Monlev được một nhóm vệ binh vây quanh, đi xuống sân của một nhà nhỏ. Theo lệ thường, bọn lính đại khái kiểm tra căn nhà một lần, sau đó liền canh giữ ở bốn góc sân.
Monlev nhảy khỏi Hắc Giáp, đi vào sân nhỏ. Trong sân có một người phụ nữ Nossa đang chờ hắn từ lâu.
Monlev cười ôm người phụ nữ Nossa vào phòng nhỏ, trực tiếp tới phòng ngủ, chuẩn bị làm như bình thường, nhưng quần áo của Monlev còn chưa kịp cởi, thì một bóng người hiện lên. Người phụ nữ Nossa trực tiếp hôn mê bất tỉnh, một thanh trường kiếm đã đặt lên cổ Monlev.
“Xuỵt!”
Tần Dương đội mũ trùm đầu, ngay cả đôi mắt cũng không lộ ra ngoài. Trên tay hắn cũng đeo bao tay, cả người được che kín mít. Hắn giơ tay đặt lên miệng, làm tư thế im lặng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây