Lần này, Lý Đằng không dám hy vọng nhiều, chỉ nhìn quanh nhớ lại xem mình đã bỏ sót điều gì.
Đột nhiên, hắn nhớ ra, là bé gái kia.
Cô bé luôn dẫn đường cho hắn, dường như đeo một vật màu vàng trên cổ, nếu nhớ kỹ, đó không phải là vật trang trí bình thường mà là chìa khóa!
Trần Hậu Dực ngồi xổm ở chỗ lỗ khoá không ngừng mày mò, nhương cánh cửa buồng điện thoại vẫn trơ trơ.
Chuyện này khiến hắn không cam lòng, cho nên lại biến ra mấy loại công cụ khác để phá khoá.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây