“Tôi phản đối! Rõ ràng số lượng thợ săn cùng con mồi không công bằng, tôi không quen bọn họ, kết quả lựa chọn này có gì khác nhau, đây không phải diễn xuất bình thường! Đây là lừa giết! “
Đã có người xung phong phản đối.
Không phải Lý Đằng phản đối, mà là Liễu Tuệ đang phản đối.
Màn trước đó nàng mới tới đoàn phim này, bởi vì tính cách tương đối cao ngạo, cho nên không thân với ai.
Nàng tận mắt nhìn thấy một màn trước đó, sáu người này hợp tác lừa giết một gã người mới.
Không nghĩ tới màn này lại dùng cách tương tự phân nhóm.
Liễu Tuệ cũng đã nhìn ra, đạo diễn Viên Cường chính là muốn hại chết Lý Đằng.
Điểm này nàng không phản đối, nàng cũng rất hận người gian lận, thế nhưng, sáu đánh hai, dùng cách lựa chọn theo số đông, rõ ràng muốn đẩy nàng vào nhóm con mồi, đây khác quái nào đưa nàng vào chỗ chết?
Đương nhiên phải tiến hành phản đối.
“Phản đối vô hiệu.” Viên Cường từ chối Liễu Tuệ.
Liễu Tuệ nói không sai.
Trận này, đạo diễn Viên Cường chính là muốn hại giết Lý Đằng.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Quan hệ giữa Viên Cường cùng Lưu Thích Nguyên vốn đã không tốt, trong nhóm đạo diễn bọn hắn, rất nhiều người trong vòng tròn biết sở thích “biến thái” của Lưu Thích Nguyên, còn có người âm thầm nói Lưu Thích Nguyên sử dụng BUG để bồi dưỡng diễn viên, khiến cho thành tích diễn viên trong đoàn phim của hắn luôn xuất sắc hơn những người còn lại, nói chung là ưu tú, trực tiếp hạ thấp giá trị đám đạo diễn bọn họ.
Ngay từ đầu Viên Cường đã không tin thành phố điện ảnh sẽ xuất hiện sai lầm lớn như vậy, không tin Lưu Thích Nguyên dùng BUG, chỉ cảm thấy thủ đoạn của Lưu Thích Nguyên biến thái mà thôi, cảm giác mình năng lực chuyên môn không bằng người, cũng không có gì để phàn nàn.
Thế nhưng, sự kiện Hacker lần này, chuyện Lưu Thích Nguyên sử dụng BUG bồi dưỡng diễn viên bị bại lộ, khiến cho một đám đạo diễn cực kỳ tức giận.
Đúng là chán sống, cái tên gian lận Lý Đằng này lại rơi vào tay Viên Cường.
Hắn thề trừ hại vì dân, lừa giết cái tên gian lận này.
Vì thế tự mình hắn cùng biên kịch thiết kế ra kịch bản đối kháng [Thợ Săn Đất Tuyết] .
Thế nhưng thiết kế kịch bản đối kháng phải cân nhắc tính hợp lý, tính cân đối mà đủ yếu tố khác, nếu không thì một cửa kiểm tra của hệ thống cũng không qua nổi, chớ nói chi là người duyệt.
Hắn đã từng thử qua lợi dụng tính cân bằng cực hạn, đẩy Lý Đằng vào một nhóm riêng, xếp đến tổ con mồi, lại để bảy người khác trong tổ thợ săn giết chết Lý Đằng, chẳng qua là bởi vì tính cân bằng của kịch bản nên không được hệ thống xét duyệt.
Cho nên cần phải bố trí một người chung nhóm với Lý Đằng, để đáp ứng yêu cầu cân bằng tối thiểu của kịch bản.
Dưới điều kiện này, hắn gần như vũ trang 6 người còn lại đến tận răng, gia tăng độ khó Lý Đằng có thể sống sót lên mức biến thái.
Nếu như vậy mà vẫn không bẫy chết được tên gian lần này, hắn cảm thấy mình cũng chẳng cần lăn lộn làm đạo diễn nữa.
Về phần diễn viên Liễu Tuệ này, có tin đồn nói cha của nàng là người gian lận số 1 trong thành phố điện ảnh, một đường nhờ hack mới có thể dùng thời gian ngắn ngủi chưa đến 1 năm trở thành ảnh đế.
Cho nên, con gái tên gian lận bị kéo vào, cũng không được tính là người vô tội.
......
“Thời gian kịch bản lần này là 1 tuần, sẽ tiến hành trong bong bóng thời gian.” Viên Cường giải thích về kịch bản.
Sắp xếp thời gian một tuần, đối với con mồi đi từ A tới B mà nói, nhìn sơ qua thì rất có lợi, dù sao thời gian càng dài, con mồi có thể thong dong di chuyển.
Đây cũng là chuyện bắt buộc, dù sao phải cân nhắc đến tình huống cân bằng.
Dưới tình huống đám thợ săn được trang bị đầy đủ, Viên Cường cũng không cho rằng đây là vấn đề lớn, dù sao đám thợ săn có thể dùng khỏe ứng mệt, con mồi phải đi xuyên rừng cây bao trùm băng tuyết, núi lớn, thị trấn nhỏ và đủ loại địa hình khác nhau, cho bọn hắn nhiều thời gian hơn cũng không có ý nghĩa, nếu như con mồi chậm chễ quá nhiều thời gian trong tuyết, thì không thể nào đến nơi chỉ định, còn có khả năng chết đói trong trời tuyết.
“Nếu là thợ săn, đương nhiên sẽ được phát vũ khí, vũ khí kèm theo là một thanh súng ngắm, một thanh súng trường, một thanh shotgun, hai khẩu súng ngắn cùng một khẩu súng phóng lựu.”
“Cụ thể do thợ nhóm thợ săn tự phân phối.”
“Con mồi sẽ được phát một thanh dao găm. “
“Ở giữa điểm A và B, ven đường sẽ có rất nhiều NPC.”
“Trong quá trình đối kháng, mỗi lần giết một gã NPC, cũng sẽ bị khấu trừ mất 10 điểm tích lũy, dựa theo đó mà tính. “
“Giữa điểm A và B còn có một điểm C, tôi sẽ đánh dấu trên bản đồ cho mọi người, đã đánh giấu ranh giới điểm C, từ điểm A đến điểm C thuộc về khu vực phân bố NPC phe con mồi, từ điểm C đến điểm B thuộc về khu vực phân bố NPC phe thợ săn.”
“C là khu vực thuộc phe trung lập.”
“Sáu gã thợ săn chỉ cho phép hoạt động ở giữa điểm C và điểm B, tiến hành mai phục săn giết.”
“Dựa theo quy tắc thông dụng của kịch bản đối kháng, chết trong lúc diễn xuất, sẽ bị trừ 1000 điểm tích lũy, loại bỏ tại chỗ! “
“Nếu như con mồi không đến điểm B trong thời gian chỉ định, cũng sắp bị khấu trừ 1000 điểm tích lũ, loại bỏ tại chỗ!”
Viên Cường ngừng một chút, cầm lấy ly nước uống cạn, hắn đã bảo đảm dưới tình huống kịch bản được thông qua, tạo điều kiện bảo hộ lớn nhất cho đám thợ săn, dùng vũ khí nóng từ từ săn giết con mồi trong bão tuyết.
Thành phố điện ảnh cũng đã loại bỏ khả năng bật hack, dưới loại tình huống này, nếu như 6 gã diễn viên nhóm thợ săn vẫn không thể giết chết Lý Đằng, hắn cũng không còn gì để nói.
Đương nhiên, theo hắn thấy, Lý Đằng đã mất hack, trở thành người bình thường, căn bản không cần phải lo lắng.
Trước kia trong thế giới hiện thực, những tên game thủ gian lận mất đi chương trình hack, thậm chí còn không bằng người bình thường. Chuyện này không khó hiểu, bởi vì kẻ gian lận ỷ vào hack, cho nên những kẻ này cũng không bỏ thời gian rèn luyện kỹ thuật trong game.
“Nếu như con mồi có thể thành công đi tới điểm B trong thời gian chỉ định thì sao? Thợ săn sẽ phải chịu trừng phạt gì?” Lý Đằng có chút kỳ quái, quy tắc này quá bất công rồi, con mồi chết, con mồi bị nốc-ao, con mồi không tới địa điểm chỉ định, con mồi bị nốc-ao, nhưng nếu con mồi tới điểm chỉ định thì sao?
“Đây là một tràng diễn xuất đối kháng, phe thắng sẽ đạt được điểm tích lũy gấp đôi, phe thất bại cũng bị trừ gấp đôi, tất cả mọi người còn sống sót, có thể nhận được thù lao cơ bản. Nếu như con mồi tại quy định trong thời gian đạt tới chỉ định địa điểm, như vậy người chết trong sáu gã thợ săn sẽ trừ điểm tích luỹ gấp đôi, ban thưởng cho con mồi.” Viên Cường lượn quanh một vòng rồi trả lời Lý Đằng.
“Cái quy tắc này, lừa gạt ai đó? Hoàn toàn bỏ qua tính chất công bằng?” Liễu Tuệ nghe được Viên Cường trả lời, đã cực kỳ tức giận rồi.
Mặc dù con mồi rất khó qua cửa, thế nhưng, nếu qua được cửa, cũng phải cam đoan tính công bằng chứ?
Con mồi bị giết, khấu trừ 1000 điểm tích lũy, con mồi không hoàn thành nhiệm vụ, khấu trừ 1000 điểm tích lũy, nhưng nếu con mồi hoàn thành nhiệm vụ, thợ săn nào chết chỉ bị phạt điểm tích luỹ gấp đôi, sau đó tặng cho con mồi, mẹ nó đây cũng tính là công bằng sao?
Có hại người cũng không thể trắng trợn như vậy?