Mặt nước trong toa tàu im lặng như chết.
Lý Đằng không còn giống như trước, một lần lại một lần trồi lên từ dưới nước mang theo người.
“Đã lâu như vậy, người đã không còn nữa, nước sâu thế này, ai vào cũng không ra được, đều là người có gia đình...” Có hành khách bên cạnh Trương Manh Địch thì thầm.
“Tôi mang dây thừng vào xem, các anh giúp tôi trông chừng.” Một lính cứu hỏa thắt dây quanh eo, chuẩn bị chui vào cửa sổ.
Ngay lúc anh sắp chui vào, bị Trương Mộng Địch giữ chặt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây