Thanh tiến độ cài đặt 90%......
Thời gian kết thúc kịch bản còn 0 giây......
“Chấm dứt kịch bản. “
“Tất cả diễn viên sẽ bị ép buộc rời khỏi sau 10 giây. “
“Xin cố gắng giữ trạng thái đứng yên.”
Thanh tiến độ cài đặt 100%......
“Đang truyền tống......”
“Kết thúc truyền tống......”
Lý Đằng vừa mới tỉnh dậy khỏi khoang, chuyện đầu tiên muốn làm chính là giơ đồng hồ lên nhìn.
Hắn thở ra một hơi dài.
Ứng dụng bạn gái giả lập đã cài đặt xong.
Mọi người đều đứng dậy khỏi khoang giả lập, hiện tại Lý Đằng cũng không tiện thử nghiệm ứng dụng giả lập bạn gái.
Nhớ rõ trước khi tiến vào, không có ai quan tâm Lý Đằng.
Nhưng mà hiện tại Lý Đằng đã trở thành tâm điểm của đám người.
Bọn họ vây quanh cùng Lý Đằng trở về phòng nghỉ.
“Thế mà tất cả đều còn sống trở về.” Đạo diễn lâm thời có chút bất ngờ.
“Chúng ta phải ủng hộ nền hòa bình của thế giới, khiến cho nhân gian chứa chan tình thương, chém chém giết giết không tốt lắm.” Mọi người cùng trả lời đạo diễn lâm thời.
Đạo diễn lâm thời có chút kinh ngạc......Đây là bị ai tẩy não vậy?
Tổng kết đơn giản, sau khi phân phát điểm tích luỹ, mọi người tạm biệt lẫn nhau, mỗi người đều trở về đoàn phim của mình.
Lần này Lý Đằng diễn xuất nhận được 20 điểm tích lũy, giúp cho số dư tài khoản lên đến 140 điểm.
Lúc trở lại quán cafe, Lưu Thích Nguyên đã ngồi chờ sẵn, tựa hồ đang đợi Lý Đằng.
Sắc mặt khó coi.
“Tôi nhận được một cái thông báo.” Lưu Thích Nguyên mở miệng nói.
“Hả......”
“Cậu phải tạm dừng diễn xuất một thời gian ngắn, thời gian cụ thể là bao lâu thì không biết.” Lưu Thích Nguyên nhíu mày nói.
“Tạm dừng? tôi có thể ở lại thành phố điện ảnh hay không?” Lý Đằng không nghĩ tới lại xảy ra chuyện này.
Chẳng lẽ mấy màn diễn xuất gần đây quá náo động ? Bị người nhằm vào rồi sao?
Cũng may hắn kiếm được một tờ chi phiếu 2000 điểm tích lũy, đủ giúp hắn sinh hoạt ở thành phố điện ảnh trong thời gian ngắn.
“Không thể, phải trở về chóp đá.” Lưu Thích Nguyên lắc đầu nói.
“Trở về chóp đá? Tiếp đó tạm dừng diễn xuất, là muốn tôi chết đói sao?” Lý Đằng có chút khó có thể tiếp nhận.
“Tạm dừng không phải ngừng, có lẽ thời gian sẽ không quá dài, bọn hắn điều tra một chuyện, cụ thể là chuyện gì thì tôi chưa rõ, chờ sau khi điều tra có kết quả, có lẽ cậu sẽ được tiếp tục diễn xuất. “ Lưu Thích Nguyên an ủi Lý Đằng vài câu.
“Nếu như không có kết quả thì sao? Tôi liền bị bỏ đói tới chết ư......” Lý Đằng không biết nói cái gì cho phải.
“Hiện tại trong tài khoản của cậu chắc góp được một chút điểm tích lũy rồi? Cố gắng giảm độ cao chóp đá xuống, độ cao càng thấp, tỷ lệ còn sống càng cao.” Dường như Lưu Thích Nguyên cũng không còn lời nào có thể an ủi Lý Đằng.
Hiện tại số dư của Lý Đằng là 140 điểm tích lũy, có thể giảm độ cao chóp đá xuống 860 mét, ở độ cao này, mỗi ngày hắn sẽ có 500ML nước uống.
Nhưng vẫn không có đồ ăn.
Chỉ có thể chờ đợi cứ cách 3 ngày sẽ được cứu hộ đặc biệt.
Cứu trợ đặc biệt cũng cho đồ ăn rất ít, không đủ Lý Đằng nhai 2 phát.
Mấu chốt là không biết xảy ra chuyện gì, cũng không biết sẽ điều tra bao lâu.
“Đi, đi nhà vệ sinh.” Lưu Thích Nguyên ra dấu cho Lý Đằng.
Lý Đằng đoán được Lưu Thích Nguyên có mấy câu không tiện nói ở đây, vì vậy đứng dậy cùng hắn vào nhà vệ sinh.
Sau khi Lưu Thích Nguyên xác nhận trong nhà vệ sinh không có người, mới đi tới gần Lý Đằng.
“Có chuyện, có thể cậu còn không biết, tôi nói cho cậu, cậu không thể nói cho ai khác biết.” Lưu Thích Nguyên nhỏ giọng thì thầm.
“Ừ, tôi không nói đâu.” Lý Đằng khẽ gật đầu.
“Các cậu đóng phim, thật ra là có người xem. “
“Người xem đều là một vài đại lão thần bí.”
“Nghe nói, thành phố điện ảnh chính là dựa vào đám đại lão này gồng gánh.”
“Diễn viên rất nhiều, đạo diễn cũng rất nhiều, nhưng cũng không phải mỗi kịch bản, diễn viên nào cũng bị chú ý. “
“Sở thích của mấy đại lão này khác nhau, có người ưa thích kiểu phim này, có người ưa thích thể loại kia, có người ưa thích loại diễn viên này, cũng có người ưa thích loại diễn viên nọ. “
“Theo tôi biết được, bây giờ cậu đã được một vài đại lão chú ý.”
“Thế nhưng, bọn hắn đang tranh cãi về diễn xuất của cậu trong kịch bản.”
“Một số đại lão.....có thể cảm thấy gần đây cậu trải qua mấy kịch bản tương đối dễ chịu, cho nên không vui, cho nên đưa ra phản đối với thành phố điện ảnh.”
“Có thể đây chính là nguyên nhân khiến tổ điều tra bắt cậu tạm dừng diễn xuất, cho cậu trở lại trên chóp đá chịu trận một thời gian ngắn. “
Lưu Thích Nguyên thấp giọng giải thích cho Lý Đằng.
“Tôi sống quá dễ chịu sao?” Lý Đằng không khỏi căm giận.
Hắn chịu đựng bên trong 《 Nhà Tù Thời Gian 》 hơn 50 năm.
Mỗi ngày đều chịu tra tấn dã man không phải con người.
Nhưng mỗi ngày hắn đều cố gắng rèn luyện bản thân.
Kiên trì hơn 50 năm cùng khổ luyện, mới giúp cho hắn sau khi thoát ra, rốt cục giúp cho hắn ở trong ba bộ phim 《 Canh Giữ 》 , 《 Sơn Thôn Lão Trạch 》 và 《 Tống Trấn 》 không bị ngược đãi giống như trước, giả bộ làm một số chuyện.
Các đại lão nhìn không vừa mắt?
Chẳng lẽ muốn hắn bị ngược đãi liên tục, bọn họ mới cảm thấy hài lòng?
Thói đời này......
“Có tranh luận là chuyện tốt, tranh luận càng lớn, chứng tỏ cậu càng được chú ý.”
“Cậu phải biết rất nhiều diễn viên, tham gia một bộ phim ngắn, căn bản không được đại lão chú ý, cái loại diễn viên này mới là thảm nhất. Hãy nghĩ mọi chuyện theo chiều hướng tốt, có đại lão chú ý, tài nguyên trong thành phố điện ảnh sẽ âm thầm chảy về phía cậu, diễn viên không được đại lão chú ý, không có tài nguyên bù đắp thì cho dù may mắn sống sót vài trận, cuối cùng sẽ nhận phải kết cục đóng sáp.” Lưu Thích Nguyên lại an ủi Lý Đằng.
“Vận mệnh diễn viên, luôn bị kẻ khác nắm giữ hay sao ?” Lý Đằng thở dài.
“Không, chờ đến lúc càng nhiều đại lão trở thành người theo dõi cậu, sau đó trở thành fans hâm mộ ủng hộ cậu, thành phố điện ảnh cũng không thể tuỳ tiện động tới cậu, cậu cũng có vốn liếng đàm phán mặc cả với thành phố điện ảnh, cậu sẽ dần dần khống chế được vận mệnh của mình, tôi rất tin tưởng tiềm lực cùng thực lực của cậu.” Lưu Thích Nguyên lại nói vài câu.
“Tôi không nghĩ được xa như thế, hy vọng lần này thời gian tạm hoãn đừng kéo quá dài.” Lý Đằng có vẻ chán nản.
“Tôi hơi đói bụng, nửa giờ sau, cậu phải quay trở về, có thể sẽ chờ đợi một đoạn thời gian.” Lưu Thích Nguyên vỗ vỗ vai Lý Đằng, quay người rời khỏi nhà vệ sinh.
......
Lý Đằng bước ra toilet.
Sau khi suy nghĩ một chút, hắn đi tới nhà hàng.
Dùng chi phiếu mua 10 cái màn thầu, lại mua một con gà nướng cùng thêm vài món ăn.
Mặc dù tuổi già sức yếu, nhưng hắn vẫn cố gắng ăn nhiều một ít.
Sắp trải qua thời gian khổ cực rồi.
Vì giúp cho bản thân ăn nhiều một chút, thậm chí hắn quy đổi trạng thái đỉnh cao, giúp bản thân khôi phục sức ăn thời trẻ.
Hiện tại thứ mà hắn có thể làm, cũng chỉ có vậy.
Sau khi ăn uống thả ga, trở lại trước cửa quán cafe, một cỗ xe buýt vọt tới.
Lý Đằng bước lên xe, được chở đến sân bay.
Sau đó, trực thăng lại bay trở về đỉnh chóp đá.
Yên lặng ngồi trên đỉnh chóp đá, Lý Đằng chưa từng cảm thấy chán nản tới vậy.
Lời nói của Lưu Thích Nguyên, khiến cho hắn gặp đả kích rất lớn.
“Tôi đã trở về!”
“Đã hài lòng chưa? “
Lý Đằng đột nhiên đứng lên, bắt đầu gào thét với không khí.
“Tôi biết rõ các người đang quan sát tôi.”
“Đến đây...! Dùng sét đánh chết tôi này! “
Lý Đằng giơ ngón tay giữa lên cao, nhìn xung quanh một vòng.
“FUCK! FUCK! FUCK! FUCK!”