Nghiên cứu bản đồ hồi lâu, Lý Đằng vẫn là quyết định đi tới trạm gác kia.
Bây giờ hắn chẳng có vũ khí gì, dựa theo cách nói của đạo diễn béo, mới bắt đầu bọn hắn sẽ có một thanh dao găm. Cho nên, nhất định là dao găm nằm bên trong trạm gác.
Trạm gác cách điểm C rất xa, mà thợ săn chỉ được phép hoạt động trong khu vực giữa điểm C và B, trước khi tới điểm C, bọn họ sẽ an toàn, không cần lo lắng tới chuyện bị phục kích.
Cần đề phòng, là những con Zombie chắn ngang đường.
Mặc dù Liễu Tuệ rất không muốn đi theo kẻ gian lận Lý Đằng, nhưng bản đồ ngoài hiện thực không được phép mang vào kịch bản, người đàn bà trung niên chỉ cho hai người một tấm bản đồ, hơn nữa là đưa cho Lý Đằng, nàng cần phải đi theo Lý Đằng mới có thể tránh cho bản thân bị lạc trong tuyết trắng xoá.
“Không phải cô muốn tách riêng sao? Còn đi theo tôi làm gì?” Lý Đằng ngừng lại, hỏi Liễu Tuệ một tiếng.
Liễu Tuệ lộ vẻ tức giận trừng mắt nhìn Lý Đằng, cũng không mở miệng.
Thế mà bị kẻ gian lận này đùa giỡn, đúng là đáng giận!
Mặc dù bên ngoài doanh trại đều là đất tuyết mênh mông, nhưng vẫn có một ít rừng cây, núi cao cùng toà nhà có thể xác định phương hướng, chuyện này không làm khó được Lý Đằng, sau khi xác định được vị trí trạm gác, hắn liền tìm một con đường ngắn nhất đi tới.
Đi đường trong gió tuyết rất là khó khăn, không quy đổi trạng thái đỉnh cao mà nói, Lý Đằng chẳng thể bò nổi.
Hắn trực tiếp đổi một hơi bảy ngày trạng thái đỉnh cao.
Số dư tài nguyên sinh mệnh trong ứng dụng tử thần, đủ cho hắn quy đổi hơn 6 năm trạng thái đỉnh cao, bảy ngày này không tính là gì.
Thời gian 6 năm, đủ để Lý Đằng thăng cấp thành ảnh đế.
Đến lúc đó, lại nhìn tình huống kiếm được bao nhiêu điểm tích lũy sẽ đổi sang tuổi thọ.
Đi được 200 mét đất bằng, hai người tiến vào khu vực vùng núi.
Thỉnh thoảng sẽ phải leo lên địa hình cao hơn, mới có thể đi tiếp.
Có một sườn núi khá cao, Lý Đằng rất nhẹ nhàng tung người nhảy vọt lên, sau đó cũng không quay đầu trở lại. Nhưng Liễu Tuệ vừa đi tới sườn núi, thử vài chục lần, chạy lấy đà các loại mà không thể bò lên.
Theo thể lực bị tiêu hao, nàng càng không bò nổi.
Chung quanh trở nên cực kỳ yên tĩnh, Liễu Tuệ càng cảm thấy tuyệt vọng.
“Có muốn tôi giúp hay không?” Lý Đằng đột nhiên xuất hiện ở phía trên sườn núi cao.
“Muốn.” Liễu Tuệ im lặng một hồi mới trả lời Lý Đằng.
“Vậy cầu xin tôi đi.” Lý Đằng khoanh tay trước ngực, trên mặt lộ vẻ xem kịch vui.
“Anh đi chết đi!” Liễu Tuệ mắng một câu.
“Vậy được thôi, cô tiếp tục ở đây chơi, tôi không rảnh chờ đợi.” Lý Đằng nói xong liền quay người bỏ đi.
“Chờ một chút! Tôi cầu xin anh kéo tôi lên!” Liễu Tuệ luống cuống, đành phải chịu thua.
“Không phải cô mới mắng tôi đi chết sao?” Lý Đằng quay đầu lại, không chịu buông tha.
“Tôi......Tôi xin lỗi.” Liễu Tuệ bất đắc dĩ nói nhỏ.
“Cô nói cái gì vậy? Tôi nghe không rõ.” Lý Đằng đưa tay lên lỗ tai làm động tác lắng nghe.
“Tôi nói xin lỗi! “ Liễu Tuệ sắp oà khóc.
“Nhớ kỹ, đây là nể mặt em gái Liễu Nhân của cô, tôi mới kéo cô đứng lên, còn dám mắng tôi lần nữa, sẽ không có cơ hội thứ hai đâu.” Lúc này Lý Đằng mới thò tay kéo Liễu Tuệ lên trên.
Sau khi được kéo lên, mặc dù Liễu Tuệ càng thêm khinh thường tên gian lận này......Đi tính toán chuyện nhỏ nhặt với con gái, nhưng nàng cũng không khỏi không bội phục, sức lực tên gian lận này thật khoẻ, dùng một tay dễ dàng kéo nàng lên trên, phải biết rằng nàng mặc rất nhiều quần áo, ít nhất cũng tới 60 kg.
Thật đúng là xem thường kẻ này.
Trên đường đi, hai người vẫn giữ im lặng.
Lý Đằng đi phía trước, Liễu Tuệ ở phía sau, địa hình vùng núi rất nhấp nhô, thỉnh thoảng sẽ có chỗ cần trèo lên.
Liễu Tuệ không dám thô lỗ, không có nói cái gì kích thích Lý Đằng, Lý Đằng cũng không so đo với nàng, mỗi lần sau khi trèo lên, đều kéo nàng lên trên.
Đi thẳng một mạch, xuyên qua con đường núi phía trước là có thể tới trạm gác dự trữ vũ khí.
Thế nhưng, trên đường núi đầy tuyết đọng, khắp nơi đều là xác chết.
“Cố gắng giữ yên lặng, có thể những thứ này không phải xác chết, là Zombie bị đông cứng, bất cứ lúc nào cũng có thể đứng dậy cắn chúng ta, môt khi bị bọn chúng bao vây, chúng ta rất khó sống sót rời khỏi đây.” Lý Đằng cẩn thận quan sát mấy xác chết kia một hồi, nhỏ giọng nhắc nhở Liễu Tuệ vài câu.
Sắc mặt Liễu Tuệ có chút trắng bệch, trước đó nàng từng trải qua một bộ phim lấy đề tài Zombie, biết rõ những con Zombie này rất hung ác, lấy năng lực của nàng, tối đa chỉ có thể đối phó 1 hay 2 con, nếu đống xác chết này đều là Zombie, môt khi đánh thức bọn chúng mà nói, nàng và Lý Đằng tay không tấc sắt sẽ chết không có chỗ chôn.
Vẫn xảy ra một chuyện ngoài ý muốn.
Hai người vừa đi được vài bước, phía trước xuất hiện một con Zombie đứng yên.
Không biết do nguyên nhân gì, thời tiết rét lạnh cũng không thể đóng băng nó, nó đang lang thang vô định ở phía trước.
Chung quanh của nó, có rất nhiều Zombie đang ngủ say dưới mặt tuyết.
Một khi gây tiếng động quá lớn, rất có thể toàn bộ Zombie ngủ say này sẽ tỉnh giấc.
“Xuỵt!” Lý Đằng làm động tác im lặng, hơn nữa bảo Liễu Tuệ ngồi xổm tại chỗ, đừng phát ra tiếng động gì.
Một mình Lý Đằng lập tức cúi người, nhích từng chút một về phía Zombie, cố gắng để bản thân nằm ngoài tầm mắt Zombie, hơn nữa tránh đụng phải mấy con Zombie đang ngủ vùi trong tuyết.
Rốt cục, ngay khi khoảng cách với Zombie chỉ còn có hai, ba mét, Lý Đằng vọt nhanh tới, một cánh tay duỗi ra túm cổ Zombie, sau đó dùng sức vặn một cái, cứng rắn bẻ gãy xương sống Zombie, bẽ gãy cổ nó đặt nằm trên đất.
Trước kia Lý Đằng chưa từng săn giết Zombie, nhưng mà động tác vừa rồi của hắn, chính là đến từ trí nhớ cơ bắp được huấn luyện.
Hắn bỏ ra hơn 50 năm huấn luyện trí nhớ cơ bắp trên chiến trường.
Những cửa ải kia, càng đi về sau thì càng khó, nhiều lần hắn không thể nổ súng, phải âm thầm lén lút đi tới sau lưng kẻ địch, lựa chọn tiến hành ám sát bằng cách bẻ gãy cổ này.
Ám sát bằng cách này, hiển nhiên rất thích hợp để đối phó Zombie.
Thậm chí, đối phó Zombie còn dễ dàng hơn, loại Zombie không biến dị này, đốt cổ còn yếu hơn người bình thường, rất dễ bẻ gãy.
Liễu Tuệ núp đằng sau lạnh lùng nhìn toàn bộ cảnh này, mặc dù trong lòng của nàng rất chán ghét tên gian lận trước mặt, nhưng mà hắn tạo cho nàng một loại cảm giác dũng mãnh......Dưới tình huống không bật hack trong kịch bản.
Hai người tiếp tục đi về trước, trên đường lại gặp một ít Zombie rải rác, nhưng đều bị Lý Đằng bẻ gãy cổ, nửa giờ sau, rốt cục đi tới trạm gác trên đỉnh núi nhỏ.
Hai người không có đi vào, mà là đi một vòng quanh trạm gác.
Bên trên trạm gác không có người canh giữ, bốn phía trạm gác đều rất yên tĩnh, yên tĩnh giống như chẳng có người sống.
Lý Đằng chậm rãi nhích tới gần, bước tới gần cửa sổ trạm gác, cẩn thận từng chút một thò đầu vào trong quan sát.
Khắp nơi trên vách tường, trên mặt đất đều là vết máu.