Khi tính cách của Oánh Oánh dần trở nên cởi mở hơn, Lý Đằng thuê một căn nhà ở khu của cảnh sát Lưu, mang giường, gấu bông, quần áo của Liễu Nhân từ khu lều tạm đến, sắp xếp theo cấu trúc cũ trong một phòng nhỏ, cố gắng để Oánh Oánh thoát khỏi sự phụ thuộc vào khu lều tạm.
“Nhưng mà, mẹ còn ở đó.” Oánh Oánh vẫn còn lo lắng.
“Hôm nay khi con ở trường mẫu giáo, mẹ đã gọi cho ba, ba nói với mẹ rằng chúng ta đã dọn đến đây, mẹ nói khi mẹ xong việc sẽ đến tìm chúng ta.” Lý Đằng dỗ dành Oánh Oánh.
“Vậy ạ, ba nhớ nói với mẹ rằng chúng ta rất nhớ mẹ, bảo mẹ mau đến tìm chúng ta.”
“Ừm ừm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây