Chiến Lật Cao Không

Chương 201: Pháp bảo

Chương Trước Chương Tiếp

“Thằng nhóc kia đứng gần như vậy còn né tránh cái gì?” Gã đàn ông có biệt danh Hùng Đại bên cạnh Cường đầu trọc lên tiếng hỏi dò.

“Hẳn là bắt hắn gây sát thương?” Cường đầu trọc cười ha ha nói.

“Cho nên, bọn người Lý Bạch cho thằng nhóc kia thanh phá đao? “ Một gã đàn ông khác tên Hùng Nhị cũng lên tiếng.

“Cái tên Lý Bạch này cũng quá xấu rồi, không nên vứt rác cho gã người mới kia, hẳn là tên ma mới kia còn tưởng mình nhặt được chí bảo? “ Cô gái duy nhất trong nhóm tên gọi là Thúy Hoa cũng mở miệng nói.

“Đúng là xấu xa! Nếu tên ma mới này theo chúng ta, bèo lắm cũng vứt cho hắn một thanh vũ khí dùng được, cũng nhắc nhở hắn không nên áp sát quá gần, hắn chẳng thể gây được chút sát thương nào.” Cường đầu trọc cảm thấy tiêu chuẩn đạo đức của mình được nâng tầm so với đám người Lý Bạch.

“Người mới thật đáng thương. “ Hùng Đại chép miệng nói.

Bọn hắn nhận xét như vậy cũng không kỳ lạ.

Lần này Lý Đằng là vị “tiểu đặc ước” duy nhất trong 8 người, trong mắt những người còn lại, cấp bậc này chẳng khác gì vai quần chúng tầng chót vừa mới tiến vào thành phố điện ảnh, cố gắng như vậy, đại khái là muốn chiếm được lòng tin của mấy người Lý Bạch.

Thế nhưng mấy người Lý Bạch đâu có cho hắn gia nhập...!

Trong lúc đám người Cường đầu trọc chỉ trỏ tán dóc, con ác quỷ kia gần chết đột nhiên nổi giận, đột nhiên quỷ trảo bắn ra một tràng quỷ khí đậm đặc.

Đám người Lý Bạch, Hạng Vũ đã đã có kinh nghiệm, nhao nhao sử dụng kỹ năng di chuyển để tránh né.

Lý Đằng phía sau bọn họ không kịp né tránh, trực tiếp bị sóng khí đánh cho ngã sấp mặt, dập đít, rất thảm hại té ngay đằng trước mấy người Cường đầu trọc.

“Anh bạn nhỏ, đừng có xông vào góp vui làm gì, đám người này đang bẫy cậu đó!” Hùng Nhị đứng gần Lý Đằng nhất, bèn nói vài câu.

“Tất cả mọi người đang cố gắng bào máu, làm sao tôi có thể đứng nhìn cho được?” Lý Đằng vỗ mông bò dậy lại vọt tới.

“Tên nhóc này đúng là cứng đầu...! “ Cường đầu trọc không biết là đang khích lệ hay là trào phúng.

“Lão hoà thượng xem trọng hắn sao? “ Hùng Đại xem sắc mặt Cường đầu trọc, Cường đầu trọc chính là một thầy chùa trong thế giới hiện thực, pháp danh Lạn Mạn, cho nên đồng bạn cũng không gọi hắn là Cường đầu trọc, mà gọi hắn là lão hòa thượng.

“Nếu như tên nhóc này có vài phần thực lực, ngược lại tôi có thể cân nhắc lôi kéo cậu ta cùng đối phó Lý Bạch, bây giờ chỉ cần nhìn là được.” Cường đầu trọc lắc đầu.

“Người mới không rèn luyện qua mấy chục bộ phim ma, lại chạy đến trong kịch bản này chính là muốn chết. “ Thúy Hoa nhếch miệng cười.

Lúc bốn người nói chuyện, khói đen lượn lờ bên ngoài ác quỷ càng ngày càng gầy mỏng, mắt thấy sắp kết thúc.

“Xông lên! Các anh em! “ Cường đầu trọc tung người vọt tới, xách theo một thanh chuỳ sắt lớn xông vào chiến trường.

Hùng Đại, Hùng Nhị cùng Thúy Hoa cũng bám theo.

Lý Đằng đã trộm hơn 6000 tài nguyên sinh mệnh trên người ác quỷ.

Bất quá hiện tại hắn cảm thấy hứng thú nhất, đã không còn là tài nguyên sinh mạng nữa.

Đương nhiên, cũng không phải tài nguyên sinh mệnh không quan trọng, mà là hiện tại hắn đã có thứ cần theo đuổi cao cấp hơn.

Ví dụ như kỹ năng…vvv.

Sau khi bốn người Cường đầu trọc gia nhập chiến trường, hiện trường càng thêm rối loạn.

Cuối cùng, ác quỷ đã ngã ầm ầm xuống đất.

“Phá giải thành công! “

“Đạt được điểm số tài nguyên sinh mệnh: 17625 điểm.”

“Đạt được kỹ năng hồn lực: U Minh Hàn Băng cấp 1.”

Phía sau là thanh điểm kinh nghiệm, khởi đầu cần 10 vạn, có nghĩa là kỹ năng này muốn tăng lên cấp 2, cần tiêu hao 1 vạn điểm tài nguyên sinh mệnh! Mỗi lần thăng cấp sau đó, đều cần đến số lượng tài nguyên nhiều gấp bội.

Tất nhiên Lý Đằng sẽ không ngu dùng tài nguyên sinh mệnh để tiến hành thăng cấp những kỹ năng này.

“......”

“Đạt được kỹ năng hồn lực: U Minh Hàn Băng cấp 6.”

“Đạt được kỹ năng bị động trụ cột: quỷ giáp cấp 15. “

“Kỹ năng quỷ giáp đại thành. “

“......”

“Đạt được kỹ năng bị động trụ cột: quỷ giáp cấp 20. “

“Kỹ năng quỷ giáp viên mãn. “

“......”

“Đạt được kỹ năng bị động trụ cột: quỷ giáp cấp 23. “

......

Lần này Lý Đằng lại gặt hái được một loại kỹ năng mới: U Minh Hàn Băng, cấp bậc là level 6.

Ngược lại kỹ năng quỷ giáp của hắn đã tăng tới cấp 23.

Có thể con ác quỷ này còn có kỹ năng khác, nhưng dường như ứng dụng tử thần chỉ có thể học trộm tối đa 2 kỹ năng.

Bất quá Lý Đằng đã rất hài lòng.

Học trộm thì học trộm, mấu chốt là cũng có thể thăng cấp kỹ năng vừa học.

Mẹ nó cái này cũng quá trâu chó đi!

Còn có thể chủ động thăng cấp kỹ năng.

Nhưng mà thứ khiến Lý Đằng cảm giác có chút kỳ quái chính là, cấp bậc quỷ giáp của hắn cao như vậy, cũng cảm nhận được phòng ngự bản thân mạnh hơn trước gấp nhiều lần, nhưng lại không cách nào giống như ác quỷ kia, cả người toát ra một tầng khói đen rất là ngầu lòi.

Bất quá như vậy cũng tốt, bằng không thì hắn khó mà giải thích với mấy diễn viên khác.

Dù sao còn phải tiếp tục theo chân bọn hắn chấm mút tài nguyên sinh mệnh và kỹ năng, hiện tại không thể khiến đám người này nghi ngờ mình.

Cái kỹ năng U Minh Hàn Băng này là dùng thế nào?

Lúc bảy diễn viên khác tranh đoạt chiến lợi phẩm, tự mình Lý Đằng tìm một tảng đá ngồi xuống.

Hắn nhìn vào đồng hồ, phát hiện phía trên xuất hiện thêm một mục quy đổi!

Tài nguyên sinh mệnh có thể đổi thành hồn lực.

Chẳng qua là, lần này 10 điểm tài nguyên sinh mệnh mới có thể đổi sang 1 điểm hồn lực.

Kỹ năng U Minh Hàn Băng phải dùng hồn lực mới có thể sử dụng ra.

Đại khái...... kỹ năng quỷ đao tương đương với kỹ năng vật lý của quỷ lão, mà cái kỹ năng U Minh Hàn Băng này, hẳn là tương đương với kỹ năng pháp thuật của quỷ lão?

Nếu có cơ hội tìm mấy con quái nhỏ thí nghiệm một phen thì tốt rồi.

“Moá nó! “

“Bảo vật bị cướp rồi !”

“Ai cướp đi ? “

“Cô gái kia, là hạt châu! “

Ba người Lý Bạch mắng to.

“Ha ha ha ha, tôi đã lấy được U Minh Hàn Châu! “ Cô gái trong phe Cường đầu trọc nghe được 3 người Lý Bạch nói chuyện, biết rõ không thể giấu giếm, bàn tay giơ cao đang cầm một hạt châu đen, đắc ý cười phá lên.

Lúc này diễn viên không thể tự giết lẫn nhau, cho nên sau khi nàng giành được, cũng không có ai dám đoạt.

“Đậu moá! “

“Đạp nhằm cứt chó ! “

“Người tính không bằng trời tính...! “

“Không cần ước ao, lần tiếp theo sẽ đến tôi!”

“Ai biết được? “

Những người khác đều rất hâm mộ và ghen ghét.

Không giống với thanh quỷ đao trong tay Lý Đằng, mặc dù U Minh Hàn Châu là pháp bảo của quỷ lão, không có nguyên bộ công pháp kỹ năng thì không thể nào sử dụng, thế nhưng nếu cầm theo tế luyện trong một vài kịch bản liên kết khác, cũng có thể sử dụng làm pháp bảo của nhân loại, có trợ giúp rất lớn khi tu luyện kỹ năng hệ hàn băng.

Đương nhiên, hiệu quả cũng sẽ giảm đi không ít, có thể uy lực kỹ năng sẽ giảm đi một nửa.

Dù vậy, nó cũng là một kiện pháp bảo.

Là loại pháp bảo vô giá.

Đây cũng là nguyên nhân những người như bọn hắn liều mạng tham gia kịch bản lần này.

Đương nhiên cũng có thể tế luyện quỷ đao, nhưng chi phí tế luyện quá cao, so với giá tự chế một thanh binh khí tương tự còn đắt hơn, dĩ nhiên là không có ai đi làm loại chuyện rách việc này.

Lý Đằng chẳng hề hâm mộ bọn người này.

Bọn hắn lụm được bảo vật, Lý Đằng cũng đút túi riêng không ít.

Những thu hoạch này còn giúp ít cho Lý Đằng nhiều hơn.

Đương nhiên, nếu có cơ hội, hắn cũng sẽ không ngại trộm lấy viên U Minh Hàn Châu làm của riêng.

Bây giờ còn chưa đến lúc.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)