“Chị ư?”
Trịnh Kỳ nở nụ cười bất lực: “Đâu có dễ như vậy chứ, bây giờ chị đang phát triển ở đây cũng không thuận lợi lắm, trước đây vẫn là nhờ phúc của em mới được diễn một bộ điện ảnh, coi như cũng đã mở ra một con đường nhỏ, nhưng khoảng cách đến ảnh hậu quá xa..”
Tần Dương cười an ủi: “Không vội, chỉ cần chị cố gắng thì sẽ luôn có cơ hội, nói không chừng một ngày nào đó sẽ trực tiếp nhận được giải Oscar đây.”
Trịnh Kỳ cười nói: “Muốn giành được giải Oscar trong phim thương mại rất khó. Xét cho cùng, phim thương mại thiên về cảm quan, cốt truyện bùng nổ và bối cảnh bùng nổ, không quá chú trọng về mảng kĩ thuật diễn, nhưng mà cốt truyện lại có nội hàm, nhưng về doanh thu phòng vé lại không khả quan, các nhà đầu tư cũng thận trọng, nhưng em cũng nên biết, nếu nói về mấy vị ảnh hậu Cannes, Berlin, Venice có lẽ còn được kỳ vọng, dù gì bọn họ lấy chất lượng của bộ phim để nói chuyện , nếu như phim hay thì có thể được đề cử, nhưng giải Oscar về cơ bản là vô vọng, dù sao đây vốn dĩ là giải thưởng trong nội bộ mà người ta tự hào. Thái độ của ban giám khảo đối với phim Hoa Hạ của chúng ta hay thậm chí là Hoa Hạ cũng không thân thiện lắm .. “
Tần Dương gật đầu đồng ý: “Đúng là rất khó, nhưng chị Kỳ, kỹ năng diễn xuất của chị chắc chắn là đúng chỗ, chỉ khác là kịch bản hay, hoặc là gặp phải, mai kia phong Hậu!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây