là vách đá cao vài trăm mét, nửa đoạn sau là vách đá bị băng tuyết phủ kín, nếu vượt qua chỗ đó, hẳn là có thể đi xuyên qua con đường bị tắc, trở lại lộ tuyến mà 2 người đánh dấu đi tới điểm B.
Hai người ăn vài miếng thịt gấu đông cứng, lại gặm một ít tuyết đọng, khôi phục chút thể lực, sau đó bắt đầu trèo lên.
“Nhất định phải nhớ rõ những điểm chính tôi nói với anh, không thể có bất kỳ sai lầm nào. Tánh mạng của anh trong tay tôi, tánh mạng của tôi cũng trong tay anh, chỉ cần có một người lơ là, hai người đều toi mạng, có biết không?” Trước khi leo lên, Liễu Tuệ lên giọng nhắc nhở Lý Đằng.
“Tôi biết rồi, tôi còn quý mạng của mình lắm lắm.” Lý Đằng nhẹ gật đầu.
“Vậy là tốt rồi.” Liễu Tuệ cầm lấy rìu leo núi, bắt đầu leo lên vách đá cao mấy trăm mét.
Lý Đằng đứng dưới vách đá nhìn một vòng, vách đá cao như vậy, đứng ở phía dưới nhìn không thấy đỉnh, khiến cho người ta cảm thấy đầu váng mắt hoa.
Có thể nghĩ, nếu té xuống trong quá trình leo núi sẽ nhận phải hậu quả gì.
Trong đầu hắn lẩm bẩm lời Liễu Tuệ dạy cho vài lần, yêu cầu những việc gì.
Rất nhanh, Liễu Tuệ ngừng lại ở độ cao mười mấy mét, đóng đinh xuống treo mình trên vách đá, quay đầu vẫy vẫy tay cho Lý Đằng.
Lý Đằng hít sâu một hơi, giơ rìu bắt đầu leo lên vách đá.
Đây là lần đầu tiên hắn leo núi ngoài đời thực.