Tần Dương nhìn Văn Vũ Nghiên trước mắt mình đang cắn môi trước mắt nhắm nghiền, khuôn mặt như hoa đào, bơ hồ trong tim không khỏi gợn lên một vài cơn sóng kiều diễm.
“Được!”
Tần Dương không từ chối, hắn mở khóa của sợi dây chuyền bích ngọc ra, cất bước, sau đó hai tay cầm lấy sợi dây chuyền vòng qua chiếc cổ trắng nõn của Văn Vũ Nghiên rồi khóa lại.
Viên ngọc bích màu xanh lam tỏa sáng quyến rũ trong ánh đèn đêm, với nền là làn da trắng của Văn Vũ Nghiên khiến cho những viên đá quý trông càng đẹp.
“Đeo xong rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây