“Tiểu đội Cự Hùng quốc cự mãnh, trước kia đã đánh một trận và kết ân oán.”
Trần Hầu nhanh chóng trả lời Tần Dương, nâng cằm lên nhìn, bảy tám tên to lớn giễu cợt nói: “Có luyện thì luyện, ai sợ ai, ta sợ cục thịt của ngươi không giữ được!”
Một đám đàn ông vạm vỡ bật cười, rồi xông tới vây quanh, nhìn chằm chằm Trần Hầu và Tần Dương, vẻ mặt như khiêu khích.
“Không chịu được? Rốt cuộc Ai không giữ được? Lần trước thua là đội chim ưng của các cậu...”
Khuôn mặt của Trần Hầu đột nhiên đỏ bừng anh ta chế nhạo và nói, “Có năng lực thì đánh đơn lẻ đi, nhiều người bắt nạt người ít, nghĩ rằng các cậu rất lợi hại sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây