Mặc dù đối phương chỉ tung ra một đòn, nhanh như chớp và vô cùng quyết liệt nhưng Tần Dương vẫn có thể nhìn rõ vẻ mặt của đối phương.
Đó là một người đàn ông vạm vỡ, cao khoảng hai mét rưỡi, trên người phủ đầy vảy như vảy cá, nước da màu xanh đen, đôi mắt rất sắc bén và dữ tợn.
Tần Dương nhìn đầm lầy đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh, suy nghĩ một chút rồi mở hắc giáp ra, cầm kiếm Thanh Diệt nhảy ra ngoài.
“Tôi biết anh nghe thấy, tôi cũng không phải người Nossa, tôi không có bất cứ địch ý nào. Chắc anh là người thằn lằn sinh sống ở đây đúng không? Tôi từ thành Vân Đỉnh tới... Chúng ta có thể tâm sự một chút được không?”
Tần Dương nói xong thì yên lặng chờ đợi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây