“Cảm ơn anh.” Cô gái tóc đuôi ngựa đứng sau lưng Lý Đằng, vẫn còn hoảng sợ.
“Không có gì, cô định đi đâu? Tôi sẽ đưa cô đi.” Lý Đằng quyết định giúp nàng đến cùng, coi như là để đền đáp phần “phúc lợi” nhìn thấy từ rèm cửa khi nãy.
“Tôi đến trạm xe buýt ngoài khu.” Cô gái tóc đuôi ngựa sau khi được Lý Đằng cứu giúp, đã bớt thù địch với hắn.
“Ừ, cô cứ yên tâm đi, nếu có con chó nào đến gần, tôi sẽ đuổi chúng đi.” Lý Đằng trấn an cô gái tóc đuôi ngựa.
“Hồi nhỏ tôi từng bị chó cắn, từ đó cứ thấy chó là tôi lại sợ hãi, dù biết chúng không cắn người nhưng vẫn bỏ chạy.” Cô gái tóc đuôi ngựa giải thích lý do sợ chó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây