Chiến Lật Cao Không

Chương 222: Tôi tham gia

Chương Trước Chương Tiếp

Ngoại trừ oán hận Viên Cường ra, lúc này Liễu Tuệ còn cực kỳ oán hận cái tên gian lận Lý Đằng.

Nàng cảm thấy, mình bị tên gian lận này kéo xuống nước, đã trở thành vật hy sinh.

Về phần cha nàng, ông ấy là thần tượng của nàng, tin tức đồn thổi bên ngoài đều là chửi bới ông ấy.

“Nói tính công bằng với kẻ gian lận? Lúc chơi ăn gian, có cân nhắc qua tính công bằng đối với người khác sao?” Số 5 lập tức đáp trả Liễu Tuệ.

“Kiên quyết ủng hộ hành vi đả kích gian lận của thành phố điện ảnh! Điều này giúp cho chúng ta có cơ hội thể hiện kỹ thuật diễn xuất trong môi trường sạch sẽ!”

“Tất cả người gian lận đều phải chết!”

Những người khác cũng nhao nhao phụ họa.

Viên Cường khẽ gật đầu, rất hài lòng đối với biểu hiện của mọi người, với tư cách là một người mang lòng chính nghĩa, giờ phút này hắn cũng cảm động.

“Đúng rồi, về kịch bản lần này, cuối cùng tôi còn muốn bổ sung một điểm.”

“Đây là một kịch bản đề tài tận thế Zombie.”

“Ở giữa khu vực A và B, sẽ có rất nhiều Zombie đi lại.”

Viên Cường đã giải thích xong toàn bộ kịch bản, sau đó phát tờ bản đồ kịch bản cho hai nhóm con mồi và thợ săn.

Liễu Tuệ hoàn toàn bó tay rồi.

Câu kết thúc của Viên Cường, kỳ thật mới là mấu chốt của kịch bản này.

Nhiệm vụ của con mồi là đi từ điểm A tới điểm B, nếu như không thể đến kịp trong thời gian chỉ định, sẽ bị khấu trừ 1000 điểm tích lũy, nốc-ao tại chỗ.

Không cần thợ săn mai phục săn giết tại điểm A và C, thời tiết bão tuyết, địa hình mấp mô, những thứ này đã rất khó khăn, còn thả thêm một đống Zombie là chuyện quỷ quái gì?

Có để cho con mồi đường sống hay không?

Biểu hiện Lý Đằng vẫn rất thản nhiên.

Lúc đạo diễn muốn dốc sức nhằm vào một gã diễn viên, căn bản là diễn viên không có bất luận sức phản kháng gì.

Liền giống như kịch bản “mười năm sau” của Diêu Tuyết .

Nhìn ra được, vị đạo diễn Viên này có quan hệ rất tốt với thành viên trong đoàn, trong ánh mắt rất tán thưởng gã số 5.

Thiên vị gã số 5 và mấy diễn viên khác, cũng không phải chuyện lạ.

Đương nhiên, thân là kẻ gian lận, Lý Đằng cũng có giác ngộ của người gian lận, mặc dù đó không phải lỗi của hắn.

Sau khi giải thích kịch bản xong, chính là giai đoạn bỏ phiếu tuyển chọn, dùng để xác nhận phe con mồi và thợ săn.

Kết quả lựa chọn giống như trò hề.

Lý Đằng cùng Liễu Tuệ bị lựa chọn, trở thành hai con mồi.

Sáu người khác hợp thành phe thợ săn.

Sau đó hai nhóm chia ra ngồi hai chiếc xe buýt đi tới địa điểm quay phim khoa học kỹ thuật.

Trên đường, sáu gã thợ săn thảo luận phân chia vũ khí.

Số 5 chọn súng phóng lựu, hắn muốn tự tay bắn chết Lý Đằng.

Sau đó là tay súng trường, tay shotgun, tay súng ngắm, cùng tay súng ngắn 1, tay súng ngắn 2.

Bọn hắn còn thảo luận kịch bản sôi nổi, xác nhận mỗi người gác ở giữa điểm C và B, có thể chặn giết Lý Đằng.

Mặc dù rất xem thường gian lận, nhưng về mặt chiến thuật thì bọn hắn vẫn rất nghiêm túc, vẫn rất cẩn thận làm đủ loại công tác chuẩn bị.

......

“Đối với chuyện hack gian lận, tôi cũng không muốn giải thích cái gì, nhưng tôi sẽ nhắc nhở cô trước, trận này, chúng ta phải hợp tác lẫn nhau thì mới có thể sống sót, dễ dàng hoàn thành nội dung nhiệm vụ. “

Trên chiếc xe buýt còn lại, Lý Đằng chủ động trò chuyện với Liễu Tuệ.

“Không cần.” Liễu Tuệ lạnh lùng trả lời Lý Đằng.

“Được thôi.” Lý Đằng cũng không nhiều lời.

......

Xe buýt dừng lại trước toà nhà khoa học kỹ thuật.

Tiến vào cao ốc, ngồi thang máy.

Tiến vào khoang truyền tống.

Sau khi nằm xuống, đầu óc Lý Đằng dần dần trở nên mơ hồ.

Nhân viên công tác bắt đầu điều chỉnh đủ loại thông số trên màn hình điều khiển…

Con số đếm ngược dần chuyển động, thẳng đến khi tất cả con số đều trở về 0.

Màn hình trên tường xuất hiện một vài hình ảnh mơ hồ.

Bão tuyết, sườn núi băng, Zombie, Zombie biến dị, chạy trốn, tiếng súng......

Một giọng nữ cao vút truyền vào tai mọi người…

Tựa như giấc mơ.

“Đang kiểm tra......”

“......”

“......”

“Khởi động chương trình truyền tống cơ thể......”

“Khởi động hoàn tất......”

“......”

Lúc Lý Đằng tỉnh lại, phát hiện bản thân đang trong một căn phòng.

Nằm ở trên giường.

Ngoài cửa sổ, đường đi chất đầy tuyết, cùng với bông tuyết đang rơi.

Đây là một toà nhà trú ẩn được xây dựng trong khu vực A.

Cũng là phe mà Lý Đằng cùng Liễu Tuệ đóng vai.

Ngồi dậy trên giường được một lát, Lý Đằng liền nhận được yêu cầu kịch bản, yêu cầu hắn đi tới phòng họp trong khu trú ẩn.

Lý Đằng đứng dậy đi tới cạnh cửa, đẩy cửa rời phòng.

Bên ngoài rất lạnh, nhưng vẫn nhưng có một vài đứa trẻ vui chơi chạy khắp nơi, ném cầu đánh gậy trượt tuyết.

Còn có một vài người lớn và trẻ con chơi đắp người tuyết.

Tất cả mọi người ăn mặc đồ rách rưới, những ngôi nhà bị tuyết bao phủ cũng rất cũ nát, khiến cho người ta cảm nhận được sự thê lương của tận thế.

Xuyên qua hai con đường, đi tới chỗ tập hợp.

Ở ngay ngoài phòng họp, Lý Đằng gặp Liễu Tuệ.

Liễu Tuệ làm bộ không thấy hắn, trực tiếp đi vào phòng họp.

Lý Đằng cũng đi vào.

Trong phòng họp lát đát vài người, một phụ nữ trung niên phát biểu trên đài chủ tịch.

Trước hết thông báo cho mọi người biết khốn cảnh hiện tại, bị bão tuyết vây nhốt, đồ ăn dự trữ sắp hết, súng ống đạn dược đủ loại tiếp tế cũng sắp cạn.

Sau đó mới nhắc tới nhiệm vụ hôm nay.

“Chúng ta cần hai người tình nguyện, mang phong thư này cùng tín vật đưa tới trạm liên lạc tại điểm B. “

“Lương thực của chúng ta tối đa chỉ có thể cầm cự trong vòng 1 tuần, cho nên, hai người tình nguyện cần phải hoàn thành nhiệm vụ này trong 7 ngày.”

“Người tình nguyện tham gia nhiệm vụ này xin giơ tay.” Người phụ nữ trung niên nhìn về phía mười người ở dưới đài.

Không có ai giơ tay.

Tất cả mọi người đều biết rõ đây là nhiệm vụ chịu chết, không nói tới Zombie nằm la liệt trên đường, phe Hắc Long hội đối địch đã sớm phong toả đường đi tới điểm B, muốn vượt qua địa bàn Hắc Long hội quả thực còn khó hơn lên trời.

“Tôi tham gia.” Lý Đằng giơ tay.

Cũng hết cách, hắn nhận được nhắc nhở kịch bản, lúc này phải làm ra quyết định ngu xuẩn.

“Tôi cũng tham gia.” Liễu Tuệ cũng rất chán nản giơ tay.

Những người còn lại đều thở ra một hơi dài, rốt cục có người ngu chủ động thay bọn họ nạp mạng.

Người đàn bà trung niên cũng thở ra một hơi, nếu như không ai tình nguyện giơ tay, bà ta cũng chẳng biết làm thế nào, chẳng lẽ tự mình ra trận?

Vì vậy, sau một hồi cổ vũ cùng động viên, mọi người cùng đưa Lý Đằng cùng Liễu Tuệ tới chỗ cửa sắt lối ra.

“Trong doanh trại không có dự trữ súng ống đạn dược, những gì còn lại đều nằm trong trạm gác này, sau khi các người tới nơi thì đưa thư viết tay này ra, nhận lấy vũ khí đạn dược từ tay người canh giữ trạm gác.” Người phụ nữ trung niên đưa cho Lý Đằng một tấm bản đồ, ở phía trên có đánh dấu cụ thể chỗ trạm gác.

Lý Đằng đoán chừng quá nửa là trạm gác này không tồn tại, đạo diễn không có khẳ năng cho bọn hắn súng ống đạn dược.

Sau khi cầu nguyện cho hai người, phụ nữ trung niên và một đám nhân viên trở về trong doanh trại, đóng cửa sắt lại, để lại hai người Lý Đằng cùng Liễu Tuệ đối mặt với gió lạnh cùng bông tuyết bên ngoài.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)